- Tốt tốt tốt! Rốt cục tìm được thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế rồi! Cường đại thật, thật mạnh mẽ, một thân thể vô cùng hoàn mỹ...

Nhìn thi hài ngồi ngay ngắn ở trung ương Hoàng Tuyền đại kết giới, ngay cả Hoa Thiên Đô cũng không kìm nổi phải ca ngợi kịch liệt.

Hắn rốt cục không kiềm chế được, đột nhiên ra tay. Năm ngón tay hắn bắn ra chân khí, mỗi đường chân khí đều như trường long mênh mông, truyền xa mấy ức dặm, trực tiếp đánh lên thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế, muốn trực tiếp phá vỡ phong ấn, cướp trở về.

Nhưng ngay tại thời khắc này, Hoàng Tuyền Đại Đế mở hai mắt, một đạo hào quang Luân Hồi trực tiếp đánh ra. Vô số đại đạo tiên thuật hiện lên trong ánh mắt hắn, cũng chỉ một kích, hắn đã hoàn toàn đánh tan chân khí của Hoa Thiên Đô.

Hoa Thiên Đô có tu vi mười sáu kỷ nguyên, chấn thước cổ kim. Với đạo thuật của hắn chỉ cần vừa ra tay, cơ bản không có mấy người có thể ngăn cản được. Hơn nữa hắn thu đủ loại thần vật và tự thể, pháp lực càng lúc càng mạnh mẽ, gần như đạt tới mười sáu kỷ nguyên đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá mười bảy kỷ nguyên, đạp phá tuyên cổ!

Nhưng hiện tại, thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế kia chỉ cần một ánh mắt cũng đủ đánh tan đạo thuật của hắn. Thi hài này rốt cục mạnh đến mức nào?!

- Được được được! Thật sự rất mạnh, chỉ sợ tu vi đã tiếp cận mười bảy kỷ nguyên rồi!

Hoa Thiên Đô thấy một màn này chẳng những không cố kỵ mà ngược lại, trong lòng càng thêm vui mừng:

- Chiếm được thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế này, dung nhập vào trong thân thể, ta mượn dùng tinh hoa này phá tan tu vi mười bảy kỷ nguyên, Tam Sinh Duyên, sáng lập tất cả!

Thân thể hắn bay lên, hai tay huy vũ, đánh ra mấy trăm đạo thần mang, Tam Sinh Thạch xuất hiện trên ngực hắn, uy lực tuyệt luân. Đạo đạo Tam Sinh Thần Quang bắn ra, cắt qua Hoàng Tuyền đại kết giới, công kích về phía thân thể Hoàng Tuyền Đại Đế.

Cùng lúc đó, toàn bộ Thiên Đô Thành cũng run rẩy, tất cả cao thủ, ngàn vạn Thiên Quân liên hợp lại, khí thế thiên quân vạn mã. Vô số đại tiên thuật, đại quy tắc gần như bao phủ thiên địa.

Nhiều Thiên Quân như vậy liên thủ, hơn nữa với uy lực của Hoa Thiên Đô, cho dù là Tiên Vương cũng phải cố kỵ. Hoàng Tuyền Đại Đế dù mạnh tới mấy cũng căn bản không thể ngăn cản được, bị đánh cho liên tiếp lui về sau, thân thể cao lớn cũng bắt đầu xuất hiện những vết rách.

- Chư Thiên Luân Hồi!

Ông!

Trong khi liên tục lui về phía sau, thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế như kích phát tiềm lực cường đại nhất sâu trong lòng, trực tiếp đứng thẳng lên, đánh ra một quyền về phía bầu trời. Đây là một kích mạnh nhất của Luân Hồi đạo nhân - Chư Thiên Luân Hồi. Toàn bộ Thiên Đô Thành dưới một kích này bị dập nát, hóa thành tương hồ, giảo toái thành phấn mạt, mỗi người như biến về thời còn trẻ tuổi.

- Ahhh. sao lại thế này? Lực lượng của ta đang nhanh chóng suy yếu?!

- Thân thể của ta như biến về thời thiếu niên. pháp lực đang giảm xuống, cảnh giới đang rút lui. Ta dường như đã ngã vào trong Luân Hồi...

- Nghe đồn đây chính là đại tuyệt sát thuật Chư Thiên Luân Hồi, là tuyệt học vô thượng của Luân Hồi đạo nhân, sư đệ của Hồng Mông đạo nhân. Tuy rằng không phải là Tiên Vương nhưng Luân Hồi đạo nhân cũng không thua kém Tiên Vương bao nhiêu...

Toàn bộ những người có tu vi thấp kém trong Thiên Đô Thành không ngờ trực tiếp bị trở về thời nhô yếu, pháp lực và cảnh giới mất hết.

Một chiêu Chư Thiên Luân Hồi quả thật hung mãnh như vậy! Năm đó, Luân Hồi đạo nhân đúng là một nhân vật ngoan độc.

- Tam Sinh Thạch, định trụ tam sinh, mọi người đều trở lại thời đại cường thịnh nhất đi! Chư Thiên Luân Hồi, phá cho ta!

Hoa Thiên Đô thấy một màn này thì thét dài một tiếng, lần nữa thúc dục Tam Sinh Thạch. Ba đạo thần quang, ánh sáng kiếp trước, kiếp này, kiếp sau đan xen vào nhau, trực tiếp đánh nát Chư Thiên Luân Hồi. Toàn bộ Thiên Đô Thành liền được Tam Sinh Thần Quang bao phủ, tất cả đệ tử bị suy yếu liền khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, một cỗ khí tức thanh xuân, nhộn nhạo mở ra.

Tất cả cao thủ Thiên Đô Thành dưới sự gột rửa của Tam Sinh Thạch, mỗi người đều trở lại trạng thái đỉnh phong, sinh mệnh cũng hùng hậu hơn.

Đây là cảnh giới mạnh nhất của Tam Sinh Thạch, một khi tế ra có thể gia trì vô thượng, khiến sinh mệnh càng hùng hồn.

Toàn bộ uy lực của Thiên Đô Thành lập tức gia tăng nhiều, vô số đạo nguyên khí xé rách Hoàng Tuyền đại kết giới.

Thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế mãnh liệt vọt lên, như muốn tránh né phong mang, tránh khỏi bị Hoa Thiên Đô và ngàn vạn Thiên Quân vây khốn, không thể thoát đi.

Thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế tuy rằng hung mãnh nhưng vẫn không thể chống lại nhiều cao thủ như vậy được. Nếu chỉ là một người Hoa Thiên Đô, hắn thật ra còn có sức đánh một trận.

Nhưng mấy ngàn vạn Thiên Quân của toàn bộ Thiên Đô Thành, dưới sự dẫn dắt của Hoa Thiên Đô, chìm đắm trong thần quang của Tam Sinh Thạch, mỗi người đều ở trạng thái đỉnh phong, sinh mệnh dồi dào thì quả thật có thể tương đương một nhân vật vô thượng có tu vi mười bảy, thậm chí mười tám kỷ nguyên. Thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế không phải là đối thủ.

- Chết tiệt! Hoa Thiên Đô, ngươi sao lại mạnh mẽ như vậy?!

Hoàng Tuyền Đại Đế gào rít mãnh liệt. Bên cạnh hắn, một sinh vật như Hoàng Long cũng phát ra những tiếng gào rít, trực tiếp chạy trốn.

Sinh vật như Hoàng Long này không ngờ là Diêm!

Anh linh Vong Tình Thủy, Hoàng Tuyền Hà, từ khi bị Phương Hàn phái nhập Thái Nhất Môn nằm vùng thì tiêu thất, không ngờ lại ở trong chiến trường Tiên Vương, tu luyện cùng thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế. Hiện tại, tu vi của Diêm không ngờ đã tấn chức tới Thiên Quân, hơn nữa còn có tu vi mười kỷ nguyên, trong Giới Thượng Giới cũng coi như nhân vật thoải mái tung hoành, có thể nói là đột phi mãnh tiến.

Tuy nhiên, ở trước mặt ngàn vạn Thiên Quân và Hoa Thiên Đô, hắn còn chưa bằng một con kiến, gần đất xa trời, sinh mệnh chi hỏa bất cứ lúc nào có thể bị dập tắt.

Đúng lúc này, Diêm đã thấy rõ Hoa Thiên Đô. Đối với Hoa Thiên Đô, hắn có thể nói là hiểu rõ chân tơ kẽ tóc, hiện tại tuyệt đối không ngờ lại mạnh mẽ như vậy, ngay cả thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế cũng không thể làm gì được.

- Ta phải nói cho Phương Hàn, Hoa Thiên Đô này không ngờ lại lợi hại như vậy!

Trong lòng Diêm là một mảnh hỗn loạn.

- Thì ra là một con tiểu long, Diêm, khí linh của Hoàng Tuyền Đồ, năm đó ở trong thế tục, Phương Hàn chính là dựa vào Hoàng Tuyền Đồ mới phát tài. Cũng tốt, cả ngươi và thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế ta đều thu, miễn cho phiền toái sau này!

Hoa Thiên Đô là tu vi loại nào, chỉ liếc mắt cái đã nhận ra Diêm.

Thân thể hắn trực tiếp bay ra khôi Thiên Đô Thành, bước tới từng bước, một quyền đánh ra như cổ thần sơn, mang theo vũ trụ phong bạo, đánh mạnh về phía trước.

Ảm!

Thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế cũng thi triển Luân Hồi quyền Pháp, giao thủ với Hoa Thiên Đô.

- Nguyên Thủy Quyền!

Cước bộ Hoa Thiên Đô hơi dừng lại, thúc dục pháp lực. Tất cả nguyên khí trong khu vực này đều bị hắn vào trong thân thể:

- Quyền Pháp mạnh nhất của Chúa tể Nguyên Thủy - Phá Diệt Luân Hồi!

Một quyền đánh ra, khí tức nguyên thủy bắt đầu đằng không bay lên. Toàn thân Hoa Thiên Đô, mỗi một khối đều ẩn chứa lực lượng vô cùng, một giọt máu huyết đầu ẩn chứa khí tức hủy diệt mạnh mẽ. Hắn chính là Ma Thần vì hủy diệt mà sinh!

Thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế dường như chỉ còn bản năng chiến đấu. Không chút úy kị, khi chưởng, khi trảo, khi quyền, khi chỉ, mạnh mẽ chống lại Nguyên Thủy Quyền.

- Thiên Đô Thành, thúc dục đại trận, la võng đan xen!

Dưới ý niêm của Hoa Thiên Đô, tất cả Thiên Quân trong Thiên Đô Thành lại bố trí thành trận pháp, hình thành thiên la địa võng, bao phủ lấy thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế vào trong.

Toàn thân Diêm vừa động, chỉ thấy pháp lực toàn thân cũng khó vận chuyển.

Thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế cũng hoạt động chậm lại.

- Càn Khôn Phong Ấn!

Hoa Thiên Đô lại biến đổi chiêu thức, không ngờ đánh ra từng đọa gông xiềng lên thân thể Hoàng Tuyền Đại Đế.

Sắc mặt Diêm đại biến.

- Diêm, ta muốn biến ngươi thành một con chó, giết chết ngay trước mặt Phương Hàn!

Hoa Thiên Đô một mặt thi triển Càn Khôn Phong Ấn, một mặt nhìn Diêm, năm ngón tay duỗi ra như muốn chộp lấy nó.

Sắc mặt Diêm lộ vẻ sợ hãi, căn bản không thể ngăn cản được sự hung tàn của Hoa Thiên Đô.

- Hoa Thiên Đô, ngươi thử động vào Diêm xem?

Đúng lúc này, một thanh âm vang lên. Một thân ảnh không ngời xuất hiện trong phiến không gian này, không hề sợ hãi phong ấn và áp lực. Một tay người này bổ ra, tất cả phong ấn liền như giấy, bị xé rách tả tơi. Hắn chuyển thế thành trảo, bắt lấy Diêm, sau đó lại đánh ra một chưởng, mạnh mẽ giao kích với Hoa Thiên Đô.

- Càn Khôn Nhất Kích!

Hoa Thiên Đô cũng gần như không kịp nghĩ ngợi, thúc dục căn nguyên, bộc phát ra một kích hủy diệt.

- Vĩnh Sinh Thần!

Bóng người kia trong giao kích cũng thét dài, vô số Vĩnh Sinh Khí cuồn cuồn xuất hiện, hình thành hải dương vô biên vô tận, thiên tượng dũng động, ba đào mãnh liệt. Vô số pháp lực liên tục ngưng tụ thành Vĩnh Sinh Thần. Những Vĩnh Sinh Thần này chỉ lớn bằng ngón tay cái nhưng mỗi tên đều có tu vi mười kỷ nguyên, như hằng hà sa số, vừa tiếp xúc với Càn Khôn Nhất Kích liền bùng nổ.

Ầm ầm ầm

Hoa Thiên Đô bị chấn động làm cho chân khí thiếu chút nữa đã tan rã. Hắn chấn động, Tam Sinh Thạch trong cơ thể cố gắng ổn định nguyên khí rồi lóe lên, tiến nhập vào trong Thiên Đô Thành, chiếm đoạt ngàn vạn Thiên Quân căn nguyên. Hắn vừa mới ổn định lại, sắc mặt hiện ra vẻ hoảng sợ, nhìn chằm chằm về phía trước.

Chỉ thấy, khắc tinh lớn nhất, đối thủ mà hắn mơ ước chiến thắng nhất - Phương Hàn xuất hiện ngay trước mặt mình.

Phương Hàn vừa xuất hiện, đại thủ lung tráo, Kỷ Nguyên Thần Trận liền hiện ra, không ngờ bao phủ thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế, sắp luyện hóa trở thành một trận nhãn của Kỷ Nguyên Thần Trận.

Thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế đang không ngừng giãy dụa, bạo đánh, không chịu hàng phục. Vì hắn đã là Tà Linh, không còn là Hoàng Tuyền Đại Đế uy danh hiển hách năm đó. Dù là Phương Hàn muốn hàng phục cũng hao phí rất nhiều tâm sức.

- Phương Hàn!

Hoa Thiên Đô rống lớn.

- Hoa Thiên Đô, không thể tưởng được ngươi cuối cùng vẫn còn bạo phát, cắn nuốt Chúa tể Càn Khôn, tu luyện tới cảnh giới hiện tại, thật không dễ dàng chút nào! những Tiên Vương kia trợ giúp ngươi, nuông chiều ngươi thành hư, nhưng vẫn còn kém chút!

Phương Hàn một mặt áp chế Hoàng Tuyền Đại Đế, một mặt mỉm cười nói.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ