[Mật] Thần Hào: Muội và Thần Hào ở cùng với nhau à?

Thần Hào, huynh nói vào trọng điểm có được không?

[Mật] Chuông Gỗ: … Không phải bọn họ nói ta và hắn cùng bị vây đánh rồi offline sao? Đương nhiên là ta và hắn ở chung một chỗ với nhau rồi.

[Mật] Thần Hào: … Để ta gọi điện thoại cho bọn họ, muội đợi tẹo.

[Mật] Chuông Gỗ: Ca, đại ca à, nhanh lên nhé!

Thần Hào không trả lời, có lẽ là đang đi gọi cho mấy con hàng Nguyệt Hạ.

Thời Sênh liền mở tìm kiếm bối cảnh Thần Ma Đại Lục.

Chuyện xưa rất đơn giản, toàn bộ trò chơi được bắt đầu sau một ngàn năm cuộc chiến giữa thần và ma.

Trận doanh Thần tộc chủ yếu tìm kiếm Thần Quân, Trận doanh Ma tộc lại chủ yếu nghĩ cách cứu viện Ma Quân bị trấn áp.

Chẳng có tin tức có ích nào…

Thần Hào mời bạn gia nhập đội ngũ Hôm nay không kiếm tiền, có đồng ý không?


Thời Sênh vội vàng đồng ý.

Nguyệt Hạ Độc Chước và Nguyệt Hạ Ngâm Phong đã online.

Sau khi cô vào đội, Nguyệt Hạ Hải Đường cũng vào đội, mà Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết trước giờ luôn tích cực nhất lại chưa thấy đâu cả.

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: A, sao Phiêu Tuyết còn chưa lên? Hào ca, tối hôm qua hai người lăn lộn bao lâu mà Phiêu Tuyết còn không xuống giường nổi thế?

[Đội] Thần Hào: Hắn còn đang ngủ.

[Đội] Chuông Gỗ: …

Quả thực không còn gì đen tối hơn.

[Đội] Nguyệt Hạ Độc Chước: Hắn ở đây cũng vô dụng, Tiểu Sênh Ca gọi chúng ta tới là phải dùng tới IQ.

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: Nói cũng đúng, khụ khụ, vào vấn đề chính đi.

[Đội] Nguyệt Hạ Hải Đường: Tiểu Sênh Ca tiến vào bản đồ ẩn à?

[Đội] Chuông Gỗ: Ừ, nhưng mà NPC kia dù có trả lời thế nào cũng không có phản ứng gì.


[Mật] Nguyệt Hạ Hải Đường: NPC nói gì?

[Đội] Chuông Gỗ: Nàng ta hỏi: Ngươi là người hắn phái tới? Chỉ có hai đáp án phải và không phải, nhưng chọn cái nào cũng không đúng, tổ game muốn chơi đùa chết người ta à?

[Đội] Nguyệt Hạ Hải Đường: Ta đã xem qua nội dung, hiện tại nội dung mới mở ra tới đây, còn rất nhiều thứ chưa mở, nhưng chúng ta cũng có một thứ để tham chiếu.

[Đội] Nguyệt Hạ Độc Chước: Nguyên tác của Thần Ma Đại Lục.

Nguyên tác?

Trò chơi này được cải biên từ tiểu thuyết?

Trong trí nhớ của nguyên chủ không có cái này, trong cốt truyện cũng không có…

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: Game Thần Ma Đại Lục này được phỏng theo tiểu thuyết, gần đây bọn ta đã đọc qua cuốn tiểu thuyết đó rồi. Nói thật… trừ bối cảnh chung vẫn giữ nguyên, còn lại tiểu thuyết chính là Jack Sue.


*Jack Sue: ý chỉ một nhân vật nam chính bá đạo hoàn hảo không tỳ vết, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở – được cư dân mạng Trung Quốc cải biên từ Mary Sue.

[Đội] Chuông Gỗ: …

Tác giả mà nghe thấy là ngươi ăn đòn đấy…

Dùng có là Jack Sue thì cũng là tâm huyết của người ta, huống chi từ tiểu thuyết còn có thể cải biên thành trò chơi thành công thế này.

[Đội] Nguyệt Hạ Hải Đường: Tiểu Sênh Ca, NPC mà muội nói là một nhân vật phụ cực kỳ bi kịch. Nàng ta là công chúa của Thần tộc nhưng lại đi yêu đại tướng quân Ma tộc Tiêu Cảnh. Ma tộc lợi dụng nàng ta sau đó tấn công Thần tộc, Tiêu Cảnh cũng vì một vài nguyên nhân dẫn đến mất trí nhớ. Hai người hiểu lầm càng lúc càng saau, cuối cùng khi đại chiến Thần Ma bùng nổ, hai người gặp lại nhau trên chiến trường, chĩa mũi kiếm vào nhau. Kết cục, Tiêu Cảnh khôi phục ký ức, nhưng cuộc chiến Thần Ma đã đến hồi kết cục nên hắn không có cách nào lùi bước cả, hắn đành dùng kế nhốt Công chúa lại. Cuối cùng, Tiêu Cảnh chết, nơi giam giữ công chúa cũng bị phong ấn. Nơi mà muội tới hẳn là nơi công chúa bị giam giữ.
[Đội] Chuông Gỗ: Ta biết rồi.

Nếu phải không được mà không phải cũng không được, vậy khẳng định là Hề Lễ muốn tên của hắn.

Người của tổ game cũng là rảnh rỗi, nếu gặp phải một tên ngu ngốc thì có phải cả đời này cũng không làm xong cái nhiệm vụ ẩn giấu này không?

Thời Sênh chuyển sang máy bên kia.

Đối thoại của Tầm Mặc cũng đúng lúc truyền tới.

[Mật] Tầm Mặc: Tiêu Cảnh.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: …

Mẹ kiếp, hắn cũng tìm được đúng lúc quá đấy!

Thời Sênh buồn bực click vào Hề Lễ, đánh tên Tiêu Cảnh.

Có khả năng là vì Tầm Mặc cũng là Ma tộc nên Hề Lễ không quan tâm tới hắn, chỉ có Thời Sênh gõ đáp án mới được.

[Mật] Hề Lễ: Ngươi và hắn là một bọn, đi chết đi!

Kết quả, Hề Lễ liền nổi trận, đánh cho Thời Sênh và Tầm Mặc trở tay không kịp.

Nói lật mặt liền lật mặt, dù ngươi có là NPC thì cũng không cần tự nhiên nói đánh là đánh thế chứ?
Thời Sênh và Tầm Mặc liên thủ đánh cho Hề Lễ cạn máu, đang chuẩn bị gϊếŧ chết nàng ta thì Hề Lễ lại lập tức khôi phục lại nguyên trạng, nằm trên mặt đất thở thoi thóp.

Hiện tại đánh cũng vô dụng, người ta đã hết máu rồi.

NPC thực là trâu bò, nói tụt máu liền tụt, nói cạn máu liền cạn, nói nổi giận liền đánh, quả thực là không thèm nhìn người ta vào trong mắt, xấu tính!

[Mật] Hề Lễ: Ta yêu hắn nhiều năm như thế, sao hắn lại đối xử với ta thế này? Ta muốn báo thù, ta không cam lòng.

Nhiệm vụ ẩn giấu: Oán hận của Hề Lễ

Sau đó, chẳng có sau đó nữa…

Cô và Tầm Mặc bị truyền tống ra khỏi sơn động.

Ông nội mi!

Không thể nào hiểu nổi, đánh một trận, phát ra một nhiệm vụ không hề có tí giảng giải nào đã coi như xong việc rồi?

[Mật] Tầm Mặc: Nhiệm vụ gì?
Bên kia, Tầm Mặc vẫn không nhận được nhiệm vụ.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Oán hận của Hề Lễ, không có giải thích gì thêm.

Thời Sênh lại sờ tới máy tính ở bên cạnh.

[Đội] Chuông Gỗ: Hề Lễ nổi giận một cách khó hiểu, sau đó đánh một trận, đánh xong tuyên bố nhiệm vụ Oán hận của Hề Lễ, không có giải thích gì thêm.

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: …

[Đội] Thần Hào: Tiểu Sênh Ca, sao muội lại nhận được nhiệm vụ biếи ŧɦái này thế, đừng làm nữa.

Nghe khẩu khí liền biết con hàng này là ai.

Nói thật, lúc Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết không ở đây, ba con hàng Nguyệt Hạ còn lại sẽ có phong cách rất bình thường, nhưng chỉ cần hắn xuất hiện liền lập tức trở thành bất bình thường.

[Đội] Chuông Gỗ: Hiện tại không phải vấn đề ta có làm hay không, mà là vấn đề hệ thống có tha cho ta hay không.
Ngẫm lại, điều kiện tiên quyết để kích phát nhiệm vụ này chính là một người gϊếŧ một người khác 99 lần, điều kiện hà khắc như thế sao sau đó có thể bỏ qua cho người chơi dễ dàng thế này được.

Cả đội ngũ lâm vào trầm mặc, hơn mười giây sau, Nguyệt Hạ Hải Đường lên tiếng:

[Đội] Nguyệt Hạ Hải Đường: Hề Lễ hiểu lầm Tiêu Cảnh, nàng không cam lòng bỏ qua Tiêu Cảnh, muội phải tìm được Tiêu Cảnh.

[Đội] Chuông Gỗ: Để ta xem thế nào.

Thời Sênh thao tác Thập Lý Sênh Ca nhìn bốn phía, bóng đêm bên ngoài sơn cốc đã lui đi, hiện tại cũng đã có thể ra ngoài rồi.

Thời Sênh và Tầm Mặc đi ra ngoài, quả nhiên không còn thấy giống như trước nữa.

Đúng lúc bọn họ đang tiến lên thì Tầm Mặc lại biến mất.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Mẹ kiếp, ngươi làm gì thế hả?

Thực xin lỗi, bạn tốt của bạn đã offline.
Offline?

Đồng đội heo không đáng tin cậy.

Quả nhiên dựa vào người không bằng dựa vào chính mình.

Thời Sênh điều khiển nhân vật tiếp tục đi về phía trước, đi được chừng hơn mười mét thì lại không đi được nữa.

Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Tầm Mặc đang ở trạng thái offline, bạn không thể tiếp tục đi.

Cái vẹo gì thế? Hắn offline, bà đây liền không thể đi về phía trước hả?

Cô thử thao tác nhân vật đi tới đi lui, Hệ thống liên tục bắn ra nhắc nhở.

Cô thử đi khắp xung quanh.

Đại khái chỉ có thể di chuyển trong phạm vi khoảng 20 bước.

Vượt qua liền bị ngăn lại.

Thời Sênh buồn bực.

Cái nhiệm vụ quỷ gì thế này không biết nữa?

Tên ngốc Tầm Mặc kia sao tự nhiên lại offline vậy chứ?

Thời Sênh đợi khoảng nửa tiếng nhưng Tầm Mặc vẫn mất hút, cuối cùng cô chỉ có thể dùng acc Chuông Gỗ để nghịch.
Một bên chạy nhiệm vụ ngày, một bên bàn tán về nhiệm vụ ẩn giấu.

[Loa] Ly Tác: Thứ bảy tuần này, ta và Tang Du Vị Vãn tổ chức hôn lễ lúc 8 giờ, mọi người online hãy tới miếu Nguyệt Lão nhận lì xì.

Loa đột nhiên phát ra, Thời Sênh nhìn hai lần, chắc chắn là mình không nhìn nhầm.

Hai người này không phải vừa rồi còn cãi nhau sao?

Sao tự nhiên đã kết hôn rồi?

Quả nhiên cãi nhau sẽ càng làm cho tình cảm tiến thêm một bước à?

[Thế giới] Cô Lương: Chúc mừng Đại thần và Tang Du, bách niên hòa hợp.

[Thế giới] Mộ Ly Khuynh Tâm: Ly ca ca, huynh thật sự muốn cưới cô ta ư? Cô ta lừa anh đấy, Ly ca ca, huynh phải tin muội.

[Thế giới] Mẹ Kiếp: Chúc mừng đại thần.

[Thế giới] Phong Hành Thiên Hạ: Chúc mừng lão đại.

[Thế giới] Tang Du Vị Vãn: Hoan nghênh đại gia tới tham dự hôn lễ.

[Thế giới] Tường Thuật Trực Tiếp: Chúc mừng Đại thần.
[Thế giới] …

Trên Thế giới liên tiếp là những câu chúc mừng, khen tặng, câu nói của Mộ Ly Khuynh Tâm nhanh chóng bị che lấp.

Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết lại bắt đầu ở trong đội ngũ nói nhảm.

[Đội] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Mấy tên nhãi Túy Hoa Gian muốn cử hành hôn lễ kìa, Ngâm Phong, tối thứ bảy chúng ta đi cướp hôn không?

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: Đoạt nam hay nữ?

[Đội] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Đương nhiên là nữ, đoạt nữ tốt hơn.

[Đội] Nguyệt Hạ Độc Chước: Thành công thì ai cưới cô ta?

Hệ thống đoạt hôn trong Thần Ma Đại Lục quy định nếu cướp đoạt thành công thì sẽ cùng người bị cướp trở thành vợ chồng hợp pháp.

Đây là một tính năng hố người chơi nhất nhưng cũng là tính năng hấp dẫn người chơi nhất của game này.

Lúc hệ thống kết hôn mới ra, có rất nhiều đại chiến xảy ra chỉ vì trò đoạt hôn này.
[Đội] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Đương nhiên là Ngâm Phong rồi, ta là một em gái, ta không Bách Hợp.

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: Mi chỉ chơi acc nữ mà thật sự cho mình là đàn bà thật hả?

[Đội] Nguyệt Hạ Độc Chước: …

[Đội] Nguyệt Hạ Hải Đường: …

[Đội] Chuông Gỗ: Mi kết hôn với Thần Hào không phải tốt rồi ư?

Mấy tên Nguyệt Hạ này chẳng ra gì, nhưng thổ hào Thần Hào thì mặt mũi lại rất lớn.

Một câu của Thần Hào cũng có thể đoạt hết nổi bật của Ly Tác và Tang Du Vị Vãn.

[Đội] Nguyệt Hạ Độc Chước: Tiểu Sênh Ca nói có lý lắm.

[Đội] Thần Hào: Ta không có ý kiến.

[Đội] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Không được, ta không đồng ý.

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: Hào ca đưa tiền, tiểu đệ sẽ đi chuẩn bị hôn lễ.

[Đội] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Ta không cần, ta đã bảo không cần mà, các người đừng có mà tự quyết định như thế!
[Đội] Nguyệt Hạ Hải Đường: Thời gian kết hôn là 8 giờ.

[Đội] Chuông Gỗ: Mua nhiều pháo và hoa hồng nhé, chờ tới hôn lễ của Ly Tác thì cùng tung.

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: Tiểu Sênh Ca thật dữ dội, nhưng mà ca thích, ha ha.

Pháo hoa bách niên hòa hợp và hoa hồng một đời một kiếp khi tung lên sẽ tràn ngập màn hình bản đồ miếu Nguyệt Lão, trừ bỏ hoa và pháo thì sẽ chẳng nhìn thấy cái gì nữa.

[Đội] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Này này, các ngươi phải tôn trọng ý kiến của ta chứ, ta không muốn gả được không hả?

[Đội] Thần Hào: Ý kiến của cưng không quan trọng.

Vì thế, Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết cứ thế bị gả cho người ta.

Thời Sênh và mấy con hàng này đùa giỡn một hồi mà Tầm Mặc vẫn không online, cô đành offline quay về nhà.

Phí chút thời gian mới cài lại được máy tính, chờ online trở lại đã là 12 giờ đêm, cô phát hiện mình vẫn đang đứng ở nơi mình offline lúc trước.
Quả nhiên là vậy.

Không làm xong nhiệm vụ thì đừng mơ đi ra ngoài.

Cô thấy nhàm chán, đang chuẩn bị thoát thì đột nhiên bên cạnh lại xuất hiện ánh sáng báo một nhân vật vừa onl.

Thân ảnh của Tầm Mặc chậm rãi xuất hiện.

[Mật] Tầm Mặc: Mất điện, vẫn còn đang trong nhiệm vụ sao?

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Ừ, offline cũng vẫn ở đây, hôm nay muộn rồi, mai lại làm tiếp đi.

Bên kia chần chừ vài giây.

[Mật] Tầm Mặc: Ừ.

Thời Sênh thô bạo đóng sập laptop lại, lên giường đi ngủ.

Hôm sau, cô còn chưa kịp online thì đã được người giúp việc trong nhà báo rằng hôm nay là khai giảng…

Cô phải chuẩn bị đồ tới trường học một chuyến.

Vì là tân sinh viên nên khi vừa tới trường, Thời Sênh liền trông thấy rất nhiều anh chị khóa trên đang hỗ trợ chỉ đường cho sinh viên mới.

Nguyên chủ có bệnh tim, người trong nhà sợ cô xảy ra chuyện nên lúc nào ra cửa cũng có chuyên gia đi theo, tất nhiên sẽ không có ai tiến lên giúp cô.
“Tiểu thư chờ chút, tôi đi lấy đồ cho cô.”

Thời Sênh khẽ gật đầu.

Cô tùy ý quay người ngắm nhìn trường học, hoàn cảnh ở đây cũng rất được.

Trên đường trở về, có hai em gái đi ở sau lưng cô, trong đó một cô vừa kích động, vừa hưng phấn lên tiếng:

“Nghe nói năm nay học trưởng Đông Phương sẽ nói chuyện trong lễ nhập học của tân sinh viên, không chừng chúng ta cũng có thể nhìn thấy anh ấy đấy.”

“Học trưởng Đông Phương là ai?”

“Nói cậu cả ngày chỉ biết chơi game chẳng sai, ngay cả học trưởng Đông Phương là ai cũng không biết luôn. Đông Phương Ly đó, Đông Phương Ly của khoa công nghệ, người tình trong mộng của vô số nữ sinh, cậu có thể bình dân một chút được hay không?”

“Được rồi, sao cậu biết anh ta sẽ tới đây?”

“Vừa rồi tớ tới văn phòng khoa, nghe thầy giáo nói với chủ nhiệm như thế. A, cứ nghĩ tới việc có thể thấy học trưởng Đông Phương là tớ vui muốn chết.”
“Đúng là đồ háo sắc.”

“Háo sắc thì sao chứ, nếu đối tượng là học trưởng Đông Phương thì tớ nguyện ý háo sắc cả đời. Nếu tớ có bạn trai như anh ấy thì chết cũng không tiếc.”

“Phì… Cậu thực tế tí đi, người ta sao có thể để mắt tới loại như cậu chứ.”

“Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nhỡ đâu học trưởng Đông Phương để mắt tới tớ thì sao? Đúng không, đúng không?”

Thời Sênh bước chậm lại một chút, hơi nghiêng đầu nhìn về phía hai cô gái đang nói chuyện.

Nữ sinh vừa rồi nói chuyện rất kích động tóc ngắn, nhìn rất đáng yêu.

Mà nữ sinh bên cạnh cô ta thì có khuôn mặt nhỏ nhắn, sạch sẽ, gương mặt không tinh xảo nhưng ưa nhìn, mi thanh mục tú, tóc đuôi ngựa, váy cao bồi, khí chất thanh thuần.

Nguyên chủ chưa từng gặp nữ chính, nhưng biết người vừa được cô gái tóc ngắn nhắc tới – Đông Phương Ly.
Đông Phương Ly chính là nam chính.

Theo tính cách của nữ chính thì nhất định là không hề biết nam chính, không hâm mộ nam chính, như thế mới càng làm cho nam chính chú ý.

Hơn nữa, cô em này thực sự hợp với miêu tả về nữ chính ở trong cốt truyện thanh thuần, thanh thuần, thanh thuần.

Đại khái là ánh mắt của Thời Sênh quá chăm chú nên nữ sinh kia ngẩng đầu nhìn về phía cô, hé môi cười cười.

Cười cười cười cười cái cằn cỗi ấy mà cười.

Bản cô nương đây chẳng có kẹo mà cho cô đâu.

Thời Sênh đối với loại sinh vật gọi là nữ chính này chẳng bao giờ có nổi hảo cảm, đạm mạc rời tầm mắt đi chỗ khác.

Rơi vào tình cảnh xấu hổ đó, nữ sinh kia chỉ hơi sửng sốt một chút rồi di chuyển tầm mắt, tiếp tục nói chuyện với nữ sinh tóc ngắn, giống như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Tang Du, lại đây một chút.”

Nơi xa có người vẫy tay hướng về phía bên này, nữ sinh mà Thời Sênh đoán là nữ chính ngẩng đầu nhìn sang bên đó, đáp lời rồi cùng cô bạn của mình đi qua.

Đây chắc chắn là nữ chính luôn rồi.

Thời Sênh đứng tại đó một lát, ánh mắt bình thản nhìn Tang Du đi xa dần.

Cô hơi ngoài ý muốn khi phát hiện mình và Tang Du kia học cùng trường.

Rốt cuộc cũng bởi trong cốt truyện, nguyên chủ còn không sống được tới lúc miêu tả đời thực.

Thời Sênh về tới nhà liền đăng nhập trò chơi.

Tầm Mặc đã online, đứng yên ở đó không nhúc nhích, không biết đã đợi bao lâu.

[Mật] Tầm Mặc: Tiếp tục?

Cô vừa lên, Tầm Mặc đã nhắn tin sang.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Ừ.

Cũng không biết Tầm Mặc mò ở đâu ra thông tin mà dường như cái gì cũng biết.

Thời Sênh hoàn toàn không cần phải lo lắng về nhiệm vụ, chỉ cần làm theo những gì Tầm Mặc nói là tới nơi.
Nhưng nhiệm vụ này quá rườm rà, cũng chẳng có tình cảm gì mãnh liệt, Thời Sênh làm một lát thì mất hứng thú, đứng luôn tại chỗ.

Tầm Mặc đi được một đoạn thì đột nhiên không đi tiếp được, quay đầu lại nhìn thì thấy thiếu nữ áo trắng đã ngồi xếp bằng xuống từ bao giờ.

Hắn không thể nào không quay lại.

[Mật] Tầm Mặc:?

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Nhàm chán, không muốn làm.

[Mật] Tầm Mặc: …

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Ta offline trước đây.

Thời Sênh out một cách quyết đoán, Tầm Mặc không hề có một chút cơ hội phản ứng nào.

Quý Yến nhìn bản đồ trống rỗng, bực bội đập lên bàn phím một cái.

Cái con bé mưa nắng thất thường này!

Tức chết hắn rồi.

Hắn bực bội đứng dậy, đi tới bên cửa sổ, kéo mạnh rèm ra.

Ánh nắng bên ngoài lập tức ùa vào, trùm khắp người hắn.

Quý Yến không vui nhíu nhíu mày, sau đó lại kéo rèm lại, đi tới đi lui trong căn phòng tối, thỉnh thoảng lại liếc nhìn màn hình máy tính một chút.


Sau khi offline, Thời Sênh log acc Chuông Gỗ tán phét với mấy con hàng Nguyệt Hạ một lúc, cô và Tầm Mặc bị nhốt trong bản đồ ẩn, toàn bộ thế giới cũng vì thế an tĩnh hẳn.

Thời Sênh nhàm chán tới mức muốn chết, không bao lâu lại thành buồn bực, không được phóng hỏa gϊếŧ người làm cô chẳng còn tí hứng thú nào, quyết đoán tắt máy đi ngủ.

Hôm sau đi học nên không có thời gian online, chờ vào game lần nữa đã là ngày thứ ba.

Nhưng lúc mà cô log vào acc thì lại thấy acc mình không hề đứng ở chỗ offline lần trước mà lại ở trên một bản đồ cô chưa từng thấy.

Nhiệm vụ ẩn giấu cũng thay đổi.

Thời Sênh im lặng, mắt nhìn người đang đứng bên cạnh.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Ta chưa đồng ý mà ngươi đã hack acc của ta rồi, đây gọi là thiếu đạo đức.

[Mật] Tầm Mặc: Được cô đồng ý thì còn gọi gì là hack acc.
[Mật] Thập Lý Sênh Ca: …

Chẳng biết nói cái gì.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Thế thì tự làm đi.

Bà đây chẳng chơi cùng ngươi được.

Thời Sênh lập tức offline luôn.

Vì thế cô không nhìn thấy tin nhắn Tầm Mặc gửi tới.

[Mật] Tầm Mặc: Từ từ.

Quý Yến thật sự không hiểu nổi cô gái này, hắn hack acc của cô mà cô lại bình tĩnh như thế, không sợ hắn bán acc cô luôn à?

Kỳ cục.

Năm học mới rất bận rộn cho nên hai ngày gần đây Thời Sênh đều không online, dù có log acc thì cũng chỉ nhìn qua một chút, nhiệm vụ ẩn vẫn chưa hoàn thành, cô lại lập tức offline trước khi Tầm Mặc nhắn tin tới.

Làm cho Tầm Mặc tức tới mức mấy lần thật sự muốn đem acc cô bán đi.

Chờ cho hết bận bịu, lúc online cũng là vào thứ bảy, chính là ngày mà Ly Tác và Tang Du Vị Vãn tổ chức hôn lễ.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Sao ngươi còn chưa làm xong nhiệm vụ thế hả?
[Mật] Tầm Mặc: …

Cái giọng trách cứ và không vui này là ý gì đây hả?

Một mình hắn làm mà cô còn không vừa lòng à?

Thời Sênh mở nhiệm vụ che giấu ra, nhiệm vụ lại trở lại thành Ngàn năm mộng hồi.

Đây có lẽ là nhiệm vụ cuối cùng.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Cuối cùng?

[Mật] Tầm Mặc: Ừ.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Vậy mau làm đi, chút còn có trò hay để xem.

Thời Sênh bắt đầu lo lắng làm nhiệm vụ, acc của cô đã lặn một tuần rồi, không đi ra để chứng minh sự tồn tại, sợ là đám khốn ngoài kia sẽ quên cô luôn mất.

Làm một vai ác đủ tư cách thì chuyện này không thể chịu đựng được.

Năng lực suy luận của Thời Sênh rất mạnh, Tầm Mặc vừa nói cô liền lập tức hiểu ra.

Nhiệm vụ cuối cùng là quay lại sơn cốc kia, đối thoại với Hề Lễ là xong.



Lúc này, trên kênh Thế giới đã vô cùng náo nhiệt, sắp tới 8 giờ rồi.
Hôn lễ của Đại thần Ly Tác và Tang Du Vị Vãn sắp bắt đầu.

Tang Du Vị Vãn bị một đám bạn bè vây quanh, thân mặc hỉ phục, cùng Ly Tác cũng đang mặc hỉ phục đứng trước mặt Nguyệt Lão.

Hỉ phục là bộ đắt đỏ nhất trong shop, mang theo hiệu ứng ánh sáng làm cho hai người trở nên càng phong hoa tuyệt đại.

Trên màn hình là vô số lời chúc mừng.

Tang Du Vị Vãn hơi hồi hộp.

Cô ta thật sự phải gả cho Đại thần rồi ư?

Thời gian trên màn hình nhích lên từng chút, từng chút một.

19:59:45

19:59:55



Ba giây cuối cùng, trước mặt Tang Du Vị Vãn nảy ra một khung thoại, hỏi cô ta có đồng ý kết duyên vợ chồng với Ly Tác hay không?

Tang Du Vị Vãn hồi hộp nhấn đồng ý.

Giây tiếp theo.

Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Thập Lý Sênh Ca và người chơi Tầm Mặc cùng nhau vượt qua bí cảnh Ngàn năm mộng hồi, nhận thưởng danh hiệu “Đến chết không phai”, nhận trang phục tình lữ “Tam sinh tam thế” không có bản thứ hai.
Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Thập Lý Sênh Ca và người chơi Tầm Mặc hỉ kết lương duyên, bách niên hòa hợp.

Hệ thống thông báo: Bí cảnh Ngàn năm mộng hồi sắp mở, kính mời đón chờ.

Hệ thống bắn ra liên tiếp ba cái thông báo, đồng thời pháo hoa và hoa hồng cũng được tung lên.

Tên của Thập Lý Sênh Ca và Tầm Mặc còn được hệ thống cho thêm hiệu ứng, dù cho pháo hoa hay hoa hồng cũng không che đậy được.

Một đám người vừa tung pháo hoa và hoa hồng xong rồi mới phản ứng lại được.

Tên này không đúng mà?

Mấy con hàng Nguyệt Hạ cũng đang chuẩn bị phá đám Ly Tác và Tang Du Vị Vãn cũng lập tức ngẩn ra.

Vừa rồi bọn họ còn tưởng Thời Sênh không online, kết quả vừa chớp mắt một cái đã nhận được liên tiếp ba cái thông báo của hệ thống.

[Thế giới] Ta Chỉ Xem Kịch Thôi: …
[Thế giới] Ỷ Lan Thính Phong: …

[Thế giới] Mẹ Kiếp: …

[Thế giới] Gió Thổi Đũng Quần Mông Đít Ngứa: …

Thế giới lâm vào trạng thái im ắng quỷ dị.

Thời Sênh nhìn ba dòng thông báo kia cũng sắp ngu người rồi.

Vừa rồi, cô và Tầm Mặc cùng quay về cái hang kia.

[Mật] Hề Lễ: Ngươi nguyện ý chết vì hắn sao?

Chết vì ai?

Tầm Mặc?

Chết cái rắm, bà đây không thèm.

Động tác của Thời Sênh quá lanh lẹ, ý niệm vừa mới xuất hiện thì tay đã định nhấp vào không muốn.

Từ từ!

Mẹ nó, tay nhấp sai chỗ rồi!

Trong tình huống này, khẳng định câu trả lời phải là đồng ý mới đúng.

Khi Thời Sênh còn đang hối hận, toàn bộ màn hình như rung lên, dường như thế giới trong game đang sụp đổ.

[Mật] Hề Lễ: Trên thế giới này quả nhiên không có chân tình, một khi đã vậy thì cứ hủy diệt đi thôi.
Hình ảnh như bị vô số đao kiếm cắt vỡ, vỡ thành từng mảnh, từng mảnh.

Không có kỹ năng nào phát động được, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân vật đứng trong sự sụp đổ, như một con thuyền lá dập dềnh trên sóng biển, phiêu diêu không nơi nương tựa.

Đúng lúc Thời Sênh nghĩ hẳn là nhân vật phải chết không thể nghi ngờ thì sụp đổ lại dừng lại.

Sau đó ba dòng thông báo kia bắn ra, tiếp theo là pháo hoa rồi hoa hồng.

[Thế giới] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Tiểu Sênh Ca, cái tát này của muội đánh đau quá đấy, ha ha ha, nhưng mà thật sảng khoái. P/s: Hào ca, chúng ta có thể không hẹn hò được không?

Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết liền phá vỡ không khí im ắng.

Thế giới lập tức sôi trào theo.

[Thế giới] Mẹ Kiếp: Thập Lý Sênh Ca và đại thần Tầm Mặc biến mất lâu như thế, vừa lên là đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy, định quậy kiểu gì thế?
[Thế giới] Phiên Phiên Khởi Vũ: Thập Lý Sênh Ca và đại thần Tầm Mặc kết hôn…

[Thế giới] Ta Chỉ Xem Kịch Thôi: Không phải Thập Lý Sênh Ca và đại thần Tầm Mặc cố ý đấy chứ?