- Tiểu Đao, hành tẩu ở bên ngoài vẫn là phải biết nhìn người nhiều một chút, có câu nói, biết người biết mặt nhưng không biết lòng!
Mặc dù Trì Tiểu Đao cố ý hóa giải ân án cho hai người, nhưng mà địch ý của Trì Tiểu Điệp đối với Lý Thất Dạ còn rất nồng, nàng nói như vậy đã là rất cho tình cảm, nếu như không phải Trì Tiểu Đao ở chỗ này, chỉ sợ nàng liền nói thẳng Lý Thất Dạ là tên lừa gạt rồi.
Trì Tiểu Đao vội vàng biện luận cho Lý Thất Dạ:
- Tỷ, Thất Dạ huynh không phải là kẻ lừa gạt, hắn nhất định có thể trị lành vấn đề của ta. Hắn là một trong những người ta đã gặp đối với tình huống của ta biết được nhiều nhất, ở trước kia chưa từng có người nào có thể một lần liền nói ra vấn đề của ta, ngay cả chính ta cũng nói không rõ ràng nhưng mà Thất Dạ huynh lại có thể nói được rõ ràng, ta tin tưởng hắn nhất định có năng lực như thế.
Vì tranh thủ tín nhiệm của Trì Tiểu Điệp, Trì Tiểu Đao còn đem những lời của Lý Thất Dạ nói lại một lần, đem tình huống sư giảo quy của hắn cặn kẽ phân tích một lần.
- Sư giảo quy?
Sau khi nghe được Trì Tiểu Đao cẩn thận nói, Trì Tiểu Điệp cũng không khỏi tú mục ngưng tụ, Lý Thất Dạ phân tích chính xác như vậy là lần đầu tiên nàng nghe được thuyết pháp cặn kẽ nhất.
Mặc dù là như thế Trì Tiểu Điệp vẫn là chưa tin Lý Thất Dạ, trầm giọng nói:
- Coi như là hắn nói đúng bệnh trạng của ngươi, nhưng mà cải mệnh, cái này không phải là người bình thường có thể nắm giữ được đấy! Đây là học vấn thâm ảo nhất trong dược đạo, đồn rằng không đạt tới cảnh giới truyền kỳ dược sư là tuyệt đối không thể nào nắm giữ huyền bí của cải mệnh.
So sánh với mới vừa rồi, thái độ của Trì Tiểu Điệp coi như là tốt lắm.
- Tỷ tỷ, tuổi nhỏ lại không đại biểu cho năng lực!
Trì Tiểu Đao đối với Lý Thất Dạ là hết sức tin phục, vội vàng nói:
- Lý huynh là người có học thức cao nhất mà ta từng thấy, hắn học thức uyên bác, cái này không phải là thế hệ chúng ta có thể bằng. Lý huynh cũng không phải là loại người ăn nói lung tung, người giống như Lý huynh ta tin tưởng hắn tuyệt đối sẽ không lừa gạt dược liệu của ta.
Trì Tiểu Đao là hết sức muốn nói ra bí mật liên quan đến tổ tiên Trì gia mà Lý Thất Dạ đã nói cho hắn, nhưng mà hắn đã lập lời thề, chuyện này bất luận như thế nào hắn cũng là không thể nói.
- Liền thật sự là chuyện sư giảo quy, cải mệnh, điều này cũng không gấp được.
Trì Tiểu Điệp nói:
- Cải mệnh không phải là chuyện đùa, không cẩn thận sẽ liên lụy cả ngươi vào, nếu thật cần cải mệnh, chúng ta để cho phụ hoàng tìm dược sư nổi danh nhất Đông Bách thành thì như thế nào?
- Tỷ, ta tin tưởng Lý huynh!
Trì Tiểu Đao hít vào một hơi thật sâu, thái độ kiên định nói.
Về phần Trì Tiểu Điệp thì không khỏi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng cũng không biết Lý Thất Dạ đã cho đệ đệ của nàng ăn mê thang gì, thế nhưng đối với Lý Thất Dạ mới kết giao không lâu lại tín nhiệm như thế.
Đối với ánh mắt có thể giết người của Trì Tiểu Điệp, Lý Thất Dạ chỉ là nhún vai nói:
- Không cần nhìn ta như vậy, ta cũng chưa cho đệ đệ ngươi ăn mê thang gì! Ta dám nói, trong thời đại này người có thể cải mệnh cho đệ đệ của ngươi chỉ sợ chỉ có ta mà thôi, coi như là tìm được truyền kỳ dược sư đến đây cũng không làm được tố như ta!
- Khẩu khí thật lớn!
Trì Tiểu Điệp không khỏi hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi biết cái gì là truyền kỳ dược sư không? Còn nhỏ tuổi liền dám cuồng vọng tự đại như vậy!
- Truyền kỳ dược sư?
Lý Thất Dạ nhàn nhã cười một chút, nói:
- Đó là dược sư có thể luyện chế được mệnh đan thất, bát biến mà thôi, không có gì cái to lướn cả.
Trì Tiểu Điệp đối với người cuồng vọng tự đại như vậy thì nhất thời im lặng, chính là Trì Tiểu Đao tín nhiệm Lý Thất Dạ cũng không khỏi im lặng, truyền kỳ dược sư nha, nhưng là tồn tại có địa vị cực cao, coi như là Thánh Hoàng tự mình ra mặt cũng khó mời được loại tồn tại như vậy! Hiện tại đến trong miệng của Lý Thất Dạ tựa hồ biến thành đầu bếp có thể nấu được món ngon.
- Tốt lắm, có tin hay không!
Lý Thất Dạ lắc nhẹ tay nói:
- Lần này hỗ trợ cũng coi như là thuần túy kết một cái thiện duyên với Sư Hống môn ngươi, đoạn một cái khốn quả! Ta cũng chưa lấy được chỗ tốt của các ngươi, ngươi lại cảm thấy sợ ta lừa gạt dược liệu của đệ đệ ngươi, dược liệu thì các ngươi cứ bảo quản là được, đến thời điểm muốn dùng, các ngươi ở bên cạnh trông chừng! Dĩ nhiên ngươi cảm thấy ta không đáng tin cậy, vậy coi như xong, cơ hội đặt ở một bên các ngươi, có thể nắm lấy hay không phải dựa vào chính các ngươi rồi.
Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, Trì Tiểu Điệp có chút mờ mịt, cái gì mà kết một cái thiện duyên, cái gì mà đoạn một cái nhân quả, đây căn bản là để cho người nghe không hiểu.
Trì Tiểu Đao hít vào một hơi thật sâu, thật tình nói với Trì Tiểu Điệp:
- Tỷ, ta tin Lý huynh, ta đối với Lý huynh có lòng tin!
Ngay cả bí mật như Trì gia tổ mạch mà Lý Thất Dạ cũng không chút do dự nói cho hắn biết, cả trân bảo như thiên thạch kim quy mà Lý Thất Dạ đều lười liếc mắt nhìn, hắn tin tưởng Lý Thất Dạ sẽ không lừa gạt dược liệu của hắn!
Thấy đệ đệ của mình kiên định như thế, Trì Tiểu Điệp nhẹ nhàng thở ra một tiếng, làm tỷ tỷ, nàng dĩ nhiên hi vọng vấn đề của thân đệ đệ mình có thể được giải quyết, bất luận như thế nào nàng cũng không hi vọng đạo hạnh của đệ đệ mình một mực kẹt ở cảnh giới Dục Thần.
- Trưởng lão bọn họ tuyệt đối sẽ không cấp nhóm dược tài này cho ngươi!
Ở dưới kiên quyết của Trì Tiểu Đao, thái độ của Trì Tiểu Điệp cũng mềm xuống, không thể làm gì khác hơn là nói như vậy.
Trì Tiểu Đao gật đầu nói:
- Trưởng lão đã bác bỏ yêu cầu của ta, nhưng ta sẽ góp đủ tinh bích để mua của tông môn, giá trị thị trường bao nhiêu ta liền trả bấy nhiêu!
Trì Tiểu Điệp nhìn đệ đệ của mình một cái, nói:
- Hiện tại mượn được bao nhiêu rồi?
Hơn một nửa một chút!
Trì Tiểu Đao cười khổ một cái, dược liệu mà hắn cần đều là hết sức trân quý, hắn không sai biệt lắm đều mượn của cả trưởng bối trong tông môn, nhưng mà vẫn chưa góp đủ.
Trì Tiểu Điệp trầm mặc một chút, sau đó nói:
- Ta còn một chút tích trữ, còn chưa đủ mà nói, lấy cái bảo tráp của ta ra đi, góp đủ mới thôi.
- Tỷ, đồ trong bảo tráp là trước khi gia gia bế quan đưa cho ngươi làm của hồi môn tương lai, ta tuyệt đối không thể động tới nó.
Nghe nói như thế, Trì Tiểu Đao không khỏi kinh hãi nói.
Một khi Trì Tiểu Điệp quyết định ngược lại là dứt khoát, trầm giọng nói:
- Trước cứ cầm lấy dùng đi, chờ sau này ngươi trả lại ta cũng không muộn, ngươi hiện tại nếu như lại trì hoãn nữa chính là bỏ lỡ thời cơ tu luyện tốt nhất!