Bên cạnh cửa hàng mát-xa ở tầng dưới mở một tiệm đồ lót, bên trong ô cửa kính bày hai cô ma-nơ-canh rất xinh đẹp.

Có một hôm, tôi và Mr. Tô trên đường đi làm về cùng đi ngang qua đó. Tôi chỉ vào chiếc váy ngủ màu tím thêu ren trên người cô ma-nơ-canh và nói: "Em muốn có cái này!"

Mr. Tô nói: "Ngày mai tới mua."

Hôm sau, quả nhiên anh xách về một chiếc túi. Tôi hân hoan mở ra, nhưng phát hiện bên trong là một chiếc áo ngủ hoạt hình hoàn toàn bằng vải.

Tôi nói: "Không phải cái này, anh mua nhầm rồi! Em muốn có ren, có ren, em là thiếu nữ gợi cảm mà!"

Anh khoác chiếc áo ngủ mới lên người tôi, nét mặt hài lòng: "Đi ngủ đi, bé con hư đốn!"

                               *******************************************

Mấy hôm trước nhiệt độ hạ xuống, Mr. Tô đưa tôi đi mua áo lông vũ.

Chúng tôi đi dạo mấy tiếng đồng hồ vẫn không có thu hoạch gì. Anh nói: "Em thích kiểu dáng như thế nào?"


Tôi nói: "Em muốn một chiếc có mũ lông to xù xù ấy, ấm áp hay không không quan trọng!"

Sáng hôm sau, trong lúc tôi vẫn đang ngủ, anh gửi tới một bài báo: Trên góc phố Hàn Tiên hiếm hoi xuất hiện bóng một nữ cảnh sát giao thông. Trên bức ảnh đính kèm cùng bài báo, cô nữ cảnh sát đó đứng giữa gió bão, mặc một chiếc áo bông quân phục màu xanh lục có mũ lông.

Anh đánh một hàng chữ bên dưới bức ảnh: Em phải ra phố Hàn Tiên đi, làm cảnh sát giao thông có thể nhận được mũ miễn phí.