Khoa Y Học - điều dưỡng
Tan khóa học Chi Nguyệt và Quế Lâm vừa bước ra khỏi lớp, trong túi xách điện thoại Chi Nguyệt bỗng đổ chuông.

Chi Nguyệt nhìn thấy số của Chi Ninh liền bắt máy:
"Em nghe đây chị.
Một giọng thanh thoát, hỏi Chi Nguyệt:
"Mày....em đang ở đâu thế?
"E đang ở trường, có gì không chị?
"1giờ chiều nay em đi gặp Phương Vĩ Quân thay chị nha.

Chị sẽ nhắn tin địa điểm chỗ hẹn qua cho em.

Đừng làm mất mặt gia đình mình, nhất là ba.

Mày đừng có tọc mạch gì để ba biết chuyện này đó biết chưa?"
"Như vậy sẽ không được đâu chị à, làm như vậy chẳng phải gia đình mình đã lừa dối họ sao? Ba mà biết chuyện chắc chắn sẽ không bỏ qua cho em".
Chi Ninh nhanh chóng gắt rỏng lớn tiếng với Chi Nguyệt:
" Mày đừng có lắm lời nữa, mày cứ nghe theo lời của tao nói đi.

Có chuyện gì thì tao sẽ chịu trách nhiệm, mày cứ yên tâm mà đi".
Chi Ninh vội cúp máy, cô bĩu môi cười tự đắc.
" Hứ....mình là ai chứ, đâu dễ an phận như vậy.

cái gì mà hôn ước định sẵn thật là vớ vẩn."
Dứt lời Lăng Chi Ninh đã trở vào với người bạn trai cô đang ở trong quán bar.
Tút...!tút....!tút...
Lăng Chi Nguyệt buông giọng thở dài, nhìn gương thảm sầu của Chi Nguyệt, Quế Lâm đã biết chuyện gì rồi.
Quế Lâm là bạn học chung từ nhỏ với Chi Nguyệt, cho nên những chuyện về gia đình Chi Nguyệt cô nắm rõ trong lòng bàn tay.

Quế Lâm cũng thừa hiểu Chi Ninh là người như thế nào.

Lúc nào cũng tỏ thái độ ganh ghét với đứa em gái này.
Bởi vì Chi Nguyệt là đứa con ngoài giá thú của nhà họ Lăng, được ông mang về từ nhỏ.

Quế Lâm nghĩ đến mà cảm thấy xót xa thay cho Chi Nguyệt.
"Chị ta lại bắt cậu làm gì nữa vậy?
"Là Chuyện hôn sự của chị ấy với Phương gia định trước từ nhỏ, chị ấy nhờ mình đi thay.

Mình biết là không nên đi như vậy, nếu như không đi chắc chắn chị ấy sẽ không bỏ qua cho mình.
"Chị ta quả thật là quá quắt, một chuyện rắc rối như vậy cũng lôi cậu vào cuộc cho được.
Chi Nguyệt vì không muốn Quế Lâm nghĩ xấu tới chị mình, nên thu lại bộ mặt lo lắng, cười một chút tạo không khí thoải mái.
"Thật ra chị Chi Ninh cũng không phải là người xấu tính hoàn toàn, chỉ vì vẻ bề ngoài chị ấy hơi khó chịu.

Chẳng qua không biết cách thể hiện sự ngọt ngào, tính chị ấy luôn như vậy mà.
Ting..ting
Tiếng chuông tin nhắn của máy Chi Nguyệt vang lên, là của Chi Ninh.

Cô vừa gửi địa điểm chỗ hẹn qua cho Chi Nguyệt biết.
"Nhà hàng Duyên Hải"

Quế Lâm nhìn thấy địa điểm Lăng Chi Ninh gửi qua nhìn Chi Nguyệt nói.
"Nhà hàng Duyên Hải cách đây khá xa, cậu một mình đi như vậy thấy không ổn chút nào, mình sẽ cùng cậu tới đó.
............
Nhà hàng Duyên Hải.
Đã tới được nhà hàng Duyên Hải, hai cô gái ngó đông ngó tây ngỡ ngàng chiêm ngưỡng.

Đây là cái nhà hàng đẹp nhất mà hai nàng được nhìn thấy.

Hai người mất một chút thời gian để đắn đo, vì chẳng dám bước chân vào trong cái nhà hàng sang trọng, xa xỉ như thế.
Nhưng cũng phải mạnh dạn đi vào, trong tình thế bắt buộc.

Bên trong nhà hàng được bày trí theo kiểu thanh lịch, các họa tiết nền nã màu vàng đồng theo phong cách Phương Tây vô cùng đắc mắc.

Không gian rộng lớn,với ánh đèn ánh kim cổ kính vẻ bề ngoài thật tráng lệ,đối với những người bình thường chưa từng nhìn thấy sẽ đều bị nó làm cho hoa mắt choáng ngợp.
Một người đàn ông phục vụ của nhà hàng bước ra hỏi hai người:
" Xin chào hai vị tiểu thư, có cần chúng tôi giúp gì không?
Chi Nguyệt nở nụ cười có chút không được thoải mái, vì cô không tự tin với bộ dạng lúc này của mình.

Quả thật với bộ đồng phục của trường Y vào một cái nhà hàng xa xỉ là có chút kì quặc:
"Tôi...có hẹn với Phương gia ở đây.
" À, Thì ra cô là Lăng Chi Ninh, Lăng tiểu thư.

Lăng tiểu thư, Phương Tổng ngài ấy đã có chuẩn bị trước một bữa ăn ở phía sau hậu viên.

Mời hai vị tiểu thư đây đi theo tôi.
Hai nàng đi theo anh chàng phục vụ ra hậu viên nhà hàng.

Một nơi rộng rãi, có thể nói là trăng thanh gió mát, cảnh vật hữu tình.

Là một nơi lý tưởng để hẹn hò hoặc cầu hôn lãng mạn.
Anh phục vụ đưa hai người đến với một cái bàn đã được bày sẵn dĩa, dao, nĩa cùng với chai rượu vang màu đỏ.

Anh phục vụ mời hai người ngồi vào bàn, nói:
"Bây giờ hai vị có muốn dùng bữa luôn không? chúng tôi sẽ mang thức ăn đến cho hai vị.

Phương Tổng có dặn, nếu như Lăng tiểu thư đây có đến sớm thì cứ tự nhiên mà dùng bữa không cần phải đợi ngài ấy.
Chi Nguyệt xua tay lắc đầu:
" Không cần đâu, tôi sẽ đợi Phương tổng đến rồi dùng bữa luôn cũng được.

Không sao.
" Vậy hai vị cứ tự nhiên, khi nào cần gì cứ gọi.
Chi Nguyệt gật đầu cười với anh nhân viên.

Khi cậu ta vừa rời đi, Quế Lâm bàn phương án với Chi Nguyệt:
"Cậu ngồi đây đợi thiếu gia Phương đến, mình sẽ sang bên kia ngồi cho tiện.

Tự tin lên, không có gì phải lo sợ cả.
Chi Nguyệt gượng cười với Quế Lâm, nhưng thật ra trong lòng vô cùng lo sợ.
Quế Lâm nắm chặt bàn tay biểu ý "Cố lên" cho Chi Nguyệt có thêm tinh thần.
Một tiếng trôi qua trong sự chờ đợi hồi hộp của hai người.


Chi Nguyệt cứ hướng mắt nhìn xung quanh, vừa nhìn vừa hít thở đều đặn.

Cảm giác này gần như là đi hẹn hò với người đàn ông xa lạ mà Chi Nguyệt không hề biết mặt.
Chi Nguyệt đang ngẩn người, chấn chỉnh tâm lý.

Từ xa, có hai người đàn ông tiến tới chỗ cô.

Người đàn ông đi trước mặc bộ âu phục xanh đậm thẳng tóp toát lên một khí chất cao quý, có tri thức phong cách sang trọng.
Điều Chi Nguyệt nhìn thấy ra gương mặt đó của người đàn ông không khác gì một tảng băng lạnh, chắc sẽ khó gần.
Nhưng anh ta lại có một gương mặt đẹp, không khác gì mấy ngôi sao hạng A cả.

Cạnh hàm ấy như được mài giũa tinh xảo rất cân đối.

Là một người đàn ông lại có một đôi môi hồng mộng như thiếu nữ đôi mươi.

Thật sự đáng để cô ganh tị.
Người đàn ông mà cô đang chăm chú nhìn.

Anh ta là chủ tịch Phương Vĩ Quân - tập đoàn "Phương Duệ."
Là một trong những tập đoàn tài chính - thương mại lớn nhất nhì quốc tế.

Là một trong những ba gia tộc nắm giữ khối tài sản lớn nhất thế giới.
Anh là người thừa hưởng tài sản gia tộc của mấy đời tiếp nối.

Khi nhắc tới Phương gia, ai cũng đều biết tới.
Không hiểu sao người cô như mọc rễ, ngơ ngác không thể tập trung.

Phương Vĩ Quân, anh ngồi xuống ghế đã được một lúc, nhưng cô thì lại đứng ngây như thế.

Anh mở giọng, chẳng mấy thiện cảm:
"Lăng tiểu thư đây, định đứng đó khoảng bao lâu nữa đây?
Giọng điệu thật hay nhưng lời nói ra chẳng hay chút nào.Trợ lý, đứng bên cạnh Phương Vĩ Quân là - Hải Đồng, nhìn Chi Nguyệt cậu ta nén buồn cười.

Vì tiểu thư Lăng Chi Ninh của nhà họ Lăng mà cậu ta từng nghe nói là một người thông minh, sắc sảo lại còn xinh đẹp nữa.

Nhưng hình tượng này dường như nó đang đi ngược lại lời đồn thì phải.
Chi Nguyệt bị giọng nói đó làm cho bừng tỉnh, thao tác lúng túng.

Chi Nguyệt vội ngồi xuống ghế lấy lại tinh thần hỏi.
" Anh là Phương Vĩ Quân?
Vĩ Quân đưa cặp mắt lãnh đạm quan sát cô một lượt rồi nói:
" Nếu như tôi không phải Phương Vĩ Quân thì Lăng tiểu thư đây nghĩ tôi là ai? Cô đây, đúng thật là Lăng Chi Ninh?
Cách Phương Vĩ Quân nhấn mạnh đủ khiến Chi Nguyệt lo lắng, dè chừng.

Giống như anh cố tình muốn hỏi Chi Nguyệt như vậy.

Cô cũng đang cố gắng đóng trọn vai Lăng Chi Ninh của mình cho anh xem, khẳng định:

"Phải.
Anh mỉm cười, nhưng nụ cười đầy ẩn khuất.

Vĩ Quân gật gật đầu với Chi Nguyệt mỉa mai.
"Ninh tiểu thư đây chắc cũng là người không thích sự giả dối nhỉ? Thế, Ninh tiểu thư có biết, trong đời của Phương Vĩ Quân tôi đây ghét nhất là loại người gì không?
Chi Nguyệt chợt sững sờ người, trong lòng chất đầy nổi lo sợ với lời nói của Phương Vĩ Quân, nhưng vẫn mạnh miệng:
"Tôi không biết.

Phương thiếu gia đây có thể nói rõ cho tôi được biết.
Vĩ Quân lại cười, rồi khẳng thắng:
" Tôi đã cho tiểu thư đây một cơ hội để nói thật, bhưng cô vẫn chọn cách nói dối tôi.

Cô không phải là Lăng Chi Ninh, người nhà họ Lăng của cô đang muốn chơi trò mèo vờn chuột với Phương gia ư? Cô Lăng Chi Nguyệt - khoa Y Dược.
Chi Nguyệt tái mặt, trố mắt nhìn anh đang thầm nói: "Anh ta đã biết rồi ư?
Cô nuốt nước bọt, ấp úng.

Sắc mặt dần trắng bệch, toát mồ hôi hột.

Đang cố tìm cách lý giải chuyện này với anh thì bất ngờ Phương Vĩ Quân đưa tay về phía Chi Nguyệt, cầm bảng tên đang đeo trên cổ Chi Nguyệt, đưa bộ mặt tuấn mĩ mình gần vào khuôn mặt Chi Nguyệt nói:
"Là do cô ngốc.

Rất có khí thế nói dối tôi, nhưng thật tệ hại.
Bốn mắt nhìn nhau trong khoảng cách gang tấc, nổi lo sợ xen lẫn cảm giác ngượng ngùng.

Đây là lần đầu tiên, cô bị một người đàn ông xa lạ đến gần, cho buông lời khó nghe.

Nhưng chẳng hiểu sao cơ thể và trái tim lại nóng bừng bừng.
Khác gì cô, anh cũng vậy!
Chi Nguyệt cũng là người phụ nữ đầu tiên anh vô ý tới gần.

Có chút đường đột, nên anh thấy ngột ngạt.

Vội buông bảng tên trên tay mình xuống, trở về vị trí nói:
" Tôi cho cô mười phút để trình bày, nếu như câu chuyện của cô tôi thấy nó hợp lý, tôi sẽ suy nghĩ lại có nên bỏ qua cho người nhà họ Lăng cô.

Ngược lại tôi cảm thấy không thỏa đáng, ngày mai ba cô sẽ là người đầu tiên biết tới hậu quả.
Chi Nguyệt biết mình đã gây ra một họa lớn cho Lăng gia, Chi Nguyệt cũng biết anh ta sẽ gây khó dễ gì tới ba cô.
Ngày thường Chi Nguyệt rất ít khi tìm hiểu tới chuyện bên ngoài làm ăn của ba ở Lăng Thị, cũng không biết nhiều tới chuyện Phương Vĩ Quân nhưng Chi Nguyệt biết anh ta là người có quyền lực, tức nhiên lời anh ta nói, nhất định anh ta sẽ làm được.
Chi bằng hạ mình xin lỗi anh ta.
" Chuyện tôi đã gạt anh không liên quan gì đến ba tôi cả.

Ba tôi cũng là người vô liên can trong chuyện này.

Chỉ một mình tôi đắc tội với anh thôi, tôi thành thật xin lỗi anh, mong anh hãy rộng lượng hải hà mà bỏ qua cho tôi.
Câu xin lỗi Chi Nguyệt khiến anh thật buồn cười, cô thật quá ngây thơ.
"Chỉ một câu xin lỗi là muốn tôi bỏ qua hết mọi chuyện này ư? Cô nghĩ tôi là người ngây thơ như cô sao? Nhưng xem ra cô cũng không đơn giản như vậy, đi thay chị mình để lừa dối tôi.

Chắc cô cũng muốn bên cạnh tôi, cũng thích danh phận hào môn Phương gia của tôi.

Thật sự người phụ nữ giống như cô, bên ngoài Phương Vĩ Quân tôi đã gặp nhiều rồi, không cần phải cố gắng nữa.
Nói xong Vĩ Quân đã quay mặt bỏ đi, trợ lý của anh - Hải Đồng nhìn Chi Nguyệt với vẻ khó ngại, xin phép rồi cũng đi ngay.
Chi Nguyệt bị lời nói của Phương Vĩ Quân đã kích rất lớn, không ngờ mọi chuyện lại trở nên tệ hại như vậy.

Chi Nguyệt không cố ý vì bất đắc dĩ mới đến đây lừa dối anh, chỉ một phút đã để lại thành kiến sâu sắc trong lòng Phương Vĩ Quân, khó mà hóa giải được.

Lúc này, Cô chỉ sợ rằng anh sẽ làm khó cho Lăng gia cho ba cô trong chuyện làm ăn.
Vừa bị một người đàn ông mới gặp lần đầu đã bình phẩm xấu xa, còn bị coi là một người phụ nữ hám lợi.


Chi Nguyệt không khỏi xót xa, uất ức trong lòng.
Thấy hai người đàn ông đã bỏ đi, Quế Lâm mới bước đến chỗ Chi Nguyệt, nhìn thấy Chi Nguyệt uất nghẹn khóc cô chỉ biết ôm cô bạn mình vào lòng an ủi.

Cuộc nói chuyện của hai người Quế Lâm đều nghe thấy hết, kể cả những lời xấu xa xúc phạm của Vĩ Quân đối với Chi Nguyệt Quế Lâm cũng nghe thấy nhưng tình cảnh lúc đó Quế Lâm không tiện bước đến một lời có thể giải thích cho anh ta tin.
Sau khi đi gặp Lăng Chi Nguyệt bước ra khỏi nhà hàng, vẻ mặt của Vĩ Quân bày rõ sự tức giận, khó ở trong người.

Suốt trên đường, Hải Đồng ngồi phía trước lái xe, cậu ta quan sát anh qua kính chiếu hậu, nhẹ nhàng hỏi Vĩ Quân:
" Phương Tổng, bây giờ mình đi đâu?
Câu trả lời vừa ngắn vừa nhạt từ Vĩ Quân:
" Tập đoàn Phương Duệ.
Một lúc sau, về đến tập đoàn ngồi trên ghế trong phòng làm việc của Vĩ Quân, hừng hực ra lệnh:
"Những gì liên quan tới cái tên Lăng Chi Nguyệt, cậu thu thập toàn bộ mang tới cho tôi.
Hải Đồng liếc đôi mắt nhìn Phương Vĩ Quân thăm dò, tình hình này là sao đây.

Trước giờ chẳng phải phụ nữ đối với anh là vô vị sao?
Hôm nay lại chủ động muốn tìm hiểu phụ nữ, lại là người phụ nữ vừa bị anh bình phẩm.

Hải Đồng nghĩ xong, không dám hỏi câu nào gật đầu vâng lệnh:
"Vâng, Phương tổng"
Năm giờ chiều ở văn phòng làm việc của Vĩ Quân, Hải Đồng gõ cửa bước vào, trên tay cầm theo xấp thông tin về Lăng Chi Nguyệt:
"Phương Tổng, đây là toàn bộ thông tin về Lăng tiểu thư anh cần.
Anh đang ngồi xem tài liệu rồi buông: " Để đó đi.
Hải Đồng nhắc anh:
"7giờ tối nay anh có cuộc hẹn với ông La để bàn về dự án Khách sạn Hoa Bình.
Anh ngừng lại, nhìn lên Hải Đồng thái độ khó chịu:
"Chẳng phải dự án đó tôi đã xem qua rồi sao? Một dự án không có mức hoạch định rõ ràng, không cần phải xem xét lại tốn thời gian.
Hải Đồng chậm rãi nói chứa đựng hàm ý:
"Cuộc hẹn tối nay có cả vị tiểu thư của ông đi cùng.
Anh hiểu được những gì Hải Đồng cố tình lấp lửng, anh bật ra nụ cười biếm:
" Ông ấy muốn dùng cách này để nói chuyện dự án với tôi sao? Được, vậy cậu cứ sắp xếp cuộc hẹn đi.
Hải Đồng gật đầu hiểu ý Vĩ Quân, bước ra khỏi phòng làm việc chuẩn bị.

||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||
7giờ tối ở quán bar TodiO.
Ông La đã chuẩn bị mọi thứ, chỉ chờ Phương Vĩ Quân tới.

Bóng dáng từ ngoài cửa quán bar thượng hạng bước vào, không lẫn vào đâu được, ông La nhận ra Phương Vĩ Quân ngay.

Vội đứng lên đưa bàn tay ra, chào đón Vĩ Quân:
" Phương Tổng, rất hân hạnh.

Chào cậu, trợ lý Ngưu.
Khi mọi người đã yên vị chỗ ngồi.

Ông La bắt đầu đưa tay về phía bên cạnh giới thiệu:
" Phương Tổng! Đây là con gái tôi - La Vân Hy.
Ông vừa vứt lời, cũng là nụ cười ngọt ngào của La Vân Hy đối đãi Vĩ Quân, cô đã chủ động đưa tay ra trước mặt anh.

Với chiếc váy hoa màu đỏ, trễ vai đắc mắc với lối trang điểm kỷ càng La Vân Hy thật hút mắt với bao cánh đàn ông.
Có thể nhận định cô ta là một người phụ nữ xinh đẹp, rất đỗi quyến rũ người nhìn.
Nhưng đối với Vĩ Quân nó giống như sự hào nhoáng vô vị không đáng để anh lưu tâm tới.

Bàn tay Vân Hy đưa ra về phía Vĩ Quân vẫn nhẫn nại chờ đợi anh đáp lại:
" Em là La Vân Hy, hôm nay không dễ dàng gì gặp được Phương Tổng anh.

Em thấy thật vinh hạnh, bản thân mình cũng có duyên với anh và may mắn..