Chương 2275
“Cửu Cửu…” Bắc Minh Quân đọc lại một lần, sau đó hơi gật đầu: “Trường trường cửu cửu, một cái tên rất hay.”
Cố Tịch Dao biến sắc, biết lúc nãy hình như là mình đã nói lỡ miệng: “Con bé tên là gì thì có liên quan gì tới anh.”
Bắc Minh Quân nhìn như đã thực hiện được mục đích, ánh mắt nhìn cô, khóe miệng có hơi nhếch lên: “Tại sao lại không có liên quan đến tôi chứ? Tôi là ba của đứa bé, đứa bé gọi là cái gì đương nhiên là tôi có quyền biết rồi, mặc dù là trong ba đứa bé có hai đứa không phải do tôi đặt tên, nhưng mà tôi vẫn thừa nhận trình độ đặt tên cho con của em.”
Nói cũng đã nói đến đây rồi, Cố Tịch Dao cảm thấy cũng không có chuyện gì để phải che giấu nữa, chỉ có điều là cô thật sự rất chán ghét thái độ và giọng điệu của một nhà lãnh đạo khẳng định công việc của cấp dưới của Bắc Minh Quân như hiện tại: “Ai nói Cửu Cửu là con của anh hả, huống hồ gì anh cũng chưa từng gặp con bé.”
Bắc Minh Quân chậm rãi đi đến phía trước cánh cửa sổ, có thể nhìn thấy được biệt thự lưng chừng núi, ngẩng đầu lên xuyên qua cửa kính pha lê nhìn thấy bầu trời đêm lấm tấm ngôi sao.
Khí thế ép người vừa phát ra ở trên người trong nháy mắt đã biến mất hầu như không còn gì nữa, có lẽ đây là bởi vì mỗi lần người làm ba làm mẹ nói đến con cái thì tự nhiên sẽ trở nên ấm áp.
Giọng điệu của anh trầm thấp, giọng nói cũng theo đó mà dịu dàng không ít: “Sao tôi lại không biết con bé là con của tôi được chứ, kể từ khi tôi nhìn thấy con bé trên tivi thì tôi đã nhận định rồi.”
Cố Tịch Dao nghiêng đầu qua nhìn bóng lưng cao lớn khôi ngô của anh, nghe thấy giọng nói của Bắc Minh Quân, cơn giận ở trong lòng đối với anh cũng thay đổi trở nên ít hơn.
Nhưng mà cô cũng không muốn thừa nhận như vậy: “Chỉ nhìn thoáng qua chẳng lẽ lại có thể nhận định như thế à, cảm giác của anh chắc cũng không đúng như vậy đâu, giữa tôi và anh cũng không với nhau nhiều như vậy.”
Bắc Minh Quân nhìn ra bên ngoài, sau khi nghe thấy lời nói này của Cố Tịch Dao, ánh mắt cũng không khỏi hơi híp lại: “Không nhiều như vậy? Hình Uy và Lạc Kiều chính là một ví dụ đó, với nhau cũng chỉ có một lần mà thôi, hiện tại con của bọn họ đều đã ra đời cả rồi, có lẽ Cửu Cửu cũng là như thế này.”
Sau đó lại chậm rãi quay người lại đi đến trước mặt của Cố Tịch Dao lần nữa.
Lần này khoảng cách của bọn họ càng ngày càng gần hơn, gần đến nỗi Cố Tịch Dao có thể nghe được mùi vị đặc biệt từ trên người của Bắc Minh Quân, cũng có thể nghe được âm thanh hơi thở nặng nề của anh.
Cái này khiến cho hô hấp của cô trở nên nghẹn hơn, trên mặt bắt đầu hơi nóng lên, ánh mắt cũng phiêu đãng không có điểm tựa.
Cô muốn lùi ra phía sau để cho cơ thể của mình giữ một khoảng cách với người đàn ông này.
Nhưng mà anh lại vươn cánh tay mạnh mẽ có lực ra ôm lấy cô, làm cho cô không thể động đậy.
…
Cố Tịch Dao bị choáng ngợp bởi cái ôm bất ngờ của Bắc Minh Quân, cảnh tượng như vậy đã từng xảy ra mấy lần, mà chuyện xảy ra sau đó là…
Cái này làm cho cô không dám nhớ tới nữa.
Cơ thể của cô trở nên cứng ngắc, giống như là đã bị bỏ bùa không thể động đậy được.
“Tôi đã có thể có Cửu Cửu với em dưới tình huống vô cùng bình thường, em có tin là tôi có thể để cho em có những đứa con khác với bất cứ tình huống nào không hả, chuyện này đối với tôi mà nói rất dễ dàng.”
Trong giọng nói của Bắc Minh Quân mang theo tia uy hiếp, trêu chọc, dường như còn có một số cảm xúc khác chứa đựng trong đó, nói tóm lại làm cho Cố Tịch Dao cảm thấy bất an.