Lý Hà Hoa còn chưa kịp xen lời, Tào tứ muội liền nói tiếp: "Ta giới thiệu người này, nguyên phối của hắn ba năm trước đã sinh bệnh qua đời, lúc ấy vì xem bệnh đã chi không ít tiền, nhưng hắn vẫn đi vay mượn khắp nơi, vẫn luôn để nguyên phối xem bệnh uống thuốc, chưa từng ghét bỏ nàng, thật là phẩm tính tốt, nhưng mà người kia vẫn không trị được, cuối cùng vẫn ra đi, hắn đã ba năm rồi chưa tái giá."

Thấy bộ dáng Tào tứ muội tích cực như vậy, Lý Hà Hoa biết lúc này cắt ngang không được, cho nên chỉ có thể lắng nghe. Chờ sau khi nàng ấy nói xong thì cự tuyệt.

"Đại tỷ nói với muội, người này tuyệt đối không tồi, cha mẹ hắn đều qua đời, muội cùng hắn nếu có thể thành, bên trên không có cha mẹ chồng khó dễ muội, hắn làm người có khả năng lại thành thật, là người biết đau lòng thê tử. Như tình huống của muội vậy, phải tìm một người biết đau lòng thê tử, gả đi qua ngày mới vui vẻ. Hơn nữa muội cũng đừng lo lắng việc tìm mẹ kế, bởi vì hắn chỉ có một nữ nhi qua mấy năm là có thể gả chồng, đến lúc đó muội lại sinh cho hắn đứa con trai thì mọi thứ đều là của muội, sẽ không chịu ủy khuất."


Lý Hà Hoa: "...."

Thấy Lý Hà Hoa không nói lời nào, Tào tứ muội khuyên nhủ: "Muội tử, đại tỷ thật là đau dòng muội một mình quá lẻ loi, muốn muội tìm một người biết ấm lạnh chăm lo muội, việc nặng nhọc gì cũng không cần muội động thủ. Ta biết nữ nhân tái giá không tìm được người tốt gì, đại tỷ cũng không dám tìm người không đáng tin cậy cho muội, đại tỷ đã tìm kiếm hết toàn bộ thì thấy người này thật không sai, muội gặp hắn đi, bảo đảm không tồi."

Lý Hà Hoa biết Tào tứ muội vì muốn tốt cho nàng, phần tâm ý này nàng thật cảm tạ, nhưng nàng thật sự không nghĩ tìm người để gả, trừ phi nàng tìm được người mình thích, sau đó cam tâm tình nguyện gả cho đối phương.

Nếu không gặp được người thích, nàng không nghĩ sẽ vì để có chồng mà gả đại, dù sao một mình nàng cũng rất tốt, huống hồ nàng còn có Thư Lâm làm bạn bên cạnh.


"Đại tỷ, ta biết tỷ vì tốt cho ta, nhưng tỷ xem, hiện tại ta làm ăn buôn bán, ngày tháng hiện tại và cả sau này trải qua không kém hơn so với người khác, ta cảm thấy sinh hoạt như bây giờ khá tốt, thật sự không nghĩ tái giá. Cho nên đại tỷ, tỷ cũng đừng khuyên ta được không?"

Lý Hà Hoa vừa nói vừa lắc lắc tay áo Tào tứ muội cố ý Làm nũng.

Chân mày Tào tứ muội cau tại, bất đắc dĩ thở dài: "Ngươi sao lại quật cường như vậy chứ, được rồi, việc này cũng không thể cưỡng cầu, tự muội nghĩ lại đi, nói không chừng qua hai ngày liền muốn gặp đấy, đến lúc đó nói với đại tỷ một câu là được, đại tỷ an bài các ngươi gặp một tần."

Lý Hà Hoa cười cười có lệ: "Được được được, nếu muội thay đổi chủ ý liền tìm tỷ được không."

Tào tứ muội chỉ chỉ nàng: "Muội đó."


Đại Hà ở sát bàn bên cạnh trong lúc vô ý nghe được một chút, biết nương hắn muốn giới thiệu nam nhân cho Hà Hoa di, hơn nữa còn là người thôn bọn họ, nhịn không được tò mò thò qua hỏi: "Nương, người muốn giới thiệu cho Hà Hoa di ai vậy? Sao không nghe người nói?"

Tào tứ muội đen mặt vung tay lên: "Đi đi đi, hài tử thì biết cái gì, làm việc của ngươi đi."

Đại Hà hậm hực sờ sờ mũi đi làm việc.

Lý Hà Hoa cũng sờ sờ mũi cảm thấy như vừa thoát khỏi cửa hiểm, hy vọng về sau đừng gặp lại việc này nữa.

Nhưng mà Lý Hà Hoa vốn là người không để bụng, chỉ một lát liền đem việc này vứt ra sau đầu, tiếp tục suy nghĩ sự tình buôn bán vừa rồi.

Nàng cùng Tạ tẩu tử mỗi ngày buổi tối đều sẽ chuẩn bị bánh bao cùng màn thầu, cho nên muốn bán bữa sáng kỳ thật cũng dễ dàng, chỉ cần làm nhiều bánh bao màn thầu hơn so với ngày thường, lại thêm trứng luộc nước trà, sữa đậu nành, bánh bột ngô linh tinh là được.