Không biết là ai đã nói câu: “Kế hoạch lên tuyến đường thi đấu này đều là do mấy tay lái phụ hoàn thành hết đấy, Hắc Mã đã từng trải qua một năm ra sân đấu trận mùa giải, hẳn là sẽ không mắc sai lầm như vậy, có phải là trách nhiệm của cô gái tay lái phụ kia không?”
Vừa dứt lời, bầu không khí trong phòng dường như bị đóng băng.

Người nọ phát giác được sát khí mãnh liệt, sau đó Bạc Lương Thần dùng tay ra hiệu, người lắm lời đã bị dẫn ra ngoài.

Anh giật cúc áo màu vàng trên cổ, che dấu lo lắng trong lòng.

Giọng nói của người dẫn chương trình lại một lần nữa vang lên: “Đó là cái gì vậy!”
Tiếp đó, tất cả mọi người nhìn thấy chiếc xe đua ngông cuồng lao ra dưới cát.

Người dẫn chương trình hét lên: “Hắc Mã vẫn còn sống! Hơn nữa anh ấy đã chạy thoát khỏi vòng vây, một lần nữa dẫn đầu!”
“Trời ạ, đây tuyệt đối là trận thi đấu hôm nay, không, là một màn đặc sắc nhất của trận thi đấu quý này, tuyệt cảnh phùng sinh*, Hắc Mã, là thần núi!”
*Tuyệt cảnh phùng sinh: sống sốt trong tình huống tuyệt vọng.

Vốn là một con đường cùng, cứ thế mà bị bọn họ xông ra.

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào chiếc xe trên màn hình, bánh xe phía sau lắc lư không chịu nổi, thân xe cũng bởi vì va chạm dữ dội dẫn đến biến dạng, nhưng cho dù vậy, bọn họ dưới sự theo dõi của tất cả mọi người, vượt qua vạch đích ở vị trí đầu tiên.

Tiếng reo ho của toàn trường đấu đinh tai nhức óc.

Mây đen trong con ngươi Bạc Lương Thần chậm rãi tản đi, anh nhìn màn hình, ngồi trở lại ghế, lạnh nhạt hỏi: “Vừa rồi, anh nói muốn tôi đi trao giải cho mấy cô ấy?”
Lương tổng phục hồi tinh thần, nghe được một câu như thế, lập tức gật đầu như mổ thóc: “Nếu như Bạc tổng anh nguyện ý...”
Khóe miệng người đàn ông khẽ nhếch lên một nụ cười, lạnh lùng nói một câu: “Có thể.”
Sau khi về đích.

Lục Bắc và Chung Hi cùng nhau cởi mũ bảo hiểm xuống, nhìn quanh toàn trường, tất cả mọi người đều hoan hô hò hét vì bọn họ.


Lục Bắc hưng phấn hô to, “Thắng, chúng ta thắng!”
Những người trong đội của bọn họ cũng đồng loạt đi đến và bao quanh hai người.

“Lục Bắc, anh thật sự khiến chúng tôi toát mồ hôi hột!”
“Chung Hi, em không sao chứ? Không bị thương chứ! Tôi đã bảo hai người các cậu mà đúng là cặp đôi hoàn hảo về hành động và suy nghĩ...”
Lục Bắc đắc ý cười ha ha, ôm lấy bả vai Chung Hi, “Có Chung Hi ở đây, núi đao biển lửa tôi cũng xông vào!”
Tiếng reo hò vẫn tiếp tục.

Tầm mắt Chung Hi rơi vào trên người Vũ Tiểu Thiếu đang tức giận đạp xe, sau đó, chú ý tới đám người đang xao động ở đằng xa, cô lạnh lùng nhìn qua, nhìn chằm chằm bóng dáng thon dài kia.

Sợ cô thắng, khiến bọn họ bị người khác châm chọc à?
Không từ thủ đoạn, hèn hạ vô sỉ.

Chung Hi hận đến nghiến răng, nếu vừa rồi xe chỉ lệch đi vài cm, bọn họ sẽ bị lật xe tại chỗ, kể cả không chết, vẫn bị trọng thương.

Nếu không phải bọn họ nhiều năm ăn ý, với Lục Bắc trình độ cao, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Mà những thứ này, đều là do Vũ Tiểu Thiếu và Bạch Bân phối hợp gây ra.

Có lẽ, người sai khiến sau lưng bọn họ, là người đàn ông kia?
Bạch Bân túm lấy Vũ Tiểu Thiếu, lôi kéo anh ta đi tới trước mặt Chung Hi: “Vừa rồi chúng tôi...”
Anh ta muốn giải thích.

Chung Hi cắt ngang lời của anh ta: “Nói cho Bạc Lương Thần biết, ân oán của tôi và anh ta, đừng có liên lụy đến người khác, thật xấu tính.”
Cô nói xong, xách mũ bảo hiểm, đi về phía bục trao giải.


Lục Bắc thấy thế vội vàng đi theo, đồng thời cũng thấy được Bạc Lương Thần đối diện đang đi tới trước mặt, theo sau là cả một đống người.

“Chung Hi!”
Lục Bắc nhíu mày, đi trước một bước kéo Chung Hi lại, anh ta biết cơ hội chỉ có lúc này đây.

“Hả?”
Chung Hi quay đầu lại, chú ý tới vết trầy xước nhẹ trên trán Lục Bắc, hàng lông mày nhíu chặt.

Tất cả là do cô đã ở trên chiếc xe đó, nên anh ta mới liên lụy bị thương.

Cô nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Lục Bắc, có thêm vài phần áy náy.

Lục Bắc cúi đầu, nắm cổ tay mảnh khảnh của Chung Hi, trịnh trọng mở miệng: “Vừa rồi anh đã nói với em, nếu được quán quân, anh có chuyện muốn nói cho em.”
Chung Hi gật đầu: “Anh nói đi.”
“Thật ra...”
Lục Bắc đưa tay sờ vào trong túi quần.

“Lục thiếu, chúc mừng.”
Bạc Lương Thần đứng lại ở phía sau bọn họ, ánh mắt cao ngạo lại sắc bén, tuy nói lời này với Lục Bắc, nhưng ánh mắt của anh lại dừng lại trên người Chung Hi.

Từ trên xuống dưới, từ sợi tóc đến lòng bàn chân của cô đều nhìn một lượt.

Cho đến khi xác nhận, cô không sao.

Cơn tức giận khó hiểu trong lòng anh, mới bình phục một chút, nhưng nhìn Lục Bắc nắm cổ tay cô, giọng của anh vẫn không vui: “Không nghĩ tới, trận đấu đặc sắc hơn tôi tưởng tượng..”

Chung Hi cắn răng, đáy mắt tràn đầy phòng bị cùng hận ý.

Cô chắn ở phía trước Lục Bắc, đối mặt với Bạc Lương Thần: “Khả năng khiến Bạc tổng thất vọng rồi, chúng tôi còn sống, hơn nữa còn giành được quán quân! Lát nữa, tiền thưởng của tập đoàn Bạc thị sẽ vào túi của tôi.”
Cô phòng bị lại khiến sự tức giận của Bạc Lương Thần biến mất.

Chỉ là, anh chỉ cười thầm, không để bụng: “Nhưng mà chỉ có hơn mười vạn mà thôi, nếu mấy người đã khốn cùng đến nước này, Bạc thị còn có quỹ từ thiện.”
Mấy trăm ngàn mà thôi, đối với anh mà nói, không đáng để nhắc tới.

Đây rõ ràng là đang châm chọc bọn họ.

Đôi lông mày của Chung Hi khẽ nhíu, nâng cằm lên, dường như trở lại thân phận thiên kim Chung thị một lần nữa, khiêu khích trước mặt mọi người: “Vậy trước tiên cảm ơn Bạc tổng, bất quá tôi còn chưa đến mức nịnh hót lấy lòng như anh, hiện tại, tôi chính thức thông báo cho anh biết, sau này bất kỳ hoạt động nào tập đoàn Bạc thị đầu tư, tôi đều sẽ tham gia! Hơn nữa, tôi sẽ là nhà vô địch.”
Đúng là lời tuyên bố lớn mật, nhưng cô nhất định phải giữ ánh mắt kiên định, không để cho người khác hoài nghi năng lực của cô một chút nào.

Ngược lại sẽ tưởng rằng, cô phải đủ tự tin, mới có thể nói như vậy.

Trong lúc nhất thời, người xung quanh ồn ào lại im bặt, thầm nghĩ, vợ cũ của Bạc tổng cũng quá can đảm, công khai khiêu chiến với Bạc Lương Thần.

Nghe vậy, sự tức giận trong mi tâm người đàn ông càng thêm nồng đậm, cố nén mới không phát tác tại chỗ, ở phía sau anh đã có vệ sĩ muốn đẩy Chung Hi ra.

Nhưng cô kịp thời xoay người, kéo Lục Bắc đứng lên bục nhận giải.

Đây là thời khắc huy hoàng thuộc về cô, để cho Bạc Lương Thần cùng những người ước gì cô chết mở mắt nhìn thật kỹ, Chung Hi cô, còn sống trở về.

Trên màn hình lớn, xuất hiện bóng dáng Chung Hi và Lục Bắc.

Có người khán giả hô to: “Tay lái phụ của Hắc Mã cũng đẹp quá! Quan hệ của hai người bọn họ là như thế nào vậy?”
“Tình nhân à? Không thể nào!”
Một tiếng này truyền vào trong trường đua, giờ phút này, Chung Hi và Lục Bắc cùng đứng chung một chỗ, hưởng thụ tiếng reo hò của toàn trường.

Tay dưới tay áo của Bạc Lương Thần nắm chặt thành quyền, ánh mắt cũng lạnh đến cực hạn.


Không hiểu sao anh cảm thấy, ánh mặt trời hôm nay, đặc biệt, chói mắt.

Người phụ trách lập tức để cho cô gái bên lễ nghi lấy cúp ra: “Bạc tổng, mời đi.”
Tất cả phóng viên đều chuẩn bị dùng máy quay ghi lại cảnh tượng quý giá này, đây chính là Bạc Lương Thần!
Nhân vật không bao giờ hạ thân phận của mình, xuất hiện trong loại thi đấu nhỏ này.

Ai mà biết được, tự nhiên anh lại có hứng thú đối với hạng mục đua xe, không chỉ đích thân đến hiện trường, còn đến trao giải.

Cũng không biết là ai, lẩm bẩm một câu.

“Tay lái phụ kia sao lại quen mắt như vậy chứ! Có phải Chung Hi không? Trời ạ, cô ấy chính là vợ cũ của Bạc Lương Thần!”
Bạc Lương Thần cư nhiên muốn trao giải cho vợ cũ và Lục thiếu?
Cái này cũng quá kịch tính.

Bạc Lương Thần cất bước tới, trên mặt là vẻ âm trầm, chỉ có Chung Hi đứng ở trước mặt anh quen thuộc loại ánh mắt này, Bạc Lương Thần đã bị cô chọc giận.

Đôi môi đỏ mọng của cô khẽ cong, tâm trạng càng lúc càng tốt.

“Chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói!”
Lục Bắc bỗng nhiên mở miệng, cầm lấy micro trong tay người dẫn chương trình, trước mặt toàn trường, quỳ một gối trước mặt Chung Hi, “Chung Hi, anh thích em, gả cho anh đi.”
Chiếc nhẫn kim cương xuất hiện trong tay anh ta, lấp lánh rực rỡ.

“Wow...”
Toàn trường hét lên.

Chung Hi ngạc nhiên, cô không nghĩ là Lục Bắc muốn nói chuyện này với cô.

Mà ở trước mặt bọn họ, khuôn mặt anh tuấn của Bạc Lương Thần lộ ra ý lạnh, ánh mắt sắc nhọn bộc lộ rõ.

Được, Chung Hi, quyến rũ đàn ông, cô ngược lại đúng là một tay chuyên nghiệp..