"Nếu như trẫm phái khanh đi công đánh Lễ Quốc, khanh có lòng tin có thể đem Lễ Quốc đánh hạ hay không..?"
Lễ Quốc hay Lễ Quận trước đây chỉ hai năm thôi, nó vẫn là đất đai thuộc về Đại Thành Quốc.

Nhưng lại bị Nguyễn Khiêm cùng đám Quý Tộc bên Lễ Quận cướp đi.
Dù là vì sự vô năng của Nguyễn Văn Thanh hay là nguyên nhân gì khác, nó vẫn là cái gai trong lòng của Nguyễn Văn Chương hắn kể từ ngày lên làm Hoàng Đế của Đại Thành Quốc đến nay.

Trước Lễ Quốc còn có sự bảo hộ của Đại Mao Quốc, mỗi khi Đại Thành động binh, bên kia Tân Nha Thành quân đội của Đại Mao sẽ đánh sống chết để cho Đại Thành không thể nào thực hiện được ý đồ.
Nhưng giờ đây mọi chuyện đã khác trước rất nhiều rồi.

Đại Mao Quốc vừa mới bại trận, Đại Hoàng Tử của bọn chúng còn ở trong tay của hắn, bọn chúng sẽ không có gan đi khiêu khích Đại Thành trong thời điểm này.
Đây cũng là cơ hội tuyệt hảo cho hắn lấy lại Lễ Quận, thu phục đất đai đã mất, hắn sẽ không có bỏ qua.
"Bệ Hạ..! Nếu như để thần lãnh binh, thần cam đoan trong vòng nữa tháng có thể đem Lễ Quốc đánh bại.!"
Bình Điền Thụy chấn động toàn thân, hắn biết thời cơ của Đại Thành đã đến, cũng là thời cơ của mình đã đến, không thể nào bỏ qua cho được.
"Nữa tháng sao..?"
"Bệ Hạ..! Nửa tháng là thời gian nhanh nhất rồi..!" Bình Điền Thụy lên tiếng phân tích.

Bên Lễ Quốc kia có mười ngàn binh mã, nếu như huy động tổng lực toàn quốc, số binh mã của Đại Lễ Quốc có thể lên đến năm vạn binh mã.

Trong khi đó bên mình chỉ có mười vạn binh mã, thêm vào năm ngàn binh mã của Lý Tư Thành đóng tại Nghi Thành bên La Hiên Quận cũng chỉ có mười lăm ngàn người.

Đó là chưa tính mình phải phân ra một số lượng binh mã không nhỏ để mà trông coi đám hàng binh của Đại Mao Quốc.
Số binh sĩ còn lại trong tay là khá khiêm tốn, hắn nói mười lăm ngày cũng là dựa vào tài năng quân sự của hắn.
Thêm vào sự dũng mãnh thiện chiến của Thành Hổ Quân, nếu là chi quân đội khác, hắn sẽ không có lòng tin như vậy.
"Nếu như trẫm cho khanh đem hai vạn binh sĩ của Đại Mao Quốc tiến đánh Lễ Quốc, khanh có thể hạ Lễ Quốc trong thời gian bao lâu..?"
"Đại..! Đại Mao Quốc binh sĩ..!" Bình Điền Thụy giật bắn mình.
Đây không phải là đám hàng binh mà mình mới bắt được ngày hôm nay hay là sao..?
Theo như ý của Bệ Hạ nói, chính là muốn hắn đưa đám người này ra bên ngoài cùng Đại Lễ Quốc chiến đấu thì phải.
"Hồi Bệ Hạ ..! Nếu có đám binh sĩ này, thần cam.đoan trong vòng bảy ngày có thể đánh hạ được Lễ Quận, đem nó dâng lên cho Bệ Hạ..!"
Chuyện chính trị hắn không cần quan tâm, thứ mà hắn quan tâm là ước lượng trận chiến này theo như số lượng binh sĩ cùng tài cầm quân của đôi bên.
"Tốt..! Bây giờ trẫm phong cho khanh làm Chinh Lễ Đại Tướng Quân, dẫn dắt Thành Hổ Quân cùng Nghi Thành Quân Đoàn, tấn công Lễ Quốc..!"
"Phải nhanh chóng đánh hạ Lễ Quốc trong thời gian sớm nhất..!" Riêng câu cuối Nguyễn Văn Chương nhấn mạnh nhiều lần.

Đại Thành của hắn hiện tại trải qua nhiều cuộc chiến tranh, dân chúng đã rất cơ cực đói khổ, hỗn loạn nếu kéo dài.
Đại Thành chỉ sợ chưa thực hành được chính sách có lợi cho dân chúng, trợ giúp dân chúng thoát cảnh đói nghèo thì đã bị tiêu tan trước mất rồi.

Thế nên bằng mọi giá hắn phải đem Lễ Quốc đánh hạ trong thời gian ngắn nhất, khi đó hắn mới có thời gian chuẩn bị mọi chuyện rõ ràng.
"Thần hứa sẽ không làm nhục mệnh..!"
Hậu cần các thứ hắn tính toán kỹ, cao lắm mười ngày thời gian hắn có thể đánh hạ được Lễ Quận, sáp nhập lại vào Đại Thành.

"Bệ Hạ..! Ngài đưa đám người Mã Tịnh Thái ra làm pháo hôi..! Thần chỉ sợ..!"

Nguyễn Khải cũng có lo lắng trong lòng, vị Bệ Hạ này một bên thì sai sứ giả sang Đại Mao Quốc bàn bạc điều kiện trao đổi Mã Tịnh Thái.

Một bên thì lại đem Mã Tịnh Thái cùng đám binh sĩ kia ra làm pháo hôi.

Tráo trở như vậy..! Một khi triều đình Đại Mao Quốc biết được, chỉ sợ vị Bệ Hạ này không thể đạt được mục đích của mình.

Lỡ như Mã Tịnh Thái không may chết tại Lễ Quốc trận chiến này, hắn e là Đại Mao Quốc sẽ tổng lực tấn công Đại Thành, đến khi đó, Đại Thành có thể chống lại được hay không cũng còn khó nói.
"Thừa Tướng..! Bộ khanh nghĩ triều đình Đại Mao Quốc sẽ chấp nhận yêu cầu cắt ba tòa thành trì của chúng ta hay sao..?"
"Cái này..!"
"Bệ Hạ suy tính sâu xa..! Vi thần xin bái phục..!"
Nguyễn Khải ôm quyền cúi đầu thật sâu..
Triều đình Đại Mao Quốc hiện tại, quyền hành toàn bộ rơi vào trong tay của Cao Ngạc cùng Thành Minh.

Cả hai người này đều không có ưa gì Mã Tịnh Thái cả, bọn họ biết một khi Mã Tịnh Thái lên ngôi làm Hoàng Đế, hai người bọn chúng sẽ là những người đầu tiên bị Mã Tịnh Thái tính sổ.

Nên vào lúc này, khi hay tin Mã Tịnh Thái bị bắt giữ bên Đại Thành.

Hai người kia còn nâng chén chúc mừng, cầu mong Đại Thành bọn họ đem Mã Tịnh Thái giết đi càng sớm càng tốt.
Làm gì có chuyện bọn họ chịu bỏ ra ba tòa thành trì để mà cứu lấy Mã Tịnh Thái trở về.


Cứu Mã Tịnh Thái về rồi để y đem bọn họ giết hay là sao đây..! Thiết nghĩ sẽ không có ai ngu như vậy đâu.
"Nguyễn Khải..! Khanh từ khi nào đi học những lời nói nịnh hót này của Kê Khá rồi..?" Nguyễn Văn Chương có chút buồn cười.

Với tài trí của Nguyễn Khải, hắn không tin là Nguyễn Khải không có nhìn ra được chuyện này.
Nếu mà không Nguyễn Văn Chương hắn cũng không có điên gì phong Nguyễn Khải làm Thừa Tướng Đại Thành.

Nhưng tên này ngược lại khá tốt, hay giả ngu đi nịnh bợ hắn, hắn bên cạnh có một tên Kê Khá là đủ rồi nha, hắn cần một người giúp hắn làm việc.
"Bệ Hạ quá lời..!"
Nguyễn Khải hắn không những biết Nguyễn Văn Chương lần này sai Á Vĩ qua bên Đại Mao cốt ý để kéo dài thời gian.

Hắn còn biết quá rõ dụng ý của Nguyễn Văn Chương khi đẩy Mã Tịnh Thái ra làm pháo hôi tấn công Lễ Quốc.

Lễ Quốc trước giờ vẫn luôn tôn thờ Đại Mao Quốc là thượng quốc.

Liệu Nguyễn Khiêm khi thấy người dẫn đầu tấn công Lễ Quốc là Mã Tịnh Thái, hắn có còn dám ra lệnh cho toàn quân đánh giết Mã Tịnh Thái hay là không..?
Chiêu này của vị Bệ Hạ này quả là cao siêu nha..
"Chính sách đất đai cùng luật pháp khanh tiến hành đến đâu rồi..?"
Quốc kế dân sinh, chính sách này liên quan trực tiếp đến sự hưng thịnh của Đại Thành sau này.

Nguyễn Văn Chương hắn không thể nào sơ xuất cho được.

Theo như hắn dự kiến, sau khi đem Lễ Quốc bình định, sẽ đem ra chính sách mới này, cải cách sâu rộng Đại Thành, biến Đại Thành thành một quốc gia hùng mạnh từ đây.

"Bệ Hạ..! Tất cả chi tiết vi thần đã hoàn thành, nhưng vẫn còn một vài chi tiết nhỏ, nội trong vòng mười ngày, thần cam đoan sẽ hoàn tất..!"
"Kê Khá..!"
"Có vi thần..!"
"Khanh xem qua chính sách cải cách đất đai này một chút, rút ra một ít điều căn bản, thông báo cho toàn dân đi..!"
Nguyễn Văn Chương hắn muốn xem, dân chúng Đại Thành khi nghe thông tin triều đình cấp đất cho mình sẽ có phản ứng gì.

Đám Quý Tộc kia sẽ phản ứng ra làm sao, đợi đến khi chính sách mới ban hành, mọi người cũng sẽ không phải bỡ ngỡ như ban đầu nữa.
"Bệ Hạ an tâm..! Vi thần nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ..!"
Tuyên truyền vốn là nghề chính của Kê Khá hắn mà.
Hắn quyết định, lần này phải làm một trận thật đẹp, để cho Bệ Hạ nhìn ra tài năng của hắn mới được.
Bệ Hạ không chỉ là muốn nhìn xem phản ứng của Quý Tộc thôi đâu..! Nguyễn Khải trong lòng cười nhạt.

Ngoài Quý Tộc ra, như lần này hắn tính không sai chiêu thức này của Nguyễn Văn Chương là có ý nhắm vào đám người tạo phản trên khắp toàn bộ đất nước.

Dân chúng vì sao lại đi theo quân phản loạn làm phản, đây không phải là vì bị Quý Tộc ức hiếp, trong tay không có một miếng đất làm ăn, nên buộc lòng họ phải tạo phản.

Hiện tại Bệ Hạ đưa ra chính sách, trấn áp Quý Tộc, chia đất cho người dân.

Khi đã có đất để làm ăn, không còn sợ Quý Tộc ức hiếp, ai còn muốn làm phản nữa đây.

Một chiêu rút củi dưới đáy nồi hết sức là vi diệu, xem ra vị Bệ Hạ này thật quá lợi hại, thủ đoạn quá cao, mình đến Đại Thành Quốc này là không hề đến nhầm chỗ rồi.