- Lại nói, ta còn không có ý định lấy chồng! Cần gì của hồi môn!

Cuối cùng Trì Tiểu Điệp lạnh lùng nói.

Nói đến chuyện tỷ tỷ xuất giá, coi như là Trì Tiểu Đao cởi mở cũng không khỏi thần thái buồn bã, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tỷ tỷ của hắn mặc dù là công chúa của Sư Hống quốc, chính là cành vàng lá ngọc, cao cao tại thượng, nhưng cũng không quyết định được vận mệnh của mình.

Cuối cùng chiếm được trợ giúp của Trì Tiểu Điệp, Trì Tiểu Đao rốt cuộc góp đủ, sau đó hướng tông môn mua dược liệu.

Sau khi Trì Tiểu Đao rời đi, Trì Tiểu Điệp nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, tú mục ẩn ẩn kim đồng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, chớp động lên hàn quang, nàng trầm giọng nói:

- Nếu như ngươi dám gạt đệ đệ ta, là là người đầu tiên giết ngươi!

Lý Thất Dạ không thèm quan tâm, nhún vai, cười dài nói:

- Muốn giết ta? Tùy thời hoan nghênh, bất quá hiện tại nha, ngươi chỉ sợ là muốn xếp hàng. Đương thời người muốn giết ta thật sự là nhiều lắm, bất luận là xếp hàng như thế nào chỉ sợ cũng không tới phiên ngươi đầu tiên tới giết a.

Đối với thái độ như vậy của Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp không khỏi hừ lạnh một tiếng, không nghi ngờ chút nào nàng vẫn là không tín nhiệm Lý Thất Dạ, nàng một mực ôm địch ý rất lớn đối với Lý Thất Dạ, đối với Lý Thất Dạ cảnh giác vô cùng.

Mà Lý Thất Dạ căn bản là không xem thái độ của Trì Tiểu Điệp như thế nào, cười một chút, đi ra khỏi viện tử, vừa đi vừa xem, du lãm phong cảnh trên Sư Hống môn.

Mà Trì Tiểu Điệp hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng đuổi theo Lý Thất Dạ, dĩ nhiên Trì Tiểu Điệp còn không đến mức nhiệt tình làm người hướng dẫn du lịch cho Lý Thất Dạ, nói nàng giám sát Lý Thất Dạ còn là không sai.

- Không cần theo đuôi đi phía sau giám thị ta như thế, điểm tài sản này của Sư Hống môn ngươi ta còn thật nhìn không thuận mắt!

Đối với sự giám thị của Trì Tiểu Điệp, Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói.

Trì Tiểu Điệp đối với Lý Thất Dạ là đặc biệt bất mãn, lạnh lùng nói:

- Không biết trời cao đất rộng, cuồng vọng vô tri! Miệng chó không thể khạc ra được ngà voi!

Lý Thất Dạ nói như vậy dĩ nhiên là để cho Trì Tiểu Điệp khó chịu rồi, mặc dù Sư Hống môn bọn họ chưa nói tới cái gì là đại giáo truyền thừa, nhưng mà vẫn có thực lực không tầm thường, Sư Hống môn bọn họ có tư chất nguyên cũng là khả quan, hiện tại đến trong miệng Lý Thất Dạ dĩ nhiên là không đáng giá một đồng, cái này làm sao có thể khiến cho trong lòng Trì Tiểu Điệp thoải mái được?

- Nữ hài tử, nói chuyện ôn nhu một chút, thái độ đoan chính một chút!

Lý Thất Dạ nhìn Trì Tiểu Điệp một cái, ung dung tự tại nói:

- Nếu như ngươi hòa nhã một chút, nói không chừng niệm ở trên phần của tổ tiên ngươi, ta nhưng có thể suy nghĩ thu ngươi làm tỳ nữ, bản thân ta muốn nhận một cái tỳ nữ chiếu cố cuộc sống hàng ngày của ta!

- Ngươi!

Trì Tiểu Điệp bị tức đến sắc mặt xanh mét, "Đang" một tiếng, nàng nhất thời rút kiếm, trong mỹ mâu lộ ra sát ý, lạnh lùng nói:

- Ngươi có tin ta hiện tại liền giết ngươi hay không?

Cái này làm sao không khiến cho Trì Tiểu Điệp tức giận cơ chứ? Nàng chính là thiên kim của Sư Hống môn, công chúa của Sư Hống quóc, xuất thân chính là cành vàng lá ngọc, nàng với tư cách là thành tựu Vương Hầu, được gọi là thiên chi kiêu nữ cũng không coi là quá mức!

Hiện tại tên tiểu quỷ trước mắt này thế nhưng xuất khẩu cuồng ngôn, muốn thu nàng làm tỳ nữ, đây quả thực là làm nhục nàng, cái này không khiến cho nàng giận tím mặt mới là lạ chứ.

- Quên đi, là chính ngươi bỏ qua cơ hội!

Lý Thất Dạ liếc nàng một cái, nhẹ nhàng lắc đầu, cũng lười nói thêm gì nữa.

Trì Tiểu Điệp cũng bị giận đến run run, người lớn lối cuồng vọng nàng đã gặp qua, nhưng mà lớn lối cuồng vọng đến trình độ như vậy còn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy! Nghĩ đến tiểu quỷ trước mắt này căn bản là thái độ không thèm quan tâm, liền khiến cho nàng tức giận đến sắc mặt đỏ lên, nàng đều muốn rút kiếm chém tới, nhưng mà cuối cùng nàng vẫn là nhẫn nhịn xuống.

Lý Thất Dạ tùy tiện đi dạo một chút ở Sư Hống môn, cuối cùng nhìn thoáng qua Trì Tiểu Điệp một cái, sau đó tự nhiên nói:

- Sư Hống môn các ngươi gần đây có cường địch đánh tới hay sao?

- Ngươi nói hươu nói vượn gì thế!

Trì Tiểu Điệp tức giận nói:

- Sư Hống môn ta không trở mặt với ngoại nhân, cường địch đến đánh ở đâu tới được!

- Vậy sao?

Lý Thất Dạ sờ sờ cằm, cười dài nói:

- Lấy ta xem ra, thế hệ trẻ của Sư Hống môn các ngươi ngược lại là thaoir mái nhất, xuất nhập bình thường. Ngược lại là cường giả thế hệ trước ẩn nấp, lại không rời khỏi cương vị, đây là trạng thái bế quan của trưởng lão hộ pháp Sư Hống môn các ngươi sao?

- Mắc mớ gì tới ngươi?

Sắc mặt của Trì Tiểu Điệp cũng hơi biến đổi một chút, tú mục ẩn ẩn có kim đồng không khỏi ngưng tụ, tựa hồ là nghĩ đến điều gì.

Lý Thất Dạ nhìn thần thái của nàng, cười một chút, nói:

- Ngươi còn không tính là quá ngớ ngẩn! Xem ra Sư Hống môn các ngươi là có chút chuyện rồi! Chỉ bất quá là không nói với đám vãn bối các ngươi mà thôi.

- Hừ, ít ở chỗ này nói hươu nói vượn đi, nếu như trưởng lão bọn họ nghe được tất sẽ bắt ngươi hỏi tội!

Trì Tiểu Điệp lạnh lùng cảnh cáo nói.

Mặc dù Trì Tiểu Điệp ngoài miệng là lạnh lùng cảnh cáo, nhưng mà trong lòng nàng không khỏi vì vậy mà rùng mình, nàng nghĩ tới một việc, một việc có liên quan đến nàng.

Trước đây nàng cũng không có lưu ý đến điểm này, hiện tại được Lý Thất Dạ nhắc nhở, nàng cũng không khỏi nghĩ đến chuyện này. Nghĩ tới đây trng lòng Trì Tiểu Điệp không khỏi rùng mình, nhìn Lý Thất Dạ thêm một cái, không nghĩ tới tiểu quỷ cuồng vọng tự đại này vẫn còn có thời điểm tỉ mỉ như thế!

Lúc xế chiều, Trì Tiểu Đao mua dược liệu ở tông môn xong vội vàng trở về, hắn vừa thấy được Lý Thất Dạ liền lập tức nói:

- Những dược liệu khác đều mua được, duy nhất thiếu một vị Hủ Minh Đậu!

- Hủ Minh Đậu?

Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ khẽ nhíu mày, nói:

- Ta còn thiếu chút nữa đã quên mất, vật này thật có chút không dễ mua, chúng ta đi ra bên ngoài xem một chút, có lẽ những cửa hàng do Đế thống tiên môn kia mở ra có thể có được.

- Ta đi Đông Lâm thành một chuyến, Đông Lâm thành ở Đông Bách thành có thể nói là cổ thành số một số hai rồi, ở nơi đó hẳn là có!

Trì Tiểu Đao vội vàng nói.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

- Ta đi một chuyến đi, ngươi là kẻ mới vào nghề, Hủ Minh Đậu tốt xấu gì chỉ sợ là khó phân biệt được, vạn nhất thật sự là mua được Minh Đậu bị hủ bại vậy thì thật sự là thiệt thòi lớn.

- Ta đi với các ngươi!

Mà Trì Tiểu Điệp ở lúc này cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng nói.

Trì Tiểu Điệp nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ giống như kẻ cướp như vậy, điều này làm cho Trì Tiểu Đao còn là lúng túng, cự tuyệt cũng không được, không cự tuyệt cũng không được.

- Đi cũng tốt!