Lộc Động Đình nhàm chán ngáp một cái, bỏ điện thoại xuống bàn nói với giáo sĩ.
“ Tôi thực sự thấy nhàm chán về điều này, anh luôn nhắc đi nhắc lại việc chúa yêu thương hay không bắt buộc ai, nhưng 10 điều răn của cả kinh cựu ước lẫn tân ước đều tràn đầy sự ép buộc.
Hơn nữa cho dù anh có cãi thế nào, tân ước có viết lại và loại bỏ một phần sự tàn nhẫn độc ác của một con quái vật kinh khủng, thì vị chúa mà tân ước và cựu ước thờ phụng đều là một.
Anh nên tự xem lại chính mình, tạm thời tự bỏ qua mọi cảm tính về tôn giáo, hãy tự hỏi lại mình.
Tôi đã nói cho anh, chúa trong kinh thánh, cả cựu ước lẫn tân ước, đều là một con quái vật hoặc là kẻ thái nhân cách.
Anh ta đang lạm dụng tín đồ của mình, thực chất là nhà thờ đang làm việc đó.
Nhưng tôi sẽ đứng trên nền tảng của việc chúa thực sự giống như kinh thánh miêu tả, tôi sẽ cho anh thấy sự thật khủng khiếp nhất của đạo thiên chúa mà anh nghĩ,nó cũng có thể coi là ví dụ cho sự thật của tôn giáo.
Đầu tiên đó là dấu hiệu của sự kiểm soát hành vi.
Một trong những dấu hiệu cơ bản của mối quan hệ lạm dụng là kẻ lạm dụng muốn có toàn quyền kiểm soát cuộc sống của nạn nhân.
Kẻ bạo hành có thể nói với người khác mà cô ấy có thể gặp hoặc làm bạn, cách cô ấy ăn mặc, cách cô ấy có thể hành động hoặc nói, hoặc có thể cố gắng kiểm soát bất kỳ khía cạnh nào khác trong cuộc sống của cô ấy.
Anh ta có thể tin rằng nạn nhân “thuộc về anh ta” và do đó anh ta có quyền đưa ra quyết định cho cô ấy hoặc anh ấy.
Biểu hiện của đặc điểm lạm dụng này trong đạo thiên chúa là rõ ràng.
Để có được mối quan hệ với ai đó, Chúa không đòi hỏi gì khác hơn là toàn quyền kiểm soát mọi khía cạnh của cuộc sống của người đó.
Chúa ra lệnh cho những người theo anh ta không được kết hôn hoặc kết bạn với những người tin khác, 2 Cô-rinh-tô 6: 14-17.
Cho họ biết cách ăn mặc, Lê-vi Ký 19:19, 1 Ti-mô-thê 2: 9.
Cho họ biết cách hành động và cách nói, Phục truyền luật lệ ký 13: 6-10, Lê-vi Ký 24:16.
Và trừng phạt những kẻ không vâng lời bằng cái chết!
Mặt khác yêu cầu người đó thay đổi hoàn toàn cuộc sống của họ để phục vụ chúa tốt hơn và tuân theo mong muốn của anh ta.
Trong cả tân ước và cựu ước, anh ta coi mọi người là “của anh ta” và tuyên bố có quyền buộc họ phải cư xử như anh ta mong muốn.
Chúa không cho phép họ đi theo con đường riêng của họ ngay cả khi đó là điều họ muốn, nhưng chính xác là quả báo nhanh chóng đối với tất cả những ai không tuân theo anh ta.
Dấu hiệu thứ 2 là ghen tị và chiếm hữu.
Một dấu hiệu chính khác của sự lạm dụng là ghen tuông tột độ, ám ảnh và sự ngờ vực dai dẳng.
Kẻ bạo hành có thể theo dõi sát nạn nhân và liên tục thẩm vấn cô ấy, về việc cô ấy đang ở đâu, cô ấy đã làm gì, cô ấy đã nói chuyện với ai! vv
Anh ta có thể buộc tội hoặc nổi cơn thịnh nộ mà không có lý do chính đáng.
Đặc điểm này có lẽ là rõ ràng nhất trong tất cả mọi vị Chúa trong kinh thánh kể cả cựu ước lẫn tân ước
Nói đến mức anh ta ghen tị, Xuất Ê díp tô Ký 34:14, đến mức anh ta tuyên bố "Ghen tị" là tên của mình.
Trong cả Cựu ước và Tân ước, chúa phản ứng với sự tức giận lớn trước bất kỳ lời đề nghị nào rằng một người có thể không hoàn toàn chỉ dành cho anh ta.
Một sự tức giận mà không có lý do, vì nếu anh ta là một vị thần thật, thì những vị thần khác mà mọi người thờ phượng không thậm chí tồn tại, ít gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho anh ta.
Chúa không tin tưởng mọi người, buộc tội họ phạm tội liên tục, Thi thiên 53: 3, Rô-ma 3:10, và theo đuổi họ với sự ghen tị ám ảnh.
So sánh những người thờ phụng các thần khác với gái điếm, Xuất Ê-díp-tô Ký 34:16.
Ghen tuông không liên quan gì đến tình yêu mà đúng hơn là một dấu hiệu của tính chiếm hữu và thiếu tin tưởng.
Dấu hiệu tiếp theo là kỳ thị nữ giới.
Những kẻ bạo hành nam thường nuôi dưỡng cảm xúc tiêu cực đối với phụ nữ nói chung.
Họ có thể tin rằng phụ nữ kém cỏi hoặc kém thông minh, hoặc vị trí “thích hợp” của phụ nữ là phải phục tùng và nghe lời
Những kẻ bạo hành nam thường có lòng căm thù và thành kiến phi lý đối với phụ nữ.
Chúa trong kinh thánh cũng không ngoại lệ.
Chúa nói rằng phụ nữ có giá trị bằng khoảng một nửa so với nam giới, Lê-vi Ký 27: 3-7.
Một phụ nữ sinh con gái bị ô uế theo nghi thức lâu gấp đôi thời gian nếu cô ta sinh con trai, Lê-vi Ký 12: 1-7.
Chúa cho phép đàn ông có nhiều vợ, Solomon có hàng trăm người vợ, nhưng không bao giờ cho phụ nữ có nhiều chồng, tất nhiên Solomon cũng chỉ là kẻ phải quỳ xuống cầu xin mạng sống từ những người chinh phục khác, không có một đế chế Solomon hùng mạnh nào cả.
Chúa nói rằng đàn ông để cai trị phụ nữ và phụ nữ phải phục tùng mình cho đàn ông, Sáng thế ký 3:16, 1 Cô-rinh-tô 11: 3, 1 Phi-e-rơ 3: 1.
Thậm chí hơn thế nữa, chúa nói rằng phụ nữ là tài sản của đàn ông, Xuất Ê-díp-tô Ký 20:17, bao gồm vợ cùng với nhà cửa, gia súc, nô lệ và những thứ khác “thuộc về” người lân cận.
Ông cấm phụ nữ hứa hẹn mà không có sự cho phép của chồng hoặc cha của họ, Dân số ký 30: 2-13.
Một đặc điểm rất điển hình của một mối quan hệ lạm dụng, chúa yêu cầu phụ nữ giữ im lặng trong nhà thờ và nói rằng thật là xấu hổ đối với họ khi nói chuyện ở đó, 1 Cô-rinh-tô 14: 34-35.
Và nói rằng phụ nữ có thể không dạy đàn ông, nhưng phải học hỏi từ họ trong im lặng, 1 Ti-mô-thê 2: 11-12.
Thông điệp nhất quán của Kinh Thánh là phụ nữ hầu như thua kém đàn ông về mọi mặt.
Mối quan hệ lành mạnh giữa con người với nhau có thể hoạt động như thế này không?
Liệu một người chồng yêu thương có yêu cầu vợ giữ im lặng trong nhà hay coi cô ấy là kẻ ô uế và từ chối chạm vào cô ấy sau khi cô ấy sinh một đứa con gái không?
Kẻ lạm dụng cũng có tính khí thất thường và nóng nảy.
Những kẻ bạo hành thường dễ nổi giận, dễ trở nên tức giận vì những vấn đề nhỏ nhặt.
Họ có thể thay đổi tâm trạng đột ngột, tức giận dữ dội trong giây lát và yêu thương và tử tế vào khoảnh khắc tiếp theo.
Nạn nhân của sự lạm dụng thường thay đổi toàn bộ cuộc sống của họ để cố gắng tránh làm cho kẻ ngược đãi họ tức giận.
Bản chất hai mặt của Chúa trong kinh thánh được thể hiện rõ ràng trong văn bản.
Mặc dù anh ta tuyên bố rất yêu thương và ban phước cho những ai vâng lời ngài, Phục truyền luật lệ ký 7: 9.
Nhưng ngay cả những hành động khiêu khích nhẹ cũng khiến ngài phản ứng với cơn giận dữ đột ngột, và sự vâng lời trong quá khứ chỉ có nghĩa là ít hoặc không có gì.
Ngay sau khi một người phạm một số tội lỗi, không bao giờ Chúa buông tha cho mọi người chỉ với một lời cảnh cáo.
Chúa nói rằng, nếu dân Israel quay lưng lại với ông, ông sẽ tiêu diệt họ một cách đột ngột, Phục truyền luật lệ ký 7: 4.
Ngay cả Đa vít, vị vua vĩ đại nhất của Israel, cũng bị trừng phạt chỉ vì một hành động không vâng lời, Dân số ký, với một bệnh dịch giết chết bảy mươi nghìn người 2 Sa mu ên 24:15.
Trong Phục truyền luật lệ ký 28 1-14, trong một chương duy nhất, sự nhấn mạnh đột ngột chuyển từ nhiều phước lành và phần thưởng lớn lao mà Chúa sẽ ban cho dân Israel nếu họ vâng lời anh ta.
Với những hình phạt và lời nguyền rủa thậm chí còn khủng khiếp và khủng khiếp hơn nữa, ngài sẽ giáng vào họ nếu họ đi lạc, 15-68.
Sự kết hợp kỳ lạ của tình yêu và cơn thịnh nộ sẽ bị coi là bệnh tâm thần nếu bất kỳ con người nào làm điều đó.
Người chồng khỏe mạnh về tình cảm sẽ nói với vợ rằng anh yêu cô ấy bằng cả trái tim mình, rồi trong cơn tức giận đe dọa sẽ giết cô ấy nếu cô ấy không làm đúng như lời anh ta chỉ bảo?
Đe doạ và bạo lực, đây là quy trình bắt buộc của một kẻ lạm dụng.
Dấu hiệu chắc chắn nhất của kẻ bạo hành là sử dụng vũ lực hoặc đe dọa vũ lực đó.
Đẩy, xô, tát, đánh, ném hoặc đập đồ vật, đe dọa gây tổn hại hoặc bất kỳ hành vi bạo lực nào khác hoặc tiếp xúc cơ thể không mong muốn đều đủ tiêu chuẩn.
Hầu hết những kẻ bạo hành cũng bạo lực hoặc tàn ác đối với động vật hoặc trẻ em.
Việc nhận ra đặc điểm xác định của lạm dụng này trong hệ thống thiên chúa giáo dường như quá rõ ràng nên không cần phải bình luận.
Trong toàn bộ cựu ước của kinh thánh, Chúa đe dọa hoặc thực hiện vô số hành động bạo lực chống lại những ai không tuân theo đúng như những gì anh ta yêu cầu.
Bệnh dịch chết người,2 Sa-mu-ên 24:15.
Nhiều năm nô lệ, Các quan xét 3: 8.
Cưỡng ép ăn thịt người, Phục truyền luật lệ ký 28:53.
Cái chết khủng khiếp trong trận chiến, Ê-sai 13:15.
Chết bởi lửa và lũ lụt, Sáng thế ký 19:24 và Sáng thế ký 7: 20-21.
Và chết bằng cách ném đá, Lê-vi Ký 24:16.
Nhưng ngay cả sự tàn ác của cựu ước cũng bé nhỏ không đáng kể trước mối đe dọa khủng khiếp nhất của tân ước.
Đó chính là lời hứa về nỗi đau vĩnh viễn, về đau khổ vô hạn, trong lửa địa ngục dành riêng cho những ai không chấp nhận các điều khoản của nó, một bản hợp đồng chết chóc, có vẻ như Satan là kẻ thua cuộc trong sự tàn ác.
Lời cảnh báo thảm khốc của Chúa Giê xu rằng chúng ta nên kính sợ Đức Chúa Trời, Đấng có thể giao cho chúng ta số phận này, Lu-ca 12.
Giống như nhiều kẻ ngược đãi, Chúa cũng tàn nhẫn với động vật và trẻ em.
Chúa đã từng nhấn chìm tất cả các loài động vật hoang dã trên thế giới trong trận lụt lớn nhất mà chúng ta từng biết, tất nhiên thật may mắn rằng nó chỉ là sự phóng đại của một trận lụt lớn hơn bình thường.
".