- Cô ấy quay về rồi, sau khi em mất tích cô ấy cũng quay trở về
- Vậy thì tốt quâ rồi, ba mẹ rất lo cho chị ấy bây giờ chị ấy đã về nhà vậy thì ba mẹ sẽ không lo lắng nữa
- An Lạc…
- Em không sao, em bây giờ đang rất vui chị ấy quay về rồi anh cũng…
Dường như hiểu được ý tiếp theo cô muốn nói anh liền chặn lại
- Anh không nghĩ gì cả, anh chỉ muốn nhanh chóng chữa bệnh cho em sau đó chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một ngôi nhà hạnh phúc.

- Còn chị ấy?
- Anh mặc kệ người nào, bây giờ điều anh quan tâm là em.

- anh nắm lấy vai cô mà nói
- Nhưng mà bệnh của em…
- Anh sẽ cố gắng tìm bệnh viện và bác sĩ tốt nhất điều trị cho em, bà xã hứa với anh dù có chuyện gì đi nữa cũng đừng rời xa anh lần nào nữa, có được không?

- ừm, em hứa với anh- cô gật gật đầu đồng thời những giọt nước mắt ấm nóng cũng rơi xuống, anh khẽ lau những giọt nước mắt trên má của cô.

Cứ thế cả hai ôm nhau ngủ trên chiếc giường bệnh, cũng may phòng mà bác sĩ Lưu chuẩn bị cho cô là phòng vip giường cũng khá lớn, nếu không thì một trong hai sẽ rớt xuống giường mất.
- Ông xã, sáng rồi anh mau dậy đi không phải anh phải đến công ty sao? - cô chọt chọt má anh đánh thức anh dậy
- Chúng ta ngủ thêm một chút, hôm nay anh ở bên em không đi đâu cả
- Không được, anh là sếp phải làm gương cho nhân viên không được tuỳ ý mà nghỉ làm.

- Chuyện vợ anh bình an trở về là chuyện lớn đây là lí do chính đáng để nghỉ làm rồi.

Một lát anh sẽ nói mẹ nấu chút đồ bổ mang vào cho em, một tháng qua em gầy đi nhiều rồi.

- anh vuốt tóc rồi đến gương mặt của cô.

Hôm qua, lúc ôm cô anh mới cảm giác được người cô rất gầy từ nhỏ sức khoẻ của cô vốn đã không tốt rất dễ nhiễm bệnh bây giờ cộng thêm căn bệnh kia chắc chắn cô rất mệt lại thêm một tháng hôn mê sâu càng làm cô gầy đi.

Anh thấy cô như vậy thì rất lo lắng lỡ có một ngày cô lại rời xa anh, rời xa anh đến một nơi thật xa thì sao?
Nên anh quyết định từ nay phải chăm sóc cho cô thật tốt.

- Mẹ, con cần mẹ giúp một chuyện
- Cái thằng quỷ này, con cần gì cứ nói mẹ sẵn sàng làm
- Mẹ nấu giúp con ít đồ bổ rồi mang tới bệnh viên cho con
- Bệnh viện? Con bị làm sao? Sao lại tới bệnh viện
- Không phải con, mà là con dâu của mẹ

- Con dâu của em? Không lẽ … - khi bac Dịch còn đang ngờ ngợ hiểu ra mọi chuyện thì anh đã tiếp lời
- Phải cô ấy, vợ của con cô ấy bình an vô sự trở về vên cạnh con rồi.

- Tốt quá rồi, mẹ nấu đồ bổ rồi sẽ vào ngay hai đứa nhớ chờ mẹ
- Dạ được vậy con cúp máy đây
- Anh gọi cho mẹ sao? Bà ấy không nói gì em chứ?
- Em yên tâm mẹ rất vui khi biết em đã trở về.

Bà xã, em cố gắng ăn nhiều một chút em rất gầy đó có biết không? Đừng để bản thân có chuyện gì
- Em biết rồi anh đừng lo - cô cười tươi nhìn anh, anh biết cô đang cười cho anh yên tâm, khi nãy vô tình vứt rác anh thấy trong thùng rác toàn giấy thấm đẫm máu của cô chảy máu cam nhiều như vậy còn giấu anh là không sao? Vợ của anh đúng là rất ngốc chỉ lo cho người khác còn bản thân mình lại không có trách nhiệm như vậy.

- Thừa Dương, em ví dụ như một ngày nào đó em không còn…
- Không cho em nói bậy, em sẽ sống thật lâu thật hạnh phúc - mắt anh đỏ hoe nhìn cô mà nói
- Em biết rồi, em chỉ là ví dụ thôi mà anh đừng kích động hửm- cô chủ động ôm lấy eo anh
- An Lạc, anh rất sợ chuyện đó sẽ xảy ra anh không muốn một chút cũng không
- Thừa Dương anh còn trẻ lại có tài nếu như em… thì anh phải tìm người con gái khác tốt hơn em, xinh đẹp hơn em và khoẻ mạnh hơn em nữa để cô ấy sống bên cạnh anh phần đời còn lại.


Cô nói những lời này vì cô biết sau một tháng hôn mê bệnh tình của cô càng trở nặng
Cô nhìn anh mắt đỏ hoe nước mắt như muốn rớt xuống má, môi mím chặt không nói thành lời thì đau lòng vuốt ve khuôn mặt anh
- Không được khóc, em chỉ là ví dụ thôi mà hửm.

Ông xã, anh đừng khóc em sẽ đau lòng.

Anh không nói gì chỉ ôm lấy cô, những lời khi nãy của cô anh điều hiểu từng câu từng chữ một.

- Em yên tâm dù có bằng mọi giá anh cũng sẽ tìm cách chữa bệnh cho em.

- anh dứt liền liền hôn nên đỉnh đầu cô một cái..