"Phương Thanh Vi cũng chỉ là tiểu nhân vật, Hoa Thiên Đô sao lại chú ý tới nàng? Tuy ta khiêu chiến Hoa Thiên Đô nhưng với thân phận của hắn thì cũng không thèm để ta vào mắt, nhiều lắm cũng chỉ là thấy chướng mắt thôi, căn bản không coi ta là đối thủ." Phương Hàn ngẩn ra, không biết tại sao Long Huyên đột nhiên đề cập chuyện của Phương Thanh Vi với hắn.

Hắn hiện tại tu luyện thành Mộc Hoàng Chân Khí, cũng chỉ là một nhân vật cao tầng rồi, trong hàng ngũ đệ tử cũng đã có thể đứng vững vàng, tối thiểu thì gặp những người như Kim Thạch Thai cũng có thể đánh cho đối phương răng rời đầy đất.

"Hoa Thiên Đô Đại sư huynh đương nhiên không xem trọng huynh, bất quá huynh ấy xem trọng Phương Thanh Tuyết sư tỷ!" Long Huyên phủi phủi tay nói: "Hoa Thiên Đô sư huynh đoạt Thất Sát Hồ Lô của huynh, chuyện này là do Thanh Tuyết sư tỷ đang bế quan không biết. Khi biết được, thì với tính cách của Thanh Tuyết sư tỷ chắc chắn là không bỏ qua, sợ là sẽ gây nên một hồi phong ba trong giới chân truyền đệ tử. Chuyện này Hoa Thiên Đô sư huynh cũng là đang lo lắng giải quyết sao cho êm thấm."

"Không biết là hắn làm sao để giải quyết chuyện này?" Phương Hàn nhíu máy nói.

"Chờ mấy ngày nữa là biết thôi. Lần này muội tới tìm huynh là định hỏi huynh có hứng thú đi Quy Hư lịch lãm, thám hiểm một phen không?" Long Huyên nói vào vấn đề chính.

"Quy Hư ở giữa biển?"

Phương Hàn vừa nghe thì lâm vào trầm tư. Trong Chư Thế Giới cũng có ghi chép thông tin về Quy Hư. Quy Hư là một vùng biển thần bí, theo truyền thuyết thì là nơi tiên ma thượng cổ đại chiến, thậm chí còn tạo ra thông đạo xuyên đến với nhiều thế giới khác nhau.

Ở Quy Hư có rất nhiều di tích thượng cổ do tiên ma đại chiến lưu lại, có rất nhiều bảo vật. Nào là thượng cổ linh đan, linh khí, bảo khí, thậm chí đạo khi, tiên khí trong truyền thuyết! Hài cốt của Thượng Cổ Ma Thần, Thiên Ma hài cốt, huyết nhục của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh… vô cùng vô tận bảo tàng ở đó.

Bất quá Quy Hư cũng thập phần nguy hiểm, hoàn cảnh ác liệt, trong đó có những vùng hư không do không gian vỡ nát tạo ra, biến ảo khôn cùng, cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh lỡ mà tiến vào thì cũng không chắc có thể ra khỏi được.

Trong đó cũng có rất nhiều thông đạo dẫn đến thế giới của Thiên Ma.

Phương Thanh Tuyết cùng với Ma Suất từng đi thăm dò, gặp phải Thủy Cổ Thiên Ma Đại Ma Vương, hai người hợp lực đánh chết hắn cũng đoạt được rất nhiều chỗ tốt. Chuyện này Phương Hàn cũng biết.

Bao nhiêu năm rồi không biết có bao nhiêu đệ tử Đạo Môn, Ma Môn đi thám hiểm Quy Hư hòng lấy được các loại kỳ trân, dị bảo, đan dược, phi kiếm thượng cổ. Quả thật có rất nhiều người gặp được kỳ ngộ, nhưng càng có nhiều người gặp cảnh thân tử đạo tiêu.

Cho nên trong Chư Thế Giới có viết, đi thám hiểm Quy Hư cần phải cực kỳ thận trọng.

Trên thực tế, vô luận là đệ tử Tiên Đạo hay Ma Môn, trọng yếu nhất trong khi tu luyện chính là ngao du thiên địa, tìm kiếm thiên tài địa bảo, thượng cổ di tích. Đây là một phần tất yếu, gọi là "Tầm Tiên Duyên" .

Một đệ tử có kỳ ngộ lớn, chính là có "Tiên duyên" sâu dày.

Người tu đạo phải có đại nghị lực, đại kiên trì mới có được phân nửa cơ hội thành công. Còn lại thì chính là dựa vào vận khí! Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên! Một người phàm tục tu luyện tiên đạo khó khăng đến mức nào? Chỉ dựa vào lực lượng của bản thân thì làm sao có thể ngịch chuyển số phận thay đổi tính mạng của mình. Nhất định phải có vận khí cùng tiên duyện, sự trợ giúp của ngoại lực.

Đây cũng là số mệnh.

Hiện tại Long Huyên muốn liên hợp với Phương Hàn đi Quy Hư tầm bảo chính là muốn thử xem tiên duyên, số phận của bản thân, tìm vận may. Cho dù không gặp được tiên duyên thì cũng có thể lịch lãm. Trong Quy Hu cũng có rất nhiều linh dược, lấy một ít trở về cũng có thể luyện chế cực phẩm linh đan.

"Ta đóng cửa khổ luyện trong mười năm không thể nào vượt qua được Hoa Thiên Đô nên cũng muốn ra ngoài lịch lãm một phen, tìm tiên duyên! Đan dược của ta cũng ăn hết rồi, cũng phải đi tìm dược liệu để luyện chế." Phương Hàn thầm nghĩ trong đầu, hiện tại trên Luân Hồi Phong tuy có trồng không ít linh dược nhưng vẫn chưa đủ hỏa hầu, dùng để duy trì dinh dưỡng cho thân thể hàng ngày cũng rất miễn cưỡng, lại càng không nói tới chuyện luyện ra linh đan để tăng cường pháp lực.

"Hảo! Ta phải chuẩn bị một chút, sáng mai chúng ta khởi hành đi Quy Hư! Tìm tiên duyên! Tìm bảo tàng!" Phương Hàn vỗ đùi một cái, hạ quyết tâm.

"Hảo!" Long Huyên thẳng người dậy, bay ra ngoài.

"Ma nữ, nàng ra đi! Thu thập mọi thứ chuẩn bị theo ta đi Quy Hư một chuyến!" Đột nhiên hoàng quang từ trên người Phương Hàn lập lòe, ma nữ Phương Tiểu Lâm hiện ra. Trong suốt thời gian này, nàng ẩn núp trong Hoàng Tuyền Đồ, một mực tu luyện, dưới sự không chế của Diêm cũng thấy được Phương Hàn đã luyện thành Mộc Hoàng Chân Khí, biết rằng bản thân không còn cơ hội thoát thân nữa.

Nàng hiện tại vẫn chỉ là cao thủ tầng thứ nhất Thần Thông Bí Cảnh, ngày trước Phương Hàn chưa đột phá Thần Thông Bí Cảnh đã có thể kiềm chế nàng huống chi là bây giờ, khi mà hắn đã luyện thành chân khí. Hơn nữa đây là còn là một trong năm loại thần thông Ngũ Đế Đại Ma, Mộc Hoàng Chân Khí. Hiện giờ, các cao thủ Chân Khí Cảnh bình thường đều không thể làm gì được hắn, huống chi là một người cảnh giới thấp hơn như nàng.

Cách biệt một cảnh giới, chính là một trời một vực, lực lượng chênh lệch tới mười lần, cũng không giống như ở Thân Thể Cảnh, có thể khiêu chiến vượt cấp.

"Dạ!" Ma nữ cũng không dám phản kháng, hô một tiếng đáp lại.

"Lò luyện đan vẫn là lò luyện đan cấp bậc pháp khí ở nội viện ngày trước, thật là khó coi! Đi Quy Hư chuyến này về, ta sẽ hoán đổi một kiện linh khí, nếu có thể đổi thành lò đan cấp bậc bảo khí thì càng tốt. Lò luyện đan của Già Lam sư tỷ chính là bảo khí a, ta thật là rất muốn có một lò luyện đan như vật."

Phương Hàn nhìn lò luyện đan trong phòng luyện đan của mình.

Cài lò này cũng giống như lò luyện đan trong phòng ở nội viện của hắn. Chân truyền đệ tử mà lại dùng lò luyện đan cấp bậc pháp khí, quả thật là rất khó coi.

"Quy Hư, Quy Hư……" An bài ổn thỏa mọi thứ xong, Phương Hàn mở Chư Thế Giới ra, đọc kỹ mọi miêu tả về Quy Hư trong đó.

Thiên Đô Phong, trong phòng luyện đan.

Đệ nhất chân truyền đại đệ tử đang khoang chân ngồi cạnh lò luyện đan của hắn. Lò luyện đan của Hoa Thiên Đô cao bằng ba mươi sáu thân người, rộng sáu trượng sáu xích, không biết là dùng tài liệu gì chế thành, không phải vàng cũng không phải sắt, không phải đá cũng không phải ngọc, bên ngoài có một tầng mây khói bao phủ, giống như là một không gian riêng biệt vậy.

Hiện tại lò luyện đan này đang kịch liệt rung động, lúc thì thoáng cái thu nhỏ lại bằng nắm tay, sau đó lại phình lớn ra thành một quái vật khổng lò! Cứ như vậy không ngừng thu nhỏ, hóa lớn! Thần kỳ vô cùng!

Lò luyện đan có thể hóa lớn, thu nhỏ quả thực là hiếm thấy vô cùng! Đã vượt ra khỏi giới hạn của bảo khí.

Phốc!

Đột nhiên lò luyện đan biến thành cao lớn hơn một thân người rồi ngừng biến hóa, bắn ra một cái hồ lô.

Hồ lô này bảo quang lấp lánh, không ngừng tỏa ra, tiên khí.

"Thất Sát chiêu lai, tiên kiếm thành trận!" Cầm lấy hồ lô, Hoa Thiên Đô khẽ vẫy tay, từ trong lò luyện đan lại xuất hiện bảy thanh bảo kiếm, bay vào trong hồ lô, lập tức hồ lô ông ông rung động, nhẹ nhàng lay chuyển, bên trong nhưng có ngàn vạn thanh kiếm đang rung động, va chạm, bừng bừng phấn chấn.

"Tỷ tỷ muội không bao lâu nữa sẽ xuất quan, mà Thất Sát Hồ Lô này ta lấy của Phương Hàn cũng không phải vì tham lam một kiện pháp bảo nho nhỏ, cho dù là Yêu Thần đem Thiên Yêu Đồ Thần Kiếm của hắn cho ta ta cũng không cần nữa là. Nhưng mà trên người Phương Hàn ẩn ẩn có ma khí, không như đệ tử Tiên Đạo bình thường, cho nên ta mới trừng trị hắn, mong hắn sửa đổi. Thất Sát Hồ Lô này ta giúp muội luyện chế lại một lần, hóa giải hết khí tức Thiên Yêu, chuyển hóa thành tiên khí, đem Thiên Lang Yên kết hợp với một số thiên tài địa bảo tạo thành Như Ý Kim Yên! Uy lực mạnh hơn Thiên Lang Yên nhiều, hơn nữa ta cũng tặng cho muội bảy thanh phi kiếm, bố trí thành Thất Sát Kiếm Trận! Hiện tại cho muội, sau này khi tỷ tỷ muội xuất quan cũng sẽ không trách cứ gì."

Hồ lô trong tay Hoa Thiên Đô chính là Thất Sát Hồ Lô, bất quá giờ hồ lô này đã được hắn luyện chế lại, uy lực càng lớn hơn!

Hắn ném hồ lô đi, hồ lo tự động phiêu phù rơi vào trong tay Phương Thanh Vi.

"Đa tạ Hoa sư huynh!" Phương Thanh Vi vẻ mặt nghiêm cẩn tiếp nhận lấy hồ lô, trong mắt thì tràn ngập vui mừng.

"Cái hồ nay cũng không nên gọi là Thất Sát Hồ Lô nữa. Ta đổi tên cho nó, gọi là Như Ý Tiên Hồ đi." Hoa Thiên Đô lại nói thêm.