“Chúng ta cần nói chuyện, Kaga-san”

Houji đang nắm chặt vào vai tôi và nói bằng một giọng rất nghiêm túc. Thậm chí sự nghiêm túc ấy nổi rõ trên mặt cậu ta.

Tôi đồng ý bắt chuyện và được Houji.

“Kaga-san, buổi lễ này được tổ chức vì sự thành lập của Hiệp Hội, nhưng...như một phần riêng của buổi lễ, tôi muốn chào mừng anh đã quay trở lại…”

Houji bắt đầu phát biểu.

“...Chúng tôi hiểu những khó khăn mà anh đã trải qua, những trở ngại đã cản bước anh,...và chúng tôi cảm thấy tự hào khi thấy anh có thể vượt qua những thử thách đó rồi có thể đứng ở đây trong ngày hôm nay…”

Hừm. Tôi bắt đầu cảm thấy có ánh mắt khó chịu bắt đầu đổ về mình.
Houji tỏ ra hoàn toàn bình thường, mà không nhân ra bầu không khí xung quanh.
Cảm giác này quen lắm...như cách mà lũ học sinh nhìn tôi khi mới tới thế giới này, có điều ánh mắt này tràn ngập sát khí.

“Vậy Kaga-san, dưới sự chứng nhận của Nữ Hoàng, cũng nhân dịp thành lập Hiệp Hội Anh Hùng...Chúng tôi sẽ chào đón anh tham gia với tư cách là một Anh Hùng của ElLast, sẵn sàng chiến đấu vì ElLast chống lại Quỷ tộc…”

“Xin lỗi, tôi từ chối”

Tôi giơ tay lên và chặn lại lời của Houji. Một hành động làm cho Houji phải ngạc nhiên nhìn tôi như vừa nghe tin động trời vậy.

“Tôi đã từ bỏ việc trở thành một Anh Hùng, và ElLast không đủ để tôi tin cậy, còn nhiều vấn đề tôi muốn tìm hiểu về thế giới này, Còn việc chống lại Quỷ Tộc...tự tay tôi sẽ chiến đấu không trên danh nghĩa Anh Hùng”

“Thế là sao cơ chứ?!!”

Rầm. Houji đập một cú thật mạnh vào mặt bàn đá cẩm thạch và làm nó bể ra. Cuộc nói chuyện của tôi và Houji bắt đầu thu hút sự chú ý.

“Anh vừa từ chối việc quay lại đội Anh Hùng? Bản thân anh đã là Anh Hùng của ElLast, vậy mà giờ anh từ chối việc chiến đấu vì quốc gia sau khi trở về từ cái chết của mình…” (Houji)

“Tớ đã nói vào tối qua rồi mà, không thể nào anh ta sống sót để quay về được, việc xuất hiện sau bị hiểu nhầm là Quỷ tộc, sức mạnh vượt xa so với trước đây, và nhìn đi, anh ta hoàn toàn bình phục sau khi bị ăn một nhát chém từ Vũ Khí Nguyền Rủa….Không phải việc đó hoàn toàn hợp lý cho việc anh ta đã trở thành Quỷ Tộc sao?” (Daisuke)

Một thằng nào đó vừa xen vào giữa tôi và Houji. Bản mặt này, là cái thằng hôm qua đã lao vào chém tôi và bị đấm lệch mặt.

Houji tuốt ra lưỡi kiếm của cậu ta và chĩa thẳng vào mặt tôi. Cậu ta biểu cảm tới mức tôi cảm thấy như có thể đọc được nỗi khó chịu trong lòng cậu ta vậy.

Tôi thở dài và nhìn xung quanh. Ngoài những người không biết thì số Anh Hùng có mặt trong vụ xô xát với tôi, nửa thì lo lắng không nói gì, nửa thì nhìn tôi bằng ánh mắt thù ghét.

“Cậu đang làm cái trò gì vậy—!!” (Seimon)

“Ngừng tay lại!” (???)

Một đường chém vuốt ngược lên, hất lưỡi kiếm của Houji ra sau cậu ta. Chuyển động nhịp nhàng với thân hình thon thả, tôi có thể nhận ra người vừa đưa đường kiếm vừa rồi là một cô gái…

“Takao?”

“Lâu không gặp, Kaga-san” (Takao)

Ồh! Là cô gái đó. Tôi nhận ra giọng nói này, cả thanh kiếm cô giương lên và màu tóc, chính là Nữ Anh Hùng đã đuổi theo tôi và bị tôi đập cho một trận trước khi tới Thủ Đô.

“Tránh ra đi, Takao, anh ta đã trở thành kẻ thù của nhân loại, và nghĩa vụ của chúng ta là tiêu diệt chúng” (Houji)

Bọn này không nghĩ ra được cái lí do gì khác không liên quan tới Quỷ à? Tôi thực sự chưa chạm mặt Quỷ Tộc bao giờ cả, nên đừng hỏi vì sao tôi không cố chứng minh mình không phải Quỉ Tộc.

“Nhầm rồi, dù trước đây mình cũng đã nghĩ như vậy, nhưng Kaga-san hoàn toàn không liên quan tới Quỷ Tộc hết, chính mình đã kiểm chứng điều đó” (Takao)

Takao nghiêm túc vào thế chiến đầu trước mặt tôi và đối đầu với Houji.

“BỌN NHÓC NÀYYYY”

Yuki hét lớn. Cô ấy vừa đi đến và gõ một phát *CỐP* đau điếng vào đầu Houji.

“Gah…”

“Ta bảo không được làm lớn chuyện và không được gây rắc rối trong buổi lễ cơ mà, bọn nhóc chúng bây còn lớn tiếng trước mặt Nữ Hoàng nữa, muốn tham gia buổi ‘dạy thêm’ của ta không??”

“D-dạ…”

Yuki hoàn toàn kiểm soát được Houji nhỉ?
Houji mặt mũi tái mét khi nghe tới buổi “dạy thêm”. Không chỉ hắn, mà toàn bộ số Anh Hùng đều có vẻ mặt vậy.

***

Houji được cả lũ con gái vây quanh sau khi được Yuki tha tội. Không khí buổi lễ lại trở về bình thường như ban đầu.

Tôi dẫn ba cô bé, Hiki và Takao ra riêng một góc và nói chuyện.

Seimon có vẻ thân thiện với Takao khi thấy cô ấy đứng ra bảo vệ tôi. Hiki lén nhìn Seimon mấy lần còn Alisha và Tina đang kể tất cả những món mà hai đứa nhìn thấy.

“Có lẽ mai anh sẽ rời khỏi đây?”

Tôi thông báo vậy.

“Anh lại có mục đích gì khác sao?” (Takao)

“Ừm. Hiện giờ có lẽ anh sẽ hướng tới vùng lãnh thổ giáp ElLast, anh muốn giải quyết xong vấn đề về Á Nhân ở quanh đó”

“Á Nhân ư?” (Hiki)

“Ừm, anh nghe nói dù chính quyền WildStone không ngược đãi Á Nhân nhưng sức ép của lượng lớn những người phản đối sống cùng Á Nhân đã khiến họ di cư dần về ven biên giới và thậm chí vài tộc đã chuyển tới những vùng khắc nghiệt. Vấn đề sinh ra là, con người khai phá tới vùng đó và bắt những tộc Á Nhân yếu kém về chiến đấu rồi bán họ như nô lệ”

Tôi giải thích về mục tiêu đến lãnh thổ gia tộc của Alisha, cha mẹ của em ấy đều không còn và hiện tại không ai thừa kế vùng đó. Tôi muốn Alisha thấy được quê nhà dù con bé muốn theo tôi mãi đi chăng nữa.

“Nii-sama..”

“Gì vậy Seimon?”

“Em muốn đi cùng Nii-sama”

“Khoan đã, Seimon, cậu muốn bỏ đi cùng anh ấy sao?”

Takao đột ngột phản ứng, cô ấy bám vào vai Seimon như để chắc chắn điều đó là đúng.

Hiki thở phào ra như kiểu điều này không thể tránh.

“Mình hoàn toàn nghiêm túc về việc muốn đi cùng Nii-sama, và chẳng có lí do gì để mình không làm vậy cả, bọn mình đã xa cách một thời gian dài...tưởng chừng như không thể gặp lại, nhưng giờ Nii-sama đã ở đây, với nghĩa vụ là một người em gái, mình sẽ từ bỏ tất cả để đi theo Nii-sama”

Seimon chậm rãi tiến tới cạnh tôi

“Vậy nên Nii-sama, hãy để em đi cùng Nii-sama”

“Hah...Được thôi, nếu em nói vậy thì anh không bao giờ cản em cả”

Tôi và Seimon nhìn thẳng vào mắt nhau và nói như vậy

_____________________________

Kaga nhìn thẳng vào mắt em gái mình, cảm như một không gian yên bình và hạnh phúc đang bao lấy hai người họ.

[Clap]

Yuki vỗ tay vài cái và kéo mọi sự tập trung về phía mình, cô vừa trao đổi với Nữ Hoàng và đưa ra quyết định gì đó.

“Được rồi, tất cả chú ý chưa? Ta có một thông báo nho nhỏ đây…

Ngày mai sau buổi lễ này, trừ các Anh Hùng ElLast, thì tất cả các Anh Hùng khác sẽ được nghỉ 2 tuần lễ, dựa vào thông tin vừa nhận được thì những cuộc chinh phạt gần đây đã làm giảm sự xuất hiện của Quái Vật bên ngoài thủ đô, mấy đứa sẽ được nghỉ trong khoảng thời gian đó, muốn dắt nhau đi đâu thì đi, đừng gây rắc rối là được”

Cả Đại Điện vang lên tiếng reo hò sau thông báo của Yuki. Các Anh Hùng có vẻ đã mong chờ cơ hội này lâu lắm rồi.

“Trừ các Anh hùng ElLast...là sao chứ? Có chuyện gì xảy ra sao…” (Houji)

“À ừ, mấy đứa đến từ ElLast tý ở lại căn phòng này ta sẽ nói, Oi! Kaga, nhóc cũng phải ở lại đấy”

Yuki hét lớn về nhóm Kaga đang đứng.
Kaga tỏ ra ngạc nhiên, một phần tỏ ra khó chịu khi vẫn phải tiếp xúc với Houji, song cậu vẫn bình tĩnh chấp nhận.

Buổi lễ kết thúc. Các Anh Hùng bắt đầu trở về phòng nghỉ, riêng các Kaga và hội Anh Hùng ElLastvẫn ở lại theo lệnh Yuki. Và tất nhiên hai cô bé Á Nhân cũng ở lại.

“Vậy tôi về trước đây” (Takao)

“Ừm….chúc ngủ ngon” (Kaga/Seimo)

Đại Điện bắt đầu ít người dần, thậm chí người hầu cũng không đi lại trong đây nữa. Không gian dần vắng lặng tới mức nếu không có tiếng nói xì xào của  cô gái thì không ai nghĩ căn phòng này còn người.

Yuki xuất hiện. Cô tỏ ra khá lo lắng trong khi cầm theo một lá thư có dính đầy máu trên nó.
Một lá thư cầu cứu.

“Thư cầu cứu ư?” (Suzu)

“Phải, lá thứ được gửi đến từ ban nãy bởi một người nông dân thuộc một ngôi làng tên Han-dol, ông ta đã chết trước cổng trụ sở Công Hội ngoại thành, thứ ông ta còn để lại là một con ngựa và lá thư này”

Yuki nhẹ nhàng bóc lá thư ra.

“Công hội sau khi xem xét lá thư thì họ đã quyết định chuyển nó lại cho Hiệp Hội với lời nhắn: việc này nhờ các Anh Hùng giải quyết…”

“Nhờ anh hùng ư? Có việc gì hệ trọng tới mức như vậy?” (Roku)

“Ngôi làng bị tấn công?” (Houji)

Yuki gật đầu. Cô nói rằng người viết lá thư đã bị giết khi đang viết nó vì nội dung thư ngưng lại giữa chừng và người gửi với người mang đến có kích thước tay khác nhau, trong lá thư thì bàn tay nhỏ còn người nông dân đã qua đời kia thì có tay khá lớn.

“Một đàn Minotaur đã tấn công ngôi làng”

“Minotaur? Không phải chúng chỉ sống trong những hang động, dungeon và di tích sao?” (Kaga)

“Ta không biết được, chắc chắn có nguyên nhân nằm sau vụ tấn công này, nhưng hiện tại cần tiêu diệt lũ đầu bò đó đã, Công Hội định treo thưởng như một nhiệm vụ nhưng một đoàn Minotaur thì không phải một nhóm mạo hiểm gia có thể lo liệu được, vậy nên họ nhờ tới mấy đứa”

“Từ từ, vậy sao không lựa chọn các đội Anh Hùng khác mà chỉ mỗi ElLast vậy, Sensei??” (Houji)

"Vì mấy đứa đều là các Anh Hùng do chính tay Homura đào tạo chăng? Dù tên ngốc đó suốt ngày ăn nói linh tinh nhưng kĩ năng và kinh nghiệm của hắn thì không thể phủ nhận được. Lí do tiếp theo thì ta muốn mấy đứa rèn luyện về khả năng phối hợp trong đội hình, coi như một buổi chinh phạt xa đi...

Còn Kaga, ta biết nhóc không quan tâm tới Anh Hùng hay danh nghĩa của Anh Hùng, nhưng vì nhóc ở sẵn đây rồi, nên ta muốn giao nó cho nhóc và hoàn thành nó với danh nghĩa Mạo Hiểm Gia, không phản đối chứ”

“Không, dù sao thì ngôi làng cũng nằm cạnh nơi tôi định đến, nên sẽ không vấn đề gì”

“Không ảnh hưởng tới lịch trình của chúng ta là được, Nii-sama nhỉ?”

Seimon cười tươi rói và lại ôm lấy Kaga. Người bình thường thì sẽ thấy khá phiền với mấy hành động thân mật nơi đông người, nhưng Kaga có vẻ mặc kệ điều đó.

“Lịch trình?? Lịch trình gì chứ?” (Houji)

“À, mọi người chưa biết...vậy thì thông báo luôn là mình sẽ rời khỏi hội Anh Hùng và theo Nii-sama đi phiêu lưu đây”

Seimon vừa dứt lời và Đại Điện vang lên tiếng “EH?”. Cả nhóm Anh Hùng há mồm và không biết bảo cảm thế nào.

Houji đứng như trời trồng. Mí mắt cậu giật giật lên.

“Cậu đang đùa phải không Seimon…”

“Đừng bao giờ nói lời từ một cô gái đang nghiêm túc là lời nói đùa, điều đó thật thô lỗ”

“Nhưng làm sao cơ chứ? Cậu là nữ anh hùng!! Cậu phải chiến đấu với cái ác bên đồng đội, bên cạnh nhưng anh hùng, bên cạnh tớ, sao cậu lại bỏ đi cùng một người vô năng lực trở về một cách bí ẩn như vậy chứ”

Kaga hơi bực mình. Không phải vì bị xúc phạm mà vì Houji nhắc gì đó đến Seimon. Cậu bắt đầu nói lại một cách tục tĩu.

“Mày ăn nói cẩn thận đi Houji”

“Còn anh!! Anh đã làm gì Seimon chứ? Anh mới trở về bên Seimon mà cậu ấy đã biến đổi như thành một con người khác vậy, là ma thuật gì đó, là một dụng cụ nguyền rủa gì đó phải không?”

“Houji, cậu đang ăn nói hồ đồ rồi đấy”

“Đứng sang bên đi Hiki, cậu là bạn thân của Seimon, cậu phải hiểu điều này chứ! Anh ta từ chối danh nghĩa Anh Hùng, lợi dụng Seimon, ai biết anh ta có thể đâm sau lưng chúng ta vào lúc nào”

[Bốp!]

Một phát tát ngang mặt Houji.

“Ngủ luôn đi”

Seimon, cô bé không chịu được việc Kaga bị Houji nói xấu như vậy, đã tát một cái kèm theo ma thuật ‘Ngủ’ làm Houji lăn đùng ra trước khi biết Seimon đã tát mình.
Hiệu quả ma thuật vượt qua cả chỉ số kháng của Houji.

“Haizz….ta sẽ chóng bạc tóc vì vấn đề của mấy đứa mất.. Nghe đây, việc đến làng Han-dol sẽ rất khó khăn khi mấy đứa phải băng qua một khu rừng, một thung lũng và vịnh Tokka, ta không dám chắc thời gian nhưng hãy đến đó sớm nhất có thể, chuyến đi sẽ xuất phát từ tối nay, lương thực, dược phẩm, vũ khí, quần áo đều đã chuẩn bị bên ngoài buổi lễ, mấy đứa nên chuẩn bị khởi hành ngay đi, Roku, hãy lo liệu cho Houji”

“R-rõ” (Roku)

Một chuyến đi đột ngột và gần như bị ép buộc với lí do‘đứa nào không muốn đi thì ở lại học buổi phụ đạo của ta’. Cả lũ cùng nhanh nhảu chạy ra ngoài cung điện và sẵn sàng xuất phát.

Từng xe ngựa rời dần đi, chuyến cuối cùng là dành cho Kaga và 3 cô bé.

“Hoài niệm thật, cảm giác như cả lớp đi du lịch ấy...dù anh không ưa mấy đứa kia”

“Em không biết, nhưng cảm giác được đi đâu đó cùng Nii-sama thật mới mẻ”

“Ho-ho!! Chuẩn bị được đi chơi rồi” (Tina)

“Ê bốn nhóc, đây không phải là đi chơi đâu đấy. Nhiệm vụ, là nhiệm vụ đó”

“Vâng vâng, tôi biết rồi thưa Yuki-sensei” (Kaga)

“Vậy chúng em đi đây, Sensei”

“À Seimon, cầm lấy cái này”

Yuki lấy ra từ trong người một chiếc túi vải khá sặc sỡ và đưa nó cho Seimon.

“Đây là?” (Seimon)

“Túi liên lạc, nó kiểu như một dạng kết nối âm thanh do ma thuật ta mới tạo ra...nó truyền toàn bộ âm thanh thu được sang đầu bên kia...nghe em vừa nói ban nãy là sẽ cùng tên nhóc kia rời khỏi đây, ta khá shock đấy, nhưng ta tôn trọng nó…Về cái túi này, hãy liên lạc cho ta ngay nếu có vấn đề gì xảy ra”

“Em cảm ơn Sensei”

“Vậy ta đoán từ đây chúng ta sẽ có khoảng thời gian dài không gặp nhau, nhớ những gì ta dạy và sử dụng nó đúng cách đấy”

Seimon cúi đầu và nhận chiếc túi từ Yuki. Con bé nhanh chóng chạy lên chiếc xe ngựa đang chờ và đến khi chiếc xe rời khỏi hẳn cổng cung điện, con bé vẫn ngoái lại và vẫy chào Yuki.

Fufu. Yuki cười tủm tỉm trong khi cô nhận ra mình có chút lệ đang trào ra...lấy hết sức, cô hét thật to như cố để Seimon nghe thấy.

“BẢO TRỌNG NHÉ MẤY ĐỨAAAAA!!”

Tiếng vang thật to, Kaga và Seimon cùng nghe thấy nhưng đã quá xa để có thể chúc lại. Hai người chỉ còn cách nắm chặt tay nhau và để lời chúc của Yuki như sự đánh dấu bắt đầu cuộc hành trình mới phía trước.
___________________________________

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau