"Hoàng thượng, Đạo Giang quốc xem chừng nóng lòng lắm rồi đây. Hôm qua ngoài biên giới, thần đã phát hiện một số kẻ bí ẩn luôn tìm cách vào thành. Có lẽ họ thấy Xử Ca không ra tay với Bảo Bảo nên hoảng."

Kim Ngưu mân mê li trà, mỉm cười nho nhã. Song Tử thở dài quay sang nhìn Xử Nữ hỏi:

"Này, ngươi không giết Quốc sư thì thôi đi, còn không chịu trả tiền cho người ta. Đó, giờ thì người ta tới tận cửa đòi nợ rồi kìa."

"Phải đấy. Đường đường là một cung chủ sát thủ mà không giữ chữ tín, sau này ngươi còn làm ăn thế nào nữa."

Sư Tử bi phẫn kêu, ghen tỵ với tên này tự dưng lại được một khoản tiền lớn mà chẳng phải làm gì. Xử Nữ sắc mặt lạnh tanh, bình thản liếc mắt sang Song Tử, hỏi ngược lại một câu:

"Ta có hứa là sẽ đi giết Quốc sư sẽ nhận tiền, chứ ai nói là không thành công phải trả tiền lại."

"..." Quần chúng ném đá hội nghị, ngươi thật làm chúng ta mất mặt. Bảo Bình cười hắc hắc, chống cằm nhìn vẻ mặt thực bình tĩnh của Thiên Yết. Hắn ngẩng lên, chậm rãi phán:

"Xử Ca, tối nay ngươi đi cung Minh quý phi một chuyến."

"Hả, tại sao?"

Xử Nữ ngơ ngác. Bảo Bình nhanh miệng đáp thay:

"Tất nhiên là vào tìm thư tín từ phía Đạo Giang quốc rồi. Vậy mà cũng hỏi, ngươi chậm phát triển."

Xử Nữ bi tráng hồi tưởng lại cái vị quý phi uốn éo như rắn, trang điểm như đi đóng tuồng mà rùng mình, buột miệng hỏi Thiên Yết:

"Hoàng thượng, đó là phi tử của ngài, ngài phải đến mới đúng chứ? Biết đâu nàng lại tự nguyện giao ra."

Vừa nói dứt câu, cả chén trà đã bay thẳng vào mặt Xử Nữ, chàng lộn một vòng thực đẹp mắt rồi nằm oanh oanh liệt liệt dưới đất, trên mặt còn nguyên vết đỏ in hình cái chén rất lóng lánh. Thiên Yết mặt tối sầm lại, nhếch miệng cười thực bình tĩnh, quần chúng run rẩy báo động: yêu nghiệt tức giận rồi. Sư Tử toát mồ hôi đá vào người Xử Nữ một cái nhỏ giọng rít:

"Ngươi ngu thật hay giả ngu thế, rõ ràng Hoàng thượng ghét nhất là cái đám gà mái tưởng mình là phượng hoàng trong hậu cung kia rồi, ngươi còn nhắc tới thân phận các nàng. Nhìn xem, tự mình giải quyết đi."

Xử Nữ ha ha cười gượng, ai oán đứng dậy:

"Thần đi, thần đi. Hoàng thượng bình tĩnh."

Nói rồi phóng như bay ra ngoài.

~~~~~~~​

Buổi tối...Tại tẩm cung Minh quý phi...

Xử Nữ mặc trang phục hắc y nhân , dùng khinh công bay lên nóc nhà thật nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, ngồi vắt vẻo trên đó chờ động tĩnh của Minh quý phi. Chàng kéo khăn bịt mặt xuống một chút, nhàm chán mở cái khăn nhỏ lấy ra một chùm hạt hướng dương, bắt đầu công cuộc cắn nuốt vĩ đại trong lịch sử rình mò của mình. -_-|||

Chờ đợi chừng một canh giờ, đột nhiên từ phía xa có bóng dáng đang lại gần, Xử Nữ vội vàng kéo khăn lên, núp vào một góc, sung sướng cười hi hí:

"Sập bẫy rồi người ơi."

Hắc y nhân kia bay lượn như chim đáp xuống mái nhà, đảo mắt nhìn xung quanh rồi tiếp tục nhảy, Xử Nữ vội vã bám theo, trong đầu tưởng tượng về tiền Hoàng thượng sẽ cho khi lập được công lớn này. Kẻ kia hạ xuống trước cửa một căn phòng, dáo dác ngó nghiêng, khi chắc chắn không có ai theo dõi mới lén lút mở cửa đi vào trong. Xử Nữ nheo mắt nhớ kỹ gian phòng này, nín thở nhìn chằm chằm cánh cửa.

Một tuần trà sau, hắc y nhân kia đi ra, trên tay cầm theo khá nhiều cuộn giấy to bí ẩn, hai mắt kẻ đó lóe sáng trong đêm, dường như rất vui mừng mà ôn hôn thắm thiết. Xử Nữ dám chắc đó chính là thư mật hầm Đạo Giang quốc gửi tới, chỉ có điều không hiểu sao người này lại tới lấy đi. Không lẽ đây không phải gián điệp Đạo Giang quốc. Thôi, nghĩ gì thì nghĩ, cướp trước mới quan trọng.

Đợi hắc y nhân này bay lên nóc nhà, Xử Nữ liền lao đến, dùng tay đánh một chưởng vào kẻ kia. Hắc y nhân giật mình nghiêng người né tránh, chân giơ lên đỡ đòn, Xử Nữ dùng chân đạp nóc nhà bay lên, sau đó lao người xuống giật khăn che mặt của hắn. Hắc y nhân đang ôm giấy bằng hai tay không chống đỡ được liền bị giật ra, một cuộn giấy cũng lăn xuống chân Xử Nữ. Chàng cầm chúng lên, đắc ý cười:

"Ngươi trộm thư mật này làm gì h...?"

Xử Nữ sửng sốt há hốc miệng, tay dụi dụi mắt liên tục, xác định mình không nhìn lầm mới lắp bắp

"Hả? Kết...Kết Nhi?"

Ma Kết- hắc y nhân xấu số bị giật khăn che mặt đưa tay gãi đầu, thót tim nhìn cuộn giấy trong tay, ấp úng muốn đòi lại:

''Ngươi...ngươi là ai? Mau đưa cuộn giấy kia cho ta."

Xử Nữ mặt rắc đầy vạch đen, đây là cái tình huống gì a, quân ta đi đánh quân mình, còn cùng nhau lẻn vào tẩm cung phi tử Hoàng thượng nữa. Chàng giật khăn che ra, mỉm cười thực ôn nhu:

"Chào công chúa, rất vui vì được gặp người ở đây."

Mặt Ma Kết biến chuyển như tắc kè hoa, từ sửng sốt đến tức giận, sau đó chuyển sang xấu hổ, và cuối cùng là lo sợ. Người quen, lại còn là nam nhân anh tuấn phiêu dật này, ôi mẹ ơi, nàng phải làm sao bây giờ?

"Ha ha, ngươi... ngươi cũng đi hóng mát hả? Hôm nay trăng đẹp lắm đó."

Xử Nữ ngẩng đầu nhìn một màn đen âm u không có lấy một chút ánh sáng, khóe miệng co quắp dữ dội. Trăng nơi nào, sao chàng không có thấy?

"Công chúa thật biết nói đùa."

Hồ nghi đưa mắt nhìn cuộn giấy trong tay cùng vẻ mặt hốt hoảng của Ma Kết, Xử Nữ chậm rãi mở từ từ ra. Ma Kết sợ hãi, nhào tới níu tay chàng nhưng rất tiếc...đã quá muộn rồi.

"Không được!"

Xử Nữ xòe tờ giấy ra, vẻ mặt kinh ngạc cùng xấu hổ không nói lên lời, run rẩy ngã xuống đất:

''Xuân...xuân cung đồ?"

Chính xác, bên trong tranh vẽ một nam một nữ đang làm động tác cực kỳ nhức mắt làm hỏng tâm hồn trong sáng của các bạn nhỏ. Ma Kết rơi lệ, tại sao mình lại đánh rơi cái bức sống động nhất vậy trời?

Xử Nữ liếc sang hơn chục cuộn giấy còn lại trong tay Ma Kết, hoàn toàn bị đánh bại, mặt mũi đỏ bừng. Ma kết tuy đang rất ngượng vì bị bắt gặp tuy nhiên trông Xử Nữ mắt chặt hai mắt lại run run cầm tờ xuân cung đồ thì không khỏi nghi hoặc, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ, sung sướng hô lên:

"Ô, ngươi chưa xem cái này bao giờ đúng không?"

Sét- đánh- ngang- tai, Xử Nữ trực tiếp hóa đá, toàn bộ mặt phủ một màu đỏ nhức mắt, xung quanh tỏa ra hơi nóng kinh người. Ma Kết giống như phát hiện ra bộ tộc mới, sung sướng lao đến trêu ghẹo:

"Oa, ngươi đúng là đứa trẻ thành thật trong sáng nha, cái này mà cũng chưa xem qua, có phải không có kinh nghiệm hay không? Ha ha, ngươi có phải nam nhân không thế?"

Xử Nữ đen mặt, lòng tự trọng của nam nhân bị đả kích, trầm mặc đứng dậy, nhếch miệng cười cực kỳ sáng lạn:

"Công chúa, người...có muốn kiểm chứng xem ta có kinh nghiệm hay không?"

"Ơ, ý ngươi là g..."

Chưa nói dứt câu, Ma Kết đã hóa đá, trợn tròn mắt nhìn kẻ trước mặt đang áp môi lên môi mình, dây dưa, cuồng nhiệt. Đầu lưỡi của chàng thành công mà len lỏi vào miệng nàng, không cho Ma Kết có cơ hội nào để thở, cùng nàng dây dưa triền miên như quên mất luôn thời gian và không gian, mãi cho tới khi cả hai đều không thở nổi, chàng mới buông lỏng nàng ra, gục đầu xuống vai Ma kết cố ổn định nhịp tim.

Chàng bị sao thế này, vốn chỉ định trêu đùa công chúa một chút, thật không ngờ khi tới gần, ngửi được hương thơm quyến rũ của hoa hồng lại kìm lòng không được. Môi nàng rất mềm, rất ngọt, khiến Xử Nữ có chút choáng váng cùng si mê.

Ma Kết ngây ngốc hồi lâu mới bình tĩnh lại, lắp bắp:

"Ngươi...ngươi..."

Nàng đỏ bừng mặt, nhớ lại cảnh ban nãy, không khỏi tự phỉ nhổ mình. Rõ ràng nói không để ý tới nam nhân, tại sao khi nãy lại không đẩy Xử Nữ ra, còn ngoan ngoãn phối hợp theo nữa.

Còn chưa kịp hoàn hồn, dưới chân đã truyền đến tiếng hét nghe rất thỏa mãn, còn cả tiếng rên của nữ nhân, hoàn toàn làm hai con người thức tỉnh, tò mò nhìn xuống căn phòng họ đang đặt chân. Ma Kết nhíu mày:

''Này, đây có phải là... tiếng hét của nam nhân không nhỉ?"

Xử Nữ cũng khó hiểu lẩm bẩm:

"Nhưng đây là tẩm cung của Minh quý phi, sao lại có..."

Mắt cả hai giao nhau, lóe sáng, tạm thời quên chuyện khi nãy, đồng thanh hô:

"Hồng hạnh vượt tường!" ( ý chỉ phụ nữ có chồng lại đi ngoại tình.)

Ma Kết hai mắt long lanh tỏa sáng, xuân cung đồ chân thực, là xuân cung đồ đó!!!

Nàng định dỡ mái ngói ra, Xử Nữ vội túm cổ nàng ôm đống tranh phi như bay ra ngoài, tránh để nàng lại gây rối. Ai chẳng biết, Ma Kết công chúa ngày thường rất thích đi phá rối các phi tử, dịp may hiếm có này sao lại chịu bỏ qua. Chỉ có điều, Xử Nữ không thể để hỏng việc lớn, đành kéo theo nàng mà chạy. Ma Kết thở hổn hển, chống hông định la, đột nhiên lại nhớ lại nụ hôn ban nãy, mặt mũi đỏ bừng. Hình tượng công chúa của nàng a!!!

"Ách, cái kia...Ngươi quên đi nha!"

Xử Nữ cau mày thật chặt, làm đã làm rồi, lại nói chàng phải quên, chẳng lẽ Ma Kết không có cảm giác gì hay sao?

"Ta... Hoàng huynh mà biết ta trộm cái đó của Minh quý phi, chắc sẽ chém chết ta. Ngươi... không được nói ra đâu nha."

Ma Kết cắn môi ấp úng. Xử Nữ thở phào, hóa ra là chuyện này. Hai mắt ánh lên tia sáng kì dị, Xử Nữ vuốt cằm:

"Nếu vậy, chúng ta cũng nên trao đổi chứ?"

"Trao đổi, ngươi muốn thế nào?"

Ma Kết giật mình, lo sợ ôm chặt lấy đống tranh như bảo bối, nghi hoặc nhìn Xử Nữ. Hắn ta là muốn cướp tranh sao? Đừng có mơ nhé!!!

"Thế này đi, dạo này Hoàng thượng đang tìm cách đem ta gả cho mấy vị công chúa, hơn nữa còn cái tin đồn của ta với tên Quốc sư thối kia, ta cũng đang lo không biết tìm ai đóng kịch với ta. Vậy công chúa chịu khó nhé."

Ma Kết mặt vẽ ra ba hắc tuyến, cái gì cơ? Ý Xử Nữ là... kêu mình giả bộ ân ái với hắn ta ư?

"Tại sao lại là ta?"

"Công chúa không phải đang muốn ta giữ bí mật sao? Có qua thì phải có lại chứ. Hơn nữa, công chúa nếu đóng kịch với ta chẳn gphải sẽ dẹp được đám hoàng tử các nước khác tới cầu thân."

Xử Nữ mỉm cười gian xảo. Ma Kết bị lợi ích làm cho váng đầu, vui sướng reo lên, gật đầu lia lịa. Chỉ cần không lấy tranh của nàng là được.

"Được được, ta đồng ý, ta đồng ý!"

Xử Nữ nhướn mày, tốt lắm, rất dễ dụ. Tối nay đi không phải là vô ích rồi...

Ma Kết đáng thương a, ngươi vì mấy bức xuân cung đồ mà bán mình rồi, chúng ta chia buồn cùng ngươi nha...~~

~~~~​