Chương 549
“Hình như không đau. Đúng vậy, sao lại không thấy đau nhỉ?”
Tiểu Văn nghiêng đầu nói, rồi đột nhiên đôi mắt cô ta sáng bừng: “Không đúng,. Muội không cẩn thận rơi vào một nơi rất kỳ lạ, lúc nào trên người phải có rất nhiều vết thương mới đúng. Sao bây giờ chẳng thấy vết thương nào vậy?”
Tiểu Văn sờ cánh tay mình, bỗng nhiên cô ta sờ thấy một vết sẹo chưa lành.
“Đúng thật rồi. Muội thật sự bị thương. Nhưng ai đã chữa trị vết thương cho muội vậy? Chẳng lẽ là…”
Sắc mặt của Tiểu Văn và Vương Xuyến đều thay đổi, tuy rằng họ thật sự không muốn tin, nhưng hình như chỉ có duy nhất một đáp án, đó là Cửu Thiên đã chữa thương giúp cô ta.
Vương Xuyến bước lên định dùng canh kính để quan sát Tiểu Văn. Nhưng ngay lập tức cô ta đã bị canh kính bảo vệ của Tiểu Văng hất văng .
“Tiểu Văn, tu vi bây giờ của muội còn cao hơn cả sư tỷ”
Tiểu Văn vội vàng quan sát bên trong cơ thể, sau đó cô ta há hốc miệng, chẳng biết phải nói gì.
“Kể cả hắn có chữa trị giúp muội, nhưng cũng không thể… làm như vậy được.”
Tiểu Văn vẫn rất tức giận. Cứ nghĩ đến cảnh Cửu Thiên chạm tay lên người mình, cô ta lại cảm thấy mặt mình nóng như lửa.
Vương Xuyến nhớ lại dáng vẻ quần áo xộc xệch của Tiểu Văn lúc cô ta mới bước vào, có lẽ khi ấy Cửu Thiên đang cởi quần áo cô ta để chữa trị.
Võ giả chữa trị phải cởi quần áo, điều này rất thường thấy.
Vương Xuyến nhìn Tiểu Văn rồi nói: “Tiểu Văn.
Muội đừng nói chuyện này cho người khác. Nếu người ta đã chữa trị cho muội, khiến tu vi của muội tăng mạnh, hơn nữa còn không cướp đoạt trinh tiết của muội, vậy muội cũng nên tạm thời bỏ qua chuyện này. Nếu muội thật sự quá tức giận thì sư tỷ sẽ tìm người đánh hắn giúp muội.”
Tiểu Văn bĩu môi la lên: ” Sư tỷ, có khi tất cả Lôi Đình viện này không có ai có thể đánh được hắn đâu.
Vương Xuyến lập tức cứng họng.
Hai người im lặng một lúc, sau đó Tiểu Văn nói: “Sư tỷ, muội về đi ngủ trước. Tỷ cũng đừng nói cho ai chuyện này đấy”
Vương Xuyến nói: “Yên tâm. Tỷ sẽ xử lý nốt mọi chuyện giúp muội. Đúng rồi, Tiểu Văn. Sao muội lại bị thương?”
Tiểu Văn nói: “Muội…”
Đoạn sau, Tiểu Văn ngẫm nghĩ nhưng vẫn quyết định không nói. Vì nếu cô ta nói cho sư tỷ biết rằng mình lén lút đến nhà của Cửu Thiên, vậy chắc chắn sư tỷ sẽ mắng cô ta.
Tiểu Văn lắc đầu, không nói thêm, rồi quay người về phòng.
Vương Xuyến nhìn bóng lưng của Tiểu Văn, khẽ cười lắc đầu.
Sau đó Vương Xuyến quay về đứng trước cửa phòng của Cửu Thiên.
Mấy người hầu nghe lệnh cô vẫn đang canh giữ ngoài cửa.
Vương Xuyến phất tay nói: “Mấy người đi đi. Nếu chuyện hôm nay bị lan truyền ra bên ngoài, tôi chắc chắn sẽ khiến cho tất cả các người phải rời khỏi Học viện Võ đạo.”
Ngay lập tức, sắc mặt của tất cả người hầu đều thay đổi, họ vội vàng rời khỏi đó.
Vương Xuyến gõ cửa phòng Cửu Thiên, lại không đẩy cửa vào.
Cô ta đứng ngoài cửa, khẽ nói: “Cửu Thiên, cậu đã chữa trị giúp Tiểu Văn đúng không?”