Nói xong, Liễu Ti Vũ như cam chịu mà nhắm hai mắt lại, cũng trực tiếp bỏ đi lá chắn linh lực trên thân thể.

Ong ——!

Lâm Lăng không để ý tới, sức mạnh tinh thần hùng hồn tràn ngập ra, lập tức bao phủ lên Liễu Ti Vũ. Ngay sau đó, dáng người gần như hoàn mỹ lập tức hiện ra trong đầu Lâm Lăng, hình ảnh tương tự như cảm quan 3D, còn kích thích hơn thị giác khi dùng mắt thường rất nhiều!

Đương nhiên, do lo liệu chữa thương nên Lâm Lăng cũng không tham lam thưởng thức, rất nhanh đã nhắm vào luồng khí âm sát trong cơ thể Liễu Ti Vũ, đa số năng lượng thật sự hội tụ ở ngực nàng.

Không chút trì hoãn, Lâm Lăng thò tay ra, trực tiếp ấn lên người Liễu Ti Vũ, phụ trọn lấy cái kia. Ngay sau đó, lốc xoáy màu đen trong lòng bàn tay Lâm Lăng chợt phát ra một sức mạnh cắn nuốt mãnh liệt.

Xúc cảm đó lập tức làm thân thể Liễu Ti Vũ run rẩy lên một chút. Tuy vẻ mặt nàng vẫn rất bình tĩnh, nhưng khẩn trương và ngượng ngùng trong lòng lại càng mãnh liệt.

Thời gian trôi đi từng phút từng giây.

Liễu Ti Vũ cảm thấy cực kỳ dày vò, nàng có thể cảm nhận được khí âm sát đang biến mất với tốc độ cực nhanh, nhưng bàn tay ấn trên ngực lại nóng rực đến lạ thường. Cảm giác quái dị này khiến nàng vừa thẹn lại vội, chỉ có thể khẩn cầu khí âm sát trong cơ thể mau chóng bị Lâm Lăng hút đi.


Nhưng kế tiếp lại xảy ra một chuyện vượt qua dự kiến.

Oanh ——!

Khi Lâm Lăng hấp thu luồng khí âm sát cuối cùng, năng lượng dâng trào kia đột nhiên tạo nên một vòng linh khí trên người Liễu Ti Vũ, trực tiếp thiêu hủy quần áo của nàng thành tro tàn.

Cả bàn tay của Lâm Lăng cũng bị bắn ngược ra ngoài.

Hai người lập tức trần trụi nhìn nhau.

Không khí trở nên lặng thinh!

“A!” Sau đó, khi Liễu Ti Vũ phản ứng lại thì gương mặt xinh đẹp đã đỏ rực, nhịn không được kêu lên một tiếng sợ hãi.


Vừa rồi tuy bộ phận nhạy cảm bị Lâm Lăng ấn vào, nhưng ít ra còn cách một lớp áo. Nhưng hiện tại, mảnh vải kia đã tan biến, nàng triệt để hiện ra trước mắt Lâm Lăng. Chuyện này tuyệt đối là trải nghiệm khó quên nhất trong cuộc đời nàng.

Thấy thế, Lâm Lăng hơi giật mình, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào Liễu Ti Vũ, hiển nhiên hắn cũng không ngờ đến tình huống này.

“Không được nhìn!” Liễu Ti Vũ lập tức kinh hoảng, đôi tay không biết nên che ở nơi nào.

Tuy thực lực của nàng sánh ngang với Thánh Vực, nhưng lúc này cũng gấp đến độ sắp phát khóc.

Nhìn tình cảnh này, Lâm Lăng lắc đầu cười thầm, cũng không bỏ đá xuống giếng.

“Cầm lấy mặc đi.”

Sau đó hắn lấy ra một bộ áo khoác màu đen từ nhẫn không gian rồi trực tiếp đưa qua. Dưới sự thao túng của linh khí, áo khoác mở rộng rồi chậm rãi đắp lên người Liễu Ti Vũ.

Kích cỡ rất vừa vặn, hoàn toàn che lại thân thể mê người của Liễu Ti Vũ. Mà hành động này cũng làm tâm trạng hoảng loạn của nàng bình ổn đi một chút.

Vèo!

Sau đó nàng giơ tay ngọc lên, Hỏa Liên đột nhiên hóa thành một tia sáng đỏ xẹt tới, năng lượng kích động rồi trực tiếp hình thành một quầng sáng lửa đỏ bao phủ nàng lại.