Thời gian sau đó, Liễu Thư đều ôm hai đóa hoa tỷ muội không buông, bởi vì thật sự là hết sức thích, tiểu bao tử ba bốn tuổi toàn thân đều là thịt phồng lên, đây là thời điểm đáng yêu nhất. Mà mấy tiểu bao tử mềm mại ngọt ngào, bán manh không điểm cuối, quả thực làm cho người ta run rẩy đều không dừng lại được.


Lấy tay đo đạc quanh thân mấy tiểu giống cái một chút, Liễu Thư quyết định phải làm cho bọn nó vài món quần áo, đương nhiên cô cũng không có nặng bên này nhẹ bên kia, tất cả tiểu giống cái đều có. Mắt thấy sắc trời không còn sớm, Liễu Thư và Alice Kathy đều nhất nhất lấy ra đồ mang tới đây, ôm mấy tiểu giống hết lần này tới lần khác, thế này mới rời đi.


Vài vị a sao giống cái tiễn ba người đi, tươi cười nhiệt tình chân thành, nhất là đối với Liễu Thư, giống cái yêu thích bọn nhỏ mai này sẽ là a ma tốt, làm sao có thể không làm cho các bà không thích đâu, đây chính là một người sẽ sinh thêm nhân khẩu cho bộ lạc.


Sau khi ba người ra khỏi thì chuyển bước chân, đi sang phía bên trái, đó là sơn động của tiểu thú nhân, Allen còn ở bên trong, các cô muốn gọi hắn đi cùng. Tiến vào sơn động, bên trong tiếng vui đùa ầm ĩ liền truyền tiến trong tai. Nhìn kỹ lại, sơn động của các tiểu thú nhân và tiểu giống cái cơ bản đều giống nhau, đều là giường đá ghép lại thành giường đá lớn chung, khác biệt duy nhất chính là, số lượng các tiểu thú nhân nhiều hơn gấp đôi tiểu giống cái, đây là tỉ lệ chênh lệch giữa thú nhân và giống cái.


Một đám tiểu thú nhân vây quanh lò sưởi trung tâm, hô to vui đùa ầm ĩ, ba người Liễu Thư đi lên trước mới phát hiện, Allen mang theo một tiểu thú nhân và tiểu thú nhân bên người thú nhân trưởng thành khác đang làm tỷ thí. Các cô đến không phải lúc, tỷ thí đã gay cấn, không đợi các cô thấy rõ thì nhìn thấy tên thú nhân trưởng thành kia bị Allen đá một cước phải lui về phía sau vài bước. Allen há miệng hổ gầm một tiếng, thân mình tên thú nhân kia dừng lại một chút, sau đó đứng thẳng thân thể, tay phải nắm lại, mạnh mẽ nện lên ở trên ngực trái, sau đó thú nhân có chút cúi thấp đầu cao quý.


"Allen thắng." Kathy lôi kéo Liễu Thư hưng phấn kêu một tiếng, sau đó trực tiếp đẩy ra tiểu thú nhân trước mặt, ba giống cái cứ như vậy chạy vào trong vòng tròn.


"Allen, anh đang đánh nhau sao?" Liễu Thư cũng không hiểu tình hình, cho nên chỉ có thể hỏi thực hàm súc.


Chẳng qua cũng không đợi Allen đáp lời, Kathy liền lắc đầu nói: "Làm sao mà đánh nhau chứ, đây là luận bàn tỷ thí giữa thú nhân, còn có chính là hướng dẫn tiểu thú nhân học tập chiến đấu." Hiển nhiên sinh trưởng ở địa phương này nên Kathy có vẻ hiểu biết một ít.


Allen nhìn Liễu Thư đi đến, ánh mắt lập tức sáng ngời, kỳ thực hôm nay thú nhân tỷ thí với hắn cũng là một trong những người theo đuổi Liễu Thư. Chỉ là có Allen là người ưu tiên ở phía trước, thú nhân khác tuân thủ quy định là không thể phá hư, cho nên chỉ có thể yên lặng nhìn. Nhưng nhìn tình huống giống cái mới tới đã sắp thừa nhận Allen, đương nhiên sẽ có vài thú nhân bất bình, cho nên tỷ thí là không thể tránh được. Lần này cũng đã không phải là lần đầu tiên Allen tỷ thí, trước kia khi đi săn bắn cũng sẽ bị khiêu chiến, nhưng mà mỗi lần hắn đều thắng. May mắn các thú nhân cũng là biết điểm dừng thì thôi, nếu không treo lên một thân thương tích, Liễu Thư không phát hiện mới là lạ. Hôm nay không nghĩ tới nhìn xem một đám tiểu ấu tể cũng sẽ so đấu, kỳ thực hắn cũng biết ý tưởng tên thú nhân kia, giống cái mình thích ở ngay trước mặt tự nhiên là rất muốn biểu hiện, đá ra cái tên Allen có quyền cạnh tranh ưu tiên theo đuổi đi, nhưng mà đáng tiếc.


Sau khi Liễu Thư xuất hiện, tên thú nhân trưởng thành thua kia khẽ gật đầu với Allen, một loại phương thức trao đổi độc đáo giữa thú nhân đang lưu chuyển. Hắn xoay người cất bước khi thoáng đi qua ở chỗ Liễu Thư, hai mắt đối diện với cô, Liễu Thư không hiểu vì sao, người nọ cũng nhìn cô mỉm cười nói: "Allen là thú nhân tốt." Sau đó đầu cũng không quay lại đã rời đi.


Liễu Thư mơ hồ, vô ý thức gật gật đầu, chợt như nghĩ đến cái gì, có chút mất tự nhiên buông tay đang khoác lên trên cánh tay tráng kiện của Allen ra. Allen không có phát giác, chỉ là cào cào đầu nhìn về phía Liễu Thư nhếch miệng cười cười, đó bộ dáng muốn có bao nhiêu nhị thì có bấy nhiêu nhị, chẳng qua... nhị thực đáng yêu.


Tiểu thú nhân cũng có người chăm sóc, nhưng mà trừ bỏ một ít ẩm thực quần áo là giống cái chăm sóc, bọn nó cũng thích đi theo phía sau thú nhân cao lớn cường tráng. Thú nhân trời sinh sùng bái cường giả, các tiểu thú nhân tự nhiên cũng không ngoại lệ, đây là thiên tính truyền lưu ở trong khung thú nhân, hòa tan trong máu, không thể thay đổi. Đương nhiên nếu như thay đổi, cái này không hề là thú nhân thuần túy nữa.


Mấy tiểu thú nhân rất mạnh khỏe cường tráng, cho nên trên người giống như các thú nhân chỉ mặc áo lót da thú, hạ thân mặc váy da thú, hoàn toàn không giống nhóm tiểu giống cái mặc tới tròn trịa. Liễu Thư không đồng ý như vậy, thú nhân trưởng thành có thể nói quanh năm suốt tháng tập thành thói quen, nhưng mà những tiểu ấu tể này mới bao nhiêu đâu, lại nhỏ như vậy. Có lẽ là hoàn cảnh ác liệt có thể cho bọn nó trưởng thành, nhưng mà đồng thời cũng mang đến thương tổn.


"Các em hẳn là nên mặc nhiều thêm một chút." Liễu Thư lau khuôn mặt nhỏ nhắn bẩn hề hề của một tiểu thú nhân sáu bảy tuổi, dặn dò đề nghị.


"Chúng ta là thú nhân dũng cảm cường tráng không sợ lạnh." Đáng tiếc tiểu thú nhân tuyệt không cảm kích, lập tức vung nắm đấm nhỏ, vẻ mặt còn thật sự chấp nhất nói với Liễu Thư.


"Hả, phải không?" Kathy nổi nóng lên giọng điệu điều điều, sau đó lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai hung hăng vỗ một cái tát lên trên mông nhỏ của tiểu thú nhân, sau đó cười vô cùng đắc ý: "Thế nào có đau hay không, còn cường tráng sao, hừ, hiện tại em ngay cả chị là giống cái cũng đánh không lại đâu."


"Chị..." Ôm mông nhỏ của mình, tiểu thú nhân thẹn đỏ bừng cả mặt, làm sao chị Kathy có thể đánh cái mông nhỏ của nó chứ, này... này thật dọa người. Nho nhỏ ngắm nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy nhóm tiểu bầu bạn khác vui cười, hốc mắt tiểu ấu tể đều đỏ lên.