Phương Hàn ngưng kết tất cả cổ tự thành một thể, hóa thành cái bóng của mình, tương đương với một kích của Thân Ngoại Hóa Thân, nguyên thần thứ hai, đây là thủ đoạn luyện thành khi hắn thăng cấp đến mười lăm kỷ nguyên - Thân Ngoại Sát.

Cũng là đại sát chiêu chuyên chuẩn bị cho Chúa tể Càn Khôn.

Hiện giờ, hắn thử nghiệm trên đám người Thái Hoàng Thiên, thử xem một chiêu có đủ chôn vùi tất cả cao thủ Thái Nhất Môn ở trong này hay không.

Nhưng mà ngay khi tất cả Cổ tự ngưng kết thành cái bóng lao tới trước mặt đông đảo cao thủ Thái Nhất Môn. Tất cả cao thủ Thái Nhất Môn đều đã hoàn thành một loại triệu hồi tà ác mạnh mẽ.

Ầm ầm!

Trên mặt đất có một thân thể cao lớn lao lên, vô số pháp tắc vận chuyển dưới thân thể hắn. Bóng hình cao to này tựa như bá chủ võ đạo, ma vương trong võ đạo, đứng trên đỉnh cao thế giới.

Phương Hàn gặp qua Chúa tể Võ Giới bá chủ võ đạo, nắm giữ chữ Võ truyền ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh, nhưng lúc này so sánh với bóng hình cao to trước mặt, quả thật không đáng một đồng

Người này toàn thân là một bộ quần áo màu xám, sắc mặt trắng bệch không chút máu, nhưng vẫn hiện ra khí chất cao quý. Hắn không phải hài cốt, nhưng trên người lạnh băng, là một khối cương thi tà linh mạnh mẽ. Hơn nữa trên người có khí tức mà Phương Hàn vô cùng quen thuộc, lực căn nguyên.

Ở trong mi tâm của hắn loáng thoáng có một chữ Bàn như ẩn như hiện.

Chữ Bàn này biểu lộ thân phận của hắn.

Một cái thần thoại nơi thế tục, nghe nói là Thiên Quân vô thượng bị Thủy Tổ Thánh Vương Thân tộc giết chết, tu vi sâu không lường được.

Bàn Võ Tiên Tôn!

Bàn Võ Tiên Tôn đã sớm ngã xuống, nhưng không ngờ thi thể hoàn chỉnh của hắn lại xuất hiện trong chiến trường Tiên Vương, còn biến thành tà linh giống như Chúa tể Lãnh Diễm. Hơn nữa Chúa tể Lãnh Diễm chỉ là hài cốt, còn thân thể Bàn Võ Tiên Tôn là thân máu thịt hoàn chỉnh, vô cùng mạnh mẽ.

Ở thế tục, thăng cấp Thiên Quân có Bàn Võ, Hoàng Tuyền.

Bàn Võ Tiên Tôn dung hợp tất cả pháp lực thân thể BảnNguyên đạo nhân, tu vi đạt đến Thiên Quân đỉnh phong. Còn Hoàng Tuyền đại đế dung hợp tất cả pháp lực của Luân Hồi đạo nhân, cũng rất đáng sợ, phải có Tiên Vương đến mới trấn áp được.

Hiện giờ thi hài Bàn Võ Tiên Tôn vừa xuất hiện, đã dựng dục không biết bao nhiêu năm ở chiến trường Tiên Vương. Tuy rằng mất đi linh trí biến thành tà linh cương thi, nhưng mà pháp lực vẫn hết sức khủng bố đáng sợ. giơ tay nhấc chân hủy diệt thiên địa vô cùng, một chiêu trở về hoang thần.

- Đại Hoang Thiên Thần!

Oong....

Bàn Võ Tiên Tôn biến thành tà linh đột nhiên xuất hiện, vô cùng hung mạnh, nhìn Phương Hàn đánh tới đột nhiên rống to một tiếng, quyền như núi sắt đánh thẳng vào không trung, đối đầu với hóa thân Phương Hàn.

Chiêu tuyệt sát của Bàn Võ Tiên Tôn năm xưa, Địa Hoang Thiên Thần!

Va chạm khổng lồ, hai đại chiêu tuyệt sát cuối cùng va chạm vào nhau, bất ngờ là không phát ra chút phá hoại, bởi vì trong hư không chiến trường Tiên Vương sinh ra một cỗ lốc xoáy pháp tắc hấp thụ tất cả dao động.

Nhưng mà thân thể Bàn Võ Tiên Tôn bắn lui ra sau, bị một chiêu của Phương Hàn đánh bay, trên mặt tái nhợt càng lộ ra mục ruỗng già nua.

Thân thể hắn dường như bị một ý niệm của tồn tại nào đó thao túng, bay vụt tới chụp lấy chúng cao thủ Thái Nhất Môn, thân thể mạnh mẽ phá rách khe hở trên chiến trường Tiên Vương chìm vào lòng đất, khoảnh khắc biến mất tăm.

Ở không trung truyền ra tiếng nói hiểm ác của Thái Hoàng Thiên:

- Ha ha ha, Phương Hàn, xem ra ngươi nằm mơ cũng không thể tưởng được, Thái Nhất Môn chúng ta lấy được bao nhiêu chỗ tốt từ chiến trường Tiên Vương. Thi hài Bàn Võ Tiên Tôn này là chúng ta được một vị Tiên Vương khoáng cổ tuyệt kim chỉ điểm tìm ra. Hắn trải qua nhiều năm dựng dục đã tu thành tà linh. Thi hài Hoàng Tuyền đại đế kỳ thật cũng không bị hủy, cũng ở bên trong chiến trường Tiên Vương, chỉ là bị người khác tìm được, đang trong tế luyện, tương lai sẽ đến lúc đi ra đối phó ngươi.

- Phương Hàn, ngươi cướp lấy chữ Nhất của Thái Nhất Môn chúng ta, chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Chúng ta là các Thiên Quân được đông đảo Tiên Vương quán đỉnh, tu vi sẽ tăng mạnh mẽ. Chờ chúng ta xuất hiện lại, sẽ là ngày chết của ngươi.

Tiếng thét phẫn nộ của Thái Hồn Thiên cũng truyền ra.

Phương Hàn cũng không đuổi theo, mà ngừng lại, ánh mắt nhìn về Phương xa:

- Thi hài Bàn Võ Tiên Tôn cũng xuất hiện, còn có người luyện chế thi hài ngài ấy thành tà linh...

Kỳ thật, tuy rằng thi hài Bàn Võ Tiên Tôn rất mạnh, nhưng cũng không thể sánh ngang hàng với Phương Hàn, nhiều nhất cũng chỉ là mười bốn kỷ nguyên đỉnh phong. Sở dĩ Phương Hàn không đuổi theo, không thi triển ra sát chiêu khác, là bởi Bàn Võ Tiên Tôn có ơn truyền thừa với mình, không thể hủy diệt thi hài của ngài ấy.

Nếu không, vừa rồi Phương Hàn đã thi triển thần thông mạnh nhất, thi triển toàn bộ chư thiên thần vật vây khốn tất cả cao thủ Thái Nhất Môn bên trong, từ từ luyện hóa.

Hắn nhìn hư không trong chiến trường Tiên Vương, ngày càng ngưng trọng:

- Hiện giờ Tiên Vương đã có thể truyền ra ý niệm đối phó ta. Rốt cuộc ta là tồn tại trọng yếu gì truyền ra từ trong Cánh cửa Vĩnh Sinh? Vì sao trí nhớ của ta còn không nhớ lại bản thể tiền sinh của mình? Đúng rồi, khẳng định Xích Uyên Ma Tôn, Tâm Ma lão nhân cũng ở chiến trường Tiên Vương, nếu bị ý niệm của Chúa tể Nguyên Thủy quán đỉnh, đối nghịch với ta, rốt cuộc là ta phải giết họ hay cứu vớt bọn họ? Cứu vớt không được thì sao đây?

Thiên Phi ô Ma trốn trong tiên quang của Phương Hàn, nhìn trận đại chiến kinh thiên đã hạ màn, ánh mắt không khỏi mê ly, qua hồi lâu mới phục hồi lại:

- Chúc mừng Phương Hàn môn chủ lại chiếm được một cổ tự. Nghe nói chữ Nhất này đại biểu một loại chân lý thiên địa, từ rất nhiều kỷ nguyên trước đã hoàn toàn biến mất, giờ lại xuất hiện trong tay Thái Nhất Môn này. Nói lại, đám người Thái Hoàng Thiên Thái Nhất Môn này thật là có đại số mệnh, trưởng thành đến mức hiện giờ. Năm đó ở thế tục chẳng qua là những Thiên Tiên, Chân Tiên, Hư Tiên nho nhỏ mà thôi.

- Chữ Nhất này thật không tệ, tuy nhiên những người này lại có thi hài Bàn Võ Tiên Tôn làm cho ta kiêng kỵ... Bọn họ trốn không thoát lần sau. Hiện giờ ta không vội đuổi giết chúng, tìm đến Chung Kết Thánh Vương, giải cứu hắn ra khỏi chiến trường Tiên Vương rồi tính tiếp.

Phương Hàn khoát tay.

Bụp!

Thân thể hắn trực tiếp rời khỏi nơi này, lại xuyên qua trong chiến trường Tiên Vương.

Chiến trường Tiên Vương này thật quá lớn. Nếu tìm kiếm không có mục đích, cả đời cũng không tìm thấy. Nhưng mà trên tay Phương Hàn đã có linh phù do Chung Kết Thánh Vương lưu lại.

Hắn căn cứ đạo suy tính vô thượng, dùng lực linh phù của Chung Kết Thánh Vương, vẫn có khả năng tìm được dấu vết trong chiến trường Tiên Vương này.

Trong lúc nhảy vọt, từng đợt khí tức từ thân thể hắn rơi xuống xa xa. Hắn xuyên qua không biết bao nhiều tầng địa ngục nguy hiểm, thấy được bao nhiêu tà linh hùng mạnh, chỉ là đều im lặng không có một tà linh nào phát hiện ra hắn.

Pháp tắc cuồng bạo bên trong chiến trường Tiên Vương, cũng không thể chạm vào thân thể hắn.

Hắn bước đi trong một mảnh hư không khác, không nhiễm vạn Pháp, không dính chư thần.

Ầm!

Ngay khi hắn đang bay đi, đột nhiên linh phù nổ tung hóa thành một đoàn mây khói.

Phương Hàn cả kinh, ánh mắt nhìn qua tầng tầng sương mù, phất tay qua, lập tức vén bỏ mây mù thấy được trăng sáng. Thấy được trên một bình nguyên rộng lớn, thân thể cao lớn của Chung Kết Thánh Vương bị xiềng xích pháp tắc vây khốn chồng chất, còn trên tay nắm chặt một cây búa lớn. cây búa này đúng là Tạo Hóa Thần Khí của Thủy Tổ Thánh Vương.

Trước kia Phương Hàn nhìn thấy cây búa này, khí tức trên đó tối đen mang theo lực quỷ phủ thần công, đắp nặn thế giới, tràn ngập khí tức tự nhiên. Còn hiện giờ lại biến thành màu sắc như làn da Chung Kết Thánh Vương, bên trên quấn quanh khí tức Chư Thần Hoàng Hôn.

Nói cách khác, Chung Kết Thánh Vương đã luyện hóa búa thần này, hơn nữa muốn dung hợp làm một với thân thể.

Lúc này Phương Hàn cũng nhìn ra lực lượng của Chung Kết Thánh Vương tăng lên không nhỏ, mà là đột nhiên tăng mạnh gần như đạt đến mười bốn kỷ nguyên đỉnh phong, hiển nhiên là vì dung hợp hoàn toàn Tạo Hóa Thần Khí.

Tạo Hóa Thần Khí là khái niệm gì. Tạo Hóa Thần Khí chân chính là tồn tại ngang hàng Tiên Vương. Chúa tể Càn Khôn luyện hóa Càn Khôn Hồ, tu vi đạt đến mười lăm cái kỷ nguyên, còn hiện giờ Chung Kết Thánh Vương luyện hóa cây búa Tạo Hóa Thần Khí mới đạt đến mười bốn kỷ nguyên đỉnh phong, cũng không tính là gì.

Chỉ là, lúc này Chung Kết Thánh Vương gặp phiền toái lớn. Dường như hắn đang bị vây khốn trong một tòa đại trận đang dần dần luyện hóa.

Vô số xiềng xích trật tự, nhà giam pháp tắc vây khốn hắn. Còn ở bên cạnh hắn, có ba bộ khô lâu đang ngồi, cũng là tà linh. Nhưng ba tà linh này mạnh mẽ hơn cả Bàn Võ Tiên Tôn, trên người có khí tức Tiên Vương, từng đoạn xương cốt đều là chắp vá lại.

Đó là hài cốt của rất nhiều Tiên Vương ngã xuống khâu lại thành ba bộ xương này. Không biết là ai có pháp lực mạnh mẽ như thế, pháp lực của ba bộ xương khô này do một loại pháp lực khôn cùng cô đọng qua toàn thân lóe lên khí tức phi phàm, tựa như Tiên Vương chân chính phủ xuống thế gian.

- Phương Hàn! Không nên đến đây! Đây là ý niệm của Thủy T ồ Thánh Vương, góp nhặt hài cốt Tiên Vương ở trong chiến trường Tiên Vương luyện chế thành ba hóa thân, uy lực rất mạnh, muốn giết ngươi! Hắn vây khốn ta ở đây không phải giết ta, là muốn dẫn dụ ngươi tới đối phó ngươi, ngươi nhanh rời đi!

Chung Kết Thánh Vương bị vây khốn trong đó, đột nhiên thấy Phương Hàn phủ xuống, không khỏi liên tục rống to, cây búa Tạo Hóa Thần Khí trong tay chấn động, bổ ra vô số gông xiềng, sắp thoát vây đi ra.

- Chung Kết, ngươi là ta bồi dưỡng ra, ngươi trốn không thoát đâu.

Ba bộ xương khô đồng thời phát ra âm thanh, già cỗi, uy nghiêm, mang theo quyền uy. Thân thể bọn họ phát ra tiếng răng rắc, quay người lại nhìn Phương Hàn. Khí tức ba bộ xương khô này giống ý như nhau, trong thân thể có một mảnh sương mù màu máu quấn quanh, máu thịt trên thân không ngừng nhúc nhích, không ngờ bắt đầu chuyển hóa thành thân thể chân chính.

Ba bộ thân thể, đều không giống nhau.

Một người cao lớn, một người nhỏ gầy, một người già cỗi, đại biểu cho kiếp trước, kiếp này, kiếp sau của Chung Kết Thánh Vương.

- Phương Hàn, ngươi đã đến rồi.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ