Thế nhưng không nghĩ tới, cửa sau khách sạn cũng có phóng viên, chỉ là số lượng so với cửa trước thì ít hơn nhiều, hơn nửa nhìn trạng thái đều không hề tập trung, chỉ cần nàng hơi chút ngụy trang, bọn họ chắc có lẽ không phát hiện được.

Diệp Tiện đang nghĩ ngợi, cách đó không xa có một cỗ Rolls-Royce màu xám nhạt đang hướng tới cửa Kim Thái khách sạn.

Thật sự là trời trợ giúp nàng đấy!
Diệp Tiện cầm quần áo ngăn tại trước mặt, bước nhanh như bay mà chạy tới.

Một đám phóng viên chờ đã lâu gặp một người mặc áo ngủ màu trắng, dáng người cùng Diệp Tiện có nét tương đồng đang chạy đến, vừa định đuổi theo thì thấy hắn lên một cỗ xe sang trọng, liền cho rằng nhận lầm người, nhao nhao lui trở về.

"Tổng giám đốc.

.


"
Bàng Khải ngừng xe, vừa mới chuẩn bị mở ra cửa sau xe, chỉ thấy một thân ảnh màu trắng nhanh chóng đẩy hắn ra, chui lên xe, Bành mà một tiếng đóng cửa lại.

Hắn sững sờ, kịp phản ứng lại sau ra sức mà vỗ cửa xe.

"Ngươi là ai? Mau xuống đây! Tổng giám đốc? Tổng giám đốc?"
"NGAO!"
Tiểu nữ nhân cái cằm đánh lên đầu gối cứng rắn của nam nhân, một cỗ mùi hương trầm nhẹ mà dễ ngửi thoang thoảng qua.

Diệp Tiện che lấy nửa mặt, ngữ khí mang điểm bối rối, "Phiền toái tiên sinh có thể đưa tôi đi một đoạn được không? Chỉ cần ra khỏi Kim Thái khách sạn, bao nhiêu tiền đều được.

"
Dứt lời, trong xe cũng không có động tĩnh.

Nàng nghi hoặc ngẩng đầu, khi nhìn đến người trên đầu mình, thoáng cái trở nên kinh ngạc.

Nam nhân này lớn lên cũng quá ưu việt đi?
Hoàng hôn buông xuống, vài sợi tia sáng pha tạp vàng thông qua cửa sổ xe chiếu xạ lại trên người hắn, đem đường nét khuôn mặt thể hiện ra cực kì rõ ràng cùng hấp dẫn, môi mỏng kẽ mím, thẳng tắp như một đường thẳng, một đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn nàng, dù cho không nói một lời, khí thế cũng đủ đè áp tất cả mọi người.

Bên trong còn có nhân vật như thế này? Nàng như thế nào lại không biết?
Trước mắt quan trọng nhất không phải là cái này, mà là phải nói như nào để thuyết phục hắn đưa nàng đi ra ngoài, đợi một tý, hắn đang cầm trong tay là thứ gì?
Thiếu niên vội vội vàng vàng mà từ bên ngoài tiến vào, vừa vào đến liền ôm thật chặt chân hắn, áo tắm màu trắng tán loạn, cổ áo bị kéo lệch ra, lộ ra một nửa xương quai xanh trắng nõn lại tinh xảo, bên trên có in số phòng: 3221

"Diệp Tiện?"
Bạc Đình Thâm không xác định mở miệng, tiếng nói trầm thấp đầy từ tính, như giai điệu chậm rãi kích thích từ đàn vi-ô-lông-xen, liền dễ nghe.

Diệp Tiện lại không có tâm trạng để nghe, bởi vì nàng đã thấy được hình ảnh trên điện thoại di động của nam nhân, vừa mới ngắt quãng một cuộc trò chuyện, người gọi đến hiện ra: Giang Vãn Trạch
Cho nên, hắn là cứu binh Giang Vãn Trạch gọi đến?
Nàng cầu cứu đến doanh trại của địch rồi?
Diệp Tiện ọt ọt lập tức chuyển tròng mắt.

Bàng Khải ở bên ngoài gõ cửa không có tác dụng, liền vội vàng trở về ghế lái, hướng về khách không mời mà tới ở mặt sau hô to, "Ngươi.

.

Diệp Tiện? Tổng giám đốc, hắn chính là kẻ đã bỏ thuốc cho Nhị thiếu gia.

.


"
Kim Thái khách sạn là một tòa khách sạn sân vườn, toàn thể khách sạn đều bao quanh bởi một dòng sông thanh tịnh, Diệp Tiện nói thì nhanh, một vặn mở cửa xe, hướng dòng sông mà nhảy vào.

"Rầm Ào Ào ------
Bọt nước bắn lên cao vài thước, thân ảnh thiếu niên như một con cá trắng nhanh chóng biến mất trong nước, Bàng Khải xem đến trợn mắt há hốc mồm," Tổng giám đốc, hắn chính là người mê đến choáng váng mặt của Nhị thiếu gia, Diệp Tiện! "
Tổng giám đốc hai năm qua đều ở nước ngoài điều hành công việc kinh doanh của tập đoàn, đối với một ít sự việc trong nước, nhất là những tin tức về tình ái của Nhị thiếu gia ở giới giải trí có khả năng đều không biết, thế nhưng mà chính hắn lại rõ ràng, Diệp Tiện tìm đủ mọi cách bám riết lấy Nhị thiếu gia không buông, Tinh Ngu không ai không biết, không người không hiểu.

" Biết rõ"
Bạc Đình Thâm phủi phủi ống tay áo, như là đụng đến thứ gì bẩn thỉu.

.