Vũ Thuần Tử trong lòng tràn ngập rung động, hai mươi gốc cây này, nếu đem ra ngoài bán chí ít cũng bán được năm trăm nghìn Nguyên Lượng.

Nguyên Lượng chính là tiền tệ giao dịch tại u Lạc Châu Lục, nó được hình thành bởi một mỏ khoáng sản bên dưới lòng đất, nằm ở độ sâu chín nghìn mét.

Mỗi một Nguyên Lượng bên trong ẩn chứa một số linh khí tạp chất, nhưng đa số là linh khí phế thải, rất ít có tác dụng với tu sĩ, bên trong nó tám phần là tạp chất, hai phần thuần chất, nếu tu sĩ đem Nguyên Lượng thu nạp, sẽ rất khó để bảo toàn được Linh Khí thuần túy.

Vì vậy mà người ta mới đem nó làm tiền tệ để giao dịch, đương nhiên Nguyên Lượng không chỉ có như thế, tuy là nhân loại không có bao nhiêu tác dụng, nhưng đối với yêu thú hoặc sủng vật cực kỳ cần thiết.

Yêu thú tiếp thu Nguyên Lượng về sau, cơ thể tự động hấp thu toàn bộ tạp chất, cho nên mới không sợ chậm trễ tu vi như nhân loại, chưa kể, yêu thú lấy thân thể làm tu hành, đối với số tạp chất này coi như là đồ bổ.

Ngay cả một số thực vật thảo dược cũng vậy, cần Nguyên Lượng để bồi bổ.


Kích cỡ Nguyên Lượng không lớn, toàn bộ nó chỉ to bằng viên bi nhỏ, không có kích cỡ lớn hơn tồn tại.

Nhìn đám thảo dược, Vũ Thuần Tử trong lòng kinh hỉ, đây cũng là một bảo tàng khá phong phú.

"Tầng một này chắc là Dược Điền, năm mươi dặm khu đất, toàn bộ được phân chia cực kỳ chính xác, nếu ta đếm không lầm, chí ít cũng phải hai ba trăm ngàn mẫu."
Nghĩ ngợi một lúc, hắn liền bước lên tầng thứ hai.

Ngay lúc này, Vũ Thuần Tử đột nhiên không thể thâm nhập vào, điều này khiến hắn có chút mông lung, chẳng lẽ hắn chưa thể mở ra tầng hai sao?
Nếu thật như vậy cũng khá tiếc nuối, trong lòng vốn chờ mong tầng hai sẽ có thứ gì, nhưng không ngờ lại không cho hắn đi vào.

Đây cũng không thể trách bảo tháp, do tu vi Vũ Thuần Tử quá thấp mà thôi, không thể mở ra tầng kế tiếp.

Sau khi thử qua vài lần, Vũ Thuần Tử cũng buông bỏ không đi vào nữa, nhanh chóng thu hồi thần niệm, tiếp tục khảo sát một ít đồ vật lấy được từ bên trong bảo tháp.

Trước mặt hắn tổng cộng có hai mươi sáu viên đan dược, năm miếng đá kỳ lạ, cùng ba bộ công pháp Huyền cấp.

Vũ Thuần Tử đem đống đan dược với năm viên đá kỳ lạ ném vào bên trong tầng một, sau đó chú ý vào ba cái công pháp.

Một bộ công pháp thuộc thân pháp, một bộ đao pháp, và chưởng pháp.

Công pháp tên là Huyền Vân Bộ, Kịch Liệt Trảm cùng Ngũ Chưởng Ấn.

Vũ Thuần Tử đem ba loại công pháp này đọc qua một lượt, đợi sau khi tiến vào nội môn liền đem ra tu luyện, hắn tin tưởng, lấy tu vi Thông Linh cảnh hiện tại, muốn vào nội môn dễ như trở bàn tay.


Về phần Tinh Anh đệ tử, hắn chưa có nghĩ đến.

Nhưng nghĩ lại, bây giờ hắn cũng đang rãnh rỗi, tông môn đối với ngoại khu khá buông lỏng, không có quản nhiều tại nơi này, đặc biệt chỉ là một tên đệ tử tạp dịch như hắn, không đáng để các cao tầng chú tâm.

Vũ Thuần Tử vì vậy mà thuận lợi sống yên ổn.

Nghĩ một lúc, hắn thu hồi đồ đạc, tiếp tục rời khỏi tông môn, lần này hắn tiến về khu rừng phía sau tông môn, nơi này gọi là Ma Ám Sâm Lâm.

"Này! Vũ Thuần Tử lại chuẩn bị đi nữa."
Đám người nhìn thấy Vũ Thuần Tử rời đi, sau lưng mang theo một thanh đại đao kỳ dị, trong lòng bọn họ tràn đầy nghi ngờ, rốt cuộc tên này ăn trúng thứ gì, tại sao lúc nào cũng đi đi về về?
Lần này rời đi, Vũ Thuần Tử muốn tu luyện toàn bộ công pháp, nếu như hoàn thành mấy công pháp trên, cộng với Vũ Lực Quyền hiện tại, có thể bảo toàn thêm tính mạng.

Chưa kể tới hắn còn chưa có luyện Thập Nhị Kinh Thiên Đao Pháp.

Thời gian tới ngày tham gia cử hành tuyển đệ tử tại Linh Bảo Tông, chí ít còn ba tháng nữa, thời gian này đủ để Vũ Thuần Tử nắm được một chút da lông, có thể bảo đảm nhiều phần thắng.


Vũ Thuần Tử vừa rời đi Linh Bảo Tông hai mươi ngày, bên trong Tinh Anh điện, Diệp Vô Song ánh mắt tràn ngập sát khí.

Hai mươi ngày này, nhờ có nhiều người đi điều tra, hắn mới thu tóm được phạm vi, Kim Bảo rời đi buổi đấu giá hôm đó, cực kỳ an toàn, không có gây xích mích cùng cao thủ bên trong.

Tại đây, hầu hết đều là tông môn gia tộc lớn, bọn họ đối với Địa Ngục Thảo tuy là muốn lấy, nhưng, cái bọn họ cần nhất chính là thứ ở sau cùng.

Toàn bộ không có ai ngu ngốc đi lấy Địa Ngục Thảo, mà bỏ qua cái quan trọng phía sau được.

Cho nên buổi đấu giá hôm đó, được loại trừ.

Chuyển đến di tích, Diệp Vô Song nhận được tin, sau khi Kim Bảo trở về, đã đi vào địa phận của Linh Bảo Tông, mà địa phận này, sẽ không có ai dám đi vào khi không có lệnh bài, ngoại trừ đệ tử bên trong tông môn..