“Hơi thở thật mạnh!”  

Khi cảm nhận được sự dao động năng lượng của Ngụy Thần Cự Ma, ánh mắt của Lâm Lăng và Trần Tấn hơi tối lại.  

Tên kia còn mạnh hơn gấp mấy lần những tên Ngụy Thần khác mà bọn họ đã từng gặp trong quá khứ. Nếu như chiến đấu một mình thì không ai trong số họ là đối thủ của tên Ngụy Thần Cự Ma kia cả.  

Ngay cả Vệ Quý Nguyên đã sống tới vạn năm, giờ phút này vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm trọng. Trước đây khi tiến công tháp Thông Thiên, ông cũng từng gặp mấy cường giả Thần tộc nhưng chưa từng có ai mạnh như vậy, hơn nữa số lượng cũng rất ít.   

Tuy nhiên số lượng thành viên Thần tộc mà bọn họ phải đối mặt hiện tại lên tới trăm người! Cộng thêm với hàng nghìn Thần phó nữa, đội hình này đã vượt quá dự đoán của Vệ Quý Nguyên.  

E rằng trận chiến ngày hôm nay là một trận chiến cam go!  

“Để chinh phục được vùng trời đất này, bọn ta sẽ bắt đầu từ các ngươi. Đám chủng tộc đê tiện các ngươi hãy trở thành vật tế cho thắng lợi của bọn ta đi!”  

Tên Ngụy Thần Cự Ma nhìn đoàn người Lâm Lăng với vẻ hung ác và nở nụ cười lạnh lẽo.  

Trong khi nói chuyện, cánh tay phải cường tráng nắm chặt vào khoảng không và bắt đầu vận dụng Thần lực ngưng tụ ra một thanh kiếm khổng lồ với ánh sáng màu trắng chói mắt.  

“Uy danh của Thần tộc không thể khinh nhờn, giết!”  

Một tiếng hét trầm vang lên, tên Ngụy Thần Cự Ma phóng đi.  

Ở phía sau, hàng trăm cường giả Thần tộc cùng với rất nhiều Thần phó cũng xông lên.  

“Toàn thể nghe lệnh! Nghênh chiến!”  

“Chiến đấu tới hơi thở cuối cùng!”  

Lâm Lăng và Trần Tấn đồng thanh quát lớn một tiếng, hai người lập tức cùng nhau xuất phát với khí thế mạnh mẽ bùng nổ và hóa thành hai bóng đen lao đi.  

Ánh mắt lạnh như băng của bọn họ đều tập trung vào Ngụy Thần Cự Ma.  

“Gào! Gào! Gào!”  

Ngay sau đó, Tiểu Bạch và Long Nha dẫn đầu đội quân chiến thú gào thét xuất trận. Tiếp theo đó là các đệ tử của Cửu Huyền Tông cùng với hàng vạn cao thủ tộc Thiên Ma.  

“Giết!”  

Chỉ trong phút chốc, thanh âm đinh tai nhức óc vang lên tận trời.  

Giờ phút này, không một ai lùi bước.  

Nếu quan sát từ xa thì có thể thấy giữa trời tuyết trắng xóa, đội hình hai bên giống như hai cơn lốc xoáy cực lớn lao thẳng vào nhau.  

Ầm!  

Vào khoảnh khắc hai bên va chạm, trời đất lúc này như bị đông cứng lại.  

Ngay sau đó, thanh âm chiến đấu kịch liệt hoàn toàn bùng nổ!  

Lúc này, Lâm Lăng và Trần Tấn đã bay tới chiến đấu với tên Ngụy Thần Cự Ma.  

So với việc chém giết Cự Ma Vương trước đó, sức mạnh của tên Ngụy Thần Cự Ma này cách biệt một trời một vực. Cơ thể này không chỉ chứa gần 90% năng lượng bản thể của Thần tộc mà còn thừa hưởng sức mạnh đáng sợ của tộc Cự Ma.  

Ầm! Ầm!  

Thanh âm đánh nhau ầm ầm vang lên, cả Lâm Lăng và Trấn Tấn đều bị chấn động lùi về phía sau. Có điều ngay sau đó, linh lực của bọn họ tăng vọt. Trong khi cố gắng ổn định lại thân thể, họ lại đột nhiên lao lên.  

“Chỉ là con kiến hôi của vị diện hạ cấp mà cũng dám đối đầu với Thần tộc chúng ta!”  

Thủ lĩnh Ngụy Thần Cự Ma cười lạnh đầy vẻ khinh thường.  

“Keng!”  

Hắn ta giơ kiếm định bổ về phía Trần Tấn nhưng đột nhiên thanh kiếm khổng lồ trong tay hắn ta lại chuyển hướng về phía Lâm Lăng. Hoa văn ánh sáng trên thân kiếm bùng nổ kiếm khí khủng bố. Nếu như bị đánh trúng thì  cho dù có chiến giáp Cuồng thần bảo vệ thì cũng bị chấn động tới mức nội thương.  

Lúc này, Lâm Lăng không lựa chọn lấy cứng chọi cứng mà hắn thi triển Thuấn Gian Di Động.  

Vù!  

Thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất tại chỗ khiến cho một kiếm của Ngụy Thần Cự Ma bị thất bại và hắn xuất hiện ngay trên đỉnh đầu đối phương.  

Lâm Lăng dứt khoát sử dụng thanh Phệ Long kiếm trong tay bổ thẳng xuống.  

Ầm!  

Linh lực mạnh mẽ dung hợp với pháp tắn không gian tạo thành kiếm khí gây chấn động không gian.  

“Thuấn Gian Di Động? Quả nhiên thằng nhãi này đã nuốt chửng Hỗn Độn Phù Châu không gian!”  

Con ngươi của Ngụy Thần Cự Ma co rút lại. Từ kiếm khí của Lâm Lăng, hắn ta cảm nhận rõ ràng được dao động năng lượng từ Hỗn Độn Phù Châu không gian.  

Hơn nữa, lực chấn động trong đòn công kích cũng khiến cho hắn ta cảm thấy nguy hiểm, không dám chống đỡ.  

Vù vù vù!  

Có điều, Trần Tấn làm sao có thể cho đối phương cơ hội tránh né. Hắn ta lập tức vung kiếm, tạo ra kiếm khí màu đen sắc bén. Nếu như tên này muốn tránh thì cũng phải chịu những đòn tấn công từ kiếm khí của hắn ta.  

Sự phối hợp vô cùng ăn ý khiến cho tên Ngụy Thần Cự Ma phải sợ hãi. Hắn ta chỉ có thể giơ kiếm lên chống đỡ đòn tấn công của Lâm Lăng.  

“Ầm!”  

Ngay khi hai thanh kiếm va chạm với nhau, Phệ Long kiếm ẩn chứa chấn động không gian lập tức lao vào thanh kiếm khổng lồ.  

Ngay sau khi tiếng nổ ầm vang lên, thanh kiếm khổng lồ được ngưng tụ từ Thần lực đột nhiên nổ tung vì những vết nứt lan rộng.  

Năng lượng hỗn độn bùng phát trực tiếp đánh tan tầng ánh sáng Thần lực trên người tên thủ lĩnh Ngụy Thần Cự Ma đến mức lộ ra hình dạng nguyên bản của Cự Ma.  

Ngay sau đó, thân thể cường tráng kia giống như một viên đá bị đập vỡ nặng nỡ và rơi xuống đất. Khi rơi xuống khiến cho mặt đất xung quanh bị trũng xuống thành một cái hố sâu.  

Tuy nhiên Lâm Lăng biết rõ loại công kích này vẫn chưa đủ trình độ để giải quyết đối thủ cho nên hắn tiếp tục vung Phệ Long kiếm lên. Năng lượng pháp tắc không gian vô hình lan tràn ra ngoài khiến cho hư không đột nhiên xuất hiện một vết nứt.  

Công kích sâu vào không gian, Thứ Nguyên trảm!  

Chỉ trong thoáng chốc, vô số mũi kiếm không gian vô hình từ trong khe nứt không gian bắn ra như vũ bão.  

“Thiên Ma trảm!”  

Cùng lúc đó, Trần Tấn cũng thi triển sát chiêu, thanh kiếm màu đen phun ra luồng khí màu đen quỷ dị lập tức ngưng tụ thành một bóng kiếm khổng lồ mang theo kiếm khí đáng sợ hướng về phía hố sâu bên dưới.  

Cho dù năng lực phòng thủ của thủ lĩnh Ngụy Thần Cự Ma có mạnh mẽ tới mức nào cũng khó mà ngăn được sự công kích liên hợp mạnh mẽ như thế này.  

“Thủ lĩnh!”  

Khoảng mười Ngụy Thần đứng gần đó nhìn thấy cảnh này thì lập tức rời khỏi vòng chiến để ngăn cản sự tấn công của hai người Lâm Lăng.  

Vù!  

Tuy nhiên giây tiếp theo, một lãnh vực thời gian vô hình bao phủ xuống.  

Thời gian đứng yên!  

Hàng chục Ngụy Thần bị giam ở trong lãnh vực thời gian.  

Có thể sống từ vạn năm trước cho tới tận bây giờ, thời gian đứng yên mà Vệ Quý Nguyên tạo ra đã đạt tới cảnh giới Đại Thừa của Phần Thiên Hỏa Lô. Tuy thời gian giam cầm hàng chục Ngụy Thần không hề dài nhưng muốn ngăn cản vào lúc này thì không thành vấn đề.  

Vù vù vù!  

Trong lúc đó, chín vị Các chủ của các điện, Tần Vũ, Lôi Mông và Cổ Vân Nhạc cũng lao tới.  

Không có bất cứ ngoại lực nào cản trở nên Thứ Nguyên trảm của Lâm Lăng cùng với Thiên Ma trảm của Trần Tấn lao thẳng xuống dưới hố sâu.  

“Ầm ầm!”  

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).  

Chỉ trong phút chốc, lớp tuyết xung quanh nổ tung. Lớp tuyết dày bị tan đi bởi sự chấn động của hai luồng năng lượng đáng sợ và lộ ra tận lớp đất cuối cùng.  

Đồng thời, tên Ngụy Thần Cự Ma cũng lộ ra. Thân hình cường tráng vẫn hiên ngang không hề ngã xuống, trên người hắn ta cũng không có vết thương nào.  

Khi nhìn kĩ thì có thể thấy bốn luồng ánh sáng năng lượng bao quanh thân thể tản ra dao động năng lượng khiến cho kẻ khác phải sợ hãi.  

Luồng năng lượng này chính là của 4 Hỗn Độn Phù Châu còn lại!