Chương 7

Min-kyung vô cùng kinh ngạc, nàng bắt đầu thở dốc. Sự việc quá bất ngờ, nàng thậm chí không thể lường trước được là người được Giám đốc phân công "làm công việc khó khắn" đó là mình.

- Đúng là em đó, không thì còn ai được nữa? Không phải em làm MC cho chương trình "Cứ hát lên" sao? Đây là cơ hội của công ty ta, em đừng có bỏ lỡ.

Giám đốc dùng cái ánh mắt như tin tưởng tột cùng Min-kyung, nàng cười méo xệch, định nói mấy lời để người kia đừng kì vọng quá nhiều vào mình thì...

Bộp bộp

Hai cái vỗ vai động viên, kèm theo ánh mắt như là gửi gắm hết cơ đồ vào cô gái trước mặt.

- Kang Min-kyung! Hwaiting!

Min-kyung nhăn nhó rời khỏi phòng giám đốc. Bình thường sẽ là không sao, nhưng giờ nàng cảm thấy, chỉ cần một lời mời đi ăn với Ji-soo thôi cũng khiến nàng nghĩ rằng mình như đang lợi dụng lòng tốt của Ji-soo vậy.

"Trời ơi, tôi phải làm sao đây?"

Cốp

- Ui cha!

Min-kyung nhăn nhó đưa cái nhìn căm thù về phía trước, trong đầu nàng đang nguyền rủa cái người đẩy cửa không nhìn trước ngó sau.

- Ơ!

Min-kyung tròn mắt, thậm chí nàng còn dụi mấy lần như không tin vào mắt mình.

- Ji...Ji-soo?

Ji-soo cũng ngạc nhiên không kém, định mở lời thì bắt gặp nhân viên công ty S.S.E đang nhìn về phía mình. Ho nhẹ, hơi nghiêng đầu chào rồi khẩn trương bước vào bên trong.

"Sao em ấy... lại ở đây?"

~

Min-kyung hối hả chạy đến phòng của quản lý Cho, thấy Min-kyung gấp gáp như vậy, quản lý Cho cũng có chút kinh ngạc.

- Em sao thế?

- Ji...Ji-soo sao lại đến công ty mình?

Quản lý Cho suy nghĩ một chút rồi "à" một cách tự nhiên vô cùng trước con mắt vẫn đang vô cùng thắc mắc của Min-kyung.

- Công ty ta và T.H.E có buổi thi đấu giữa các thực tập sinh. Có lẽ T.H.E cử Ji-soo sang làm người dẫn đầu rồi!

Quản lý Cho gật gù, Min-kyung vẫn ngơ ngác ở đó.

- Mời được Ji-soo sao?

- Là phó chủ tịch ra mặt mời đấy. Em không biết sao? Chị Gang, quản lý của Ji-soo đó, là vợ mới cưới của phó chủ tịch mà. Mời công ty đó thì vô cùng dễ nhưng để có Ji-soo tham gia thì khó đến mức không thể tưởng. Chắc lần này Ji-soo nể anh phó chủ tịch mà tham gia rồi!

Min-kyung nhíu mày, câu "thì ra là vợ phó chủ tịch" đã xuất hiện trong đầu nàng. Nàng không biết mặt Se-ju cũng đúng, ngày phó chủ tịch cưới nàng bị sốt cao mà phó chủ tịch lại tổ chức đám cưới ở bên Mỹ nên khó lòng di chuyển.

"Chả trách phó chủ tịch đòi cưới, chị Se-ju xinh thế cơ mà"

Min-kyung gật gù, quản lý Cho sắp xếp chút đồ rồi quay ra phía nàng.

- Đi thôi, có Ji-soo sẽ thú vị lắm đây!!!

~

- Cậu nhóc áo đỏ, nên giữ vững giọng một chút. Nốt cao của em hơi sai, nên nhẹ nhàng hơn để có thể vút lên...

Ji-soo không biểu cảm gì sau lời nhận xét đó của phó chủ tịch Man, Myung-dae vẫn nhận xét nãy giờ, mấy lời của vị phó chủ tịch này vô cùng lọt tai, cứ như là vừa đấm vừa xoa vậy.

Ji-soo biểu đạt rõ thái độ không thích, liếc nhìn độ ba giây sang phía phó chủ tịch Man, rồi lại chăm chú nhìn vào mấy cậu bé thực tập công ty mình.

Cạch

- A, Min-kyung với quản lý Cho đến xem sao? Các em vào đi!

Myung-Bae vui vẻ vẫy cánh tay ra dấu, hai người kia hơi cúi mình bước vào trong. Min-kyung chọn vị trí ngồi ngay sau Ji-soo, với vị trí này, chỉ cần liếc tầm mắt một cái là có thể nhìn rõ biểu cảm trên mặt Ji-soo rồi. Nàng cũng không có ý định gì, chỉ là vì chỗ đó thuận mắt nhất nên ngồi vào mà thôi.

Ngồi độ chục giây, nàng nhớ đến cuộc đối thoại của mình với giám đốc ban nãy. Tim nàng giật thót, cảm giác tội lỗi bủa vây, nàng lại đang nghĩ mình cố tình tiếp cận Ji-soo rồi.

Thí sinh bên nhà S.S.E trình bày đã xong, giờ đến lượt Ji-soo nhận xét. Cả phòng đều như nín thở đợi chờ Ji-soo, tất nhiên là trừ phó chủ tịch vẫn đang tươi cười thản nhiên vô cùng.

- Em là người nước nào?

Câu hỏi vô cùng bất ngờ, thí sinh kia run rẩy, nhìn Ji-soo với ánh mắt vô cùng sợ hãi.

- Em... người Hàn ạ...!

Min-kyung tròn mắt nhìn Ji-soo, người này thản nhiên tột cùng, tầm mắt đang nhìn vào một quyển sổ đặt trên mặt bàn.

- Bao nhiêu tuổi rồi?

- Mười... năm ạ!

Ji-soo thở dài, giờ mới nhìn lên thí sinh kia.

- Giọng em khỏe, lên được khá cao so với các bạn nam, cũng có chút độ trầm chắc là đã vỡ giọng rồi. Nhưng mà em nên học lại cách phát âm. Muốn trở thành Idol thì phải nói tốt tiếng mẹ đẻ đã. Một bài hát em sai đến vài chục lỗi, vô cùng khó nghe.

Xoẹt

Ji-soo xé tờ giấy trong quyển sổ, ra dấu. Nam thực tập sinh kia hiểu ý nhanh chân chạy đến nhận.

- Là toàn bộ từ em sai, về xem lại và sửa chữa đi. Sửa được con đường sự nghiệp của em sẽ rất tốt!

Nam thực tập sinh cúi xuống cảm ơn Ji-soo rối rít rồi lui ra, lại một thực tập sinh khác bên công ty S.S.E "lên thớt".

Min-kyung chăm chú nhìn Ji-soo. Người này lại chỉ liếc nhìn thực tập sinh kia vài giây rồi lại cúi xuống quyển sổ, tay cầm bút sẵn sàng tư thế ghi chép.

Min-kyung cố vươn người ngó xem Ji-soo viết gì, đến độ mặt hai người đã song song với nhau cũng không hề hay biết.

Bài hát kết thúc, Ji-soo cũng dừng bút.

- Min-kyung...!

Tiếng khe khẽ của quản lý Cho, Min-kyung quay lại, nhìn biểu cảm "không biết nói gì hơn" từ quản lý Cho dành cho mình thì hơi ngạc nhiên. Như là sực tỉnh, giờ nàng mới nhận ra là mông mình đã rời khỏi ghế từ bao giờ, lại còn có dáng đứng vô cùng khó coi, giống hệt một đứa hóng hớt.

Min-kyung xấu hổ, nhẹ nhàng hơi ngửa người ra phía sau, chuẩn bị tư thế rút lui.

Ji-soo thấy tiếng hơi xì xào đằng sau, nhíu mày khẽ quay đầu lại. Bất ngờ mắt cô mở to như là nhìn thấy sinh vậy lạ vậy.

Min-kyung giật mình khi gặp ánh mắt Ji-soo, hốt hoảng nhanh chóng trở lại chỗ ngồi, nhưng cô ca sĩ trẻ bỗng trẹo chân, ngã dúi dụi về phía trước.