Một lần nữa đặt chân vào lớp tường thành thứ ba, Trần Minh Quân thân thể bây giờ trải qua một ngày một đêm đi hấp thu năng lượng thần bí, đã hoàn toàn khôi phục lại đỉnh phong.
Đối mặt với đại quân khô lâu lấy Siêu Phàm chiếm đa số tại nơi này, hắn không chút nào hoảng sợ, thậm chí có chút hưng phấn.
Tu vi của hắn bây giờ vẫn còn dừng chân ở Siêu Phàm sơ kỳ, hấp thu hết năng lượng từ những bộ xương quân sĩ không biết sẽ tăng lên đến cảnh giới gì.
Nếu như có thể một bước lên trời, đột phá Đạo Tàng là tốt nhất, còn không thì Siêu Phàm Đỉnh Phong cũng đáng để hài lòng.
Càng nghĩ càng phấn khích, hắn xách theo bảo đao lao về phía quân địch.
Những bộ xương khô chiến sĩ kia ban đầu hơi sửng sốt, bởi vì bọn hắn chưa từng gặp qua người nào có khát vọng tìm đường chết như người này.
Chỉ có Siêu Phàm sơ kỳ chút tu vi ấy cũng muốn lấy một mình địch lại mấy ngàn người siêu phàm trung kỳ, hậu kỳ không phải tìm đường chết thì là gì.
Bọn chúng cử động hàm dưới phát ra thanh âm cót ca cót két tựa như đang cười nhạo sự ngu đần của Trần Minh Quân.
Bất quá thời gian đi qua không lâu, Trần Minh Quân biểu hiện ra chiến lực khiến cho bọn chúng kinh ngạc đến mức miệng há to quá rơi luôn cả hàm dưới.
Chỉ thấy Trần Minh Quân dũng mãnh vô song, tuy lấy một địch nhiều nhưng nhờ có bộ pháp huyền diệu hết lần này tới lần khác hiểm lại càng hiểm tránh thoát bọn nó tấn công.
Sau đó phản công vừa nhanh lại chuẩn khiến cho bọn nó đón đỡ không kịp, chỉ đành nhắm mắt xuôi tay tiếp nhận số phận.
Khoan ! Mắt đều đã tiêu hóa không còn.....!lấy gì để nhắm ?
Điều này làm cho bọn nó đã chết còn biệt khuất muốn sống lại.
Trần Minh Quân thì chẳng thèm quan tâm nhiều như vậy, hắn sử dụng Bộ Bộ Sinh Liên thân hình tựa như một con cá trạch luồn lách trong biển xương khô khiến cho những Siêu Phàm cảnh binh lính kia không dám tung ra đại chiêu, sợ ngộ thương đồng đội của mình.
Thời gian thấm thoát trôi qua, cái nắng gắt báo hiệu giữa trưa dần dần chiếu xuống.
Trần Minh Quân lấy tránh né làm chủ yếu, thi thoảng mới phản công, lại thêm liên tục luồn lách khiến đại quân xương khô trở nên rối loạn.
— QUẢNG CÁO —
Trải qua khoảng thời gian này, hắn cũng đã đánh giết mấy chục tên xương khô.
Cảm nhận được tu vi đang dần dần tăng lên, dù chậm chạp chút nhưng đã đủ để khiến hắn vui mừng.
Cứ như vậy, trải qua một ngày chiến đấu.
Tuy không cách nào đem đám xương khô này toàn bộ đều hấp thu nhưng ít ra cũng đủ cầm chừng cho đến khi đêm đến.
Bởi vì trăng máu vừa hiện, những binh lính xương khô này sẽ không biết vì nguyên nhân gì mà rút lui.
Trần Minh Quân ngồi lơ lửng giữa không trung, trên đùi đặt đèn lồng vàng do Lê Ngọc Anh để lại.
Có đèn lồng này hắn không sợ bị đám vong linh quấy nhiễu.
Mặc dù tự thân bây giờ đã đột phá Siêu Phàm nhưng duy trì tinh thần căng cứng, chiến đấu gần hai ngày khiến cho hắn chưa quen, mệt mỏi chút.
Như vậy đã rất khá rồi, ban đầu cực hạn của hắn chỉ có một ngày, bây giờ gần hai ngày.
Hắn cần có thêm thời gian để làm quen...
Đem mười mấy viên Hồi Thần Đan nuốt vào, rảnh rỗi không có việc gì làm hắn lại bắt đầu thôi động trận pháp hiển thị ra một cái màn ảnh nhỏ.
Tâm niệm khẽ động, bên trong màn hình xuất hiện hình ảnh Lê Ngọc Anh đang cùng Nguyễn Tuấn lao nhanh trên đường.
Chứng kiến cảnh này, Trần Minh Quân thầm nghĩ không ổn vội vàng đưa tay lên đầu sờ sờ xem có thứ gì cao lên không.
Cho đến khi Lê Ngọc Anh cùng Nguyễn Tuấn dừng lại nghỉ ngơi, mỗi người cách xa nhau một đoạn dài hắn mới thở phào một hơi.
Chắc là bọn họ hợp tác để đẩy nhanh tiến độ thâm nhập đến vùng trung tâm bí cảnh !
Tiếp tục quan sát một hồi, phát hiện không có điều gì bất thường xảy ra hắn lại thay đổi quan sát một nơi khác.
Trong màn hình xuất hiện một thiếu nữ mặc trên người đồng phục của Thanh Vân Các.
Ngoài việc xinh đẹp một chút, phía trước có chút phẳng ra thì cũng thường thường không có gì lạ.
Lúc này nàng trên tay nàng đang nâng lên một chiếc đèn lồng vàng, hình dáng và kiểu cách không khác với chiếc đèn của Lê Ngọc Anh tí nào.
Điều này khiến Trần Minh Quân đưa ra suy đoán, đèn của Lê Ngọc Anh mua từ Thanh Vân Các.
Hắn tiếp tục quan sát khu vực khác, phát hiện một nam thiếu niên tuấn tú phi phàm.
Những lá bùa bay xung quanh tỏa ra kim quang soi lên gương mặt của thiếu niên, một đôi mày kiếm, hai mắt nhắm nghiền, trước mặt có một thanh kiếm bay lơ lửng.
Người này Trần Minh Quân chưa từng thấy qua, đạo bào hắn đang mặc cũng tương tự như vậy.
Bất quá, thông qua những điểm này cũng không khó đoán thân phận của đối phương bất phàm.
— QUẢNG CÁO —
Hắn tiếp tục quan sát nhiều địa phương khác, lần lượt trông thấy rất nhiều người mặc dù cách ăn mặc khác nhau, binh khí sử dụng khác nhau nhưng thân phận chỉ sợ không thấp.
Trần Minh Quân âm thầm phỏng đoán những người này có lẽ chính là trong lời nói của Lê Ngọc Anh đề cập đến bọn hắn hai chữ.
Đáng tiếc bây giờ thời gian đã về đêm, đại đa số người đều có bảo vật áp chế vong linh khiến cho Trần Minh Quân không cách nào nhìn lén cách chiến đấu để sớm đưa ra phương án đề phòng.
Đang định đem màn hình nhỏ thu hồi thì một bóng hình xinh đẹp xuất hiện làm hắn không thể không tiếp tục quan sát bởi vì người này là một người quen.
Trong màn hình, Triệu Dao toàn bảo phủ bởi hỏa diễm màu xanh nước biển nhạt.
Những vong linh khi chạm vào ngọn lửa này lập tức bốc lên khói xanh, kêu gào đau đớn sau đó rút lui về phía xa.
Chứng kiến cảnh này, Trần Minh Quân khẽ nhíu mày.
Trong tư liệu mà Chu lão đưa cho hắn, bên trong chẳng phải ghi chép Triệu Dao Dao có Mộc Linh thể sao? Làm sao lại thành hỏa diễm ?
Thanh Y không biết từ khi nào đã xuất hiện ở bên cạnh, thấy hắn đang đần độn gãi gãi đầu thì hỏi thăm: " Ngươi làm sao ? Lâu ngày không tắm cho nên ghẻ ? "
" ...!" Trần Minh Quân.
" Nói vớ nói vẩn ! Ta đang thắc mắc một chuyện.
"
Thanh Y dùng ngón tay nghịch ngợm xoắn xoắn tóc mai hỏi: " Chuyện gì ? "
Trần Minh Quân nói ra nghi hoặc trong lòng mình: " Lúc trước ta nhận được tin tình báo, nói nàng có Mộc Linh Thánh Thể thế nhưng bây giờ nàng lại sử dụng hỏa hệ.
Hơn nữa, nhìn xem màu sắc của ngọn lửa này chắc hẳn là dị hỏa.
"
— QUẢNG CÁO —
" Ta còn tưởng là chuyện gì nha.
" Thanh Y lười biếng đáp: " Thiên hạ to lớn, có một số người trời sinh mang hai loại thể chất.
Giống như cô gái nhỏ này có lẽ đồng thời có được Mộc Linh Thánh Thể và một loại thể chất hỏa hệ.
"
" Còn có chuyện này ? " Trần Minh Quân ngạc nhiên, càng chăm chú quan sát Triệu Dao Dao.
" Đương nhiên ! " Thanh Y đầy tính khẳng định nói: " Đừng nói là mộc và hỏa, cho dù băng và hỏa cũng có.
"
Trần Minh Quân khẽ Ồ lên một tiếng cũng không nói thêm gì nữa, trong lòng đang âm thầm tính toán chờ khi ra khỏi bí cảnh sẽ đi một chuyến thư viện của Đại Lê để tìm hiểu thêm về những thứ bất hợp lý nhưng vẫn hợp lý ở thế giới này.
Nói đi nói lại, hiểu biết của hắn vẫn quá nông cạn.
Đặc biệt về mặt thể chất, thiên phú, hay những thứ ảnh hưởng trực tiếp đến một võ giả.
Những gì mà hắn đã biết ngoại trừ cảnh giới phân chia, phẩm cấp đan dược phân chia như thế nào, phẩm chất binh khí ra sao.
Đúng ! Cũng cần tìm hiểu một chút về lịch sử của Côn Lôn giới.
Nhất là vị kia Ma Đế, những gì Lê Ngọc Anh nói với hắn khi còn chưa hành quân thực sự khiến cho hắn đối với nhân vật truyền kỳ nàng cũng nảy sinh sự tò mò.
Hắn muốn biết rốt cuộc Ma Đế đã làm những gì mà lại khiến cho nàng hận đến vậy..