Nghe thấy giọng nói này, Giang Nguyên quay lại liền nhìn thấy một nữ sinh xinh đẹp mặc quần dài màu trắng, trên khuôn mặt mang ý cười nhàn nhạt tò mò nhìn mình.

Nhìn thấy người này Giang Nguyên sửng sốt, sau đó cười, nói:

- Tuyên Tử Nguyệt, chào cô!

Lúc này nữ sinh kia cũng quay đầu lại nhìn, nhìn thấy Tuyên Tử Nguyệt cũng sửng sốt, sau đó hơi hoảng sợ gật đầu hỏi thăm:

- Hội phó Tuyên, chào chị!

- Chào cô...

Tuyên Tử Nguyệt lãnh đạm cười với nữ sinh kia, nữ sinh kia lại cười cười, vội vàng xoay người rời đi.

- Hội phó Tuyên? Cô là Hội phó à?

Giang Nguyên nhìn Tuyên Tử Nguyệt, mỉm cười nói.

~ Khì khi...

Cuối cùng Tuyên Tử Nguyệt không kìm được nữa, khuôn mặt mang chút lạnh lùng ban đầu lập tức tan thành mây khói.

Nhìn Tuyên Tử Nguyệt cười, Giang Nguyên cũng cười, hắn cảm thấy tuy Tuyên Tử Nguyệt trước mặt có lúc rất khách khí, nhưng vẫn mơ hồ lộ ra chút lạnh nhạt không dễ tiếp cận. Giờ cô mỉm cười, mới khiến người ta cảm thấy thoải mái.

- Tôi cứ nghĩ anh chỉ là bác sĩ, không ngờ anh còn là thầy giáo...

Tuyên Tử Nguyệt nhìn Giang Nguyên, cười nói:

- Sao tôi không biết trong trường còn có thầy giáo như anh?

- Chuyện này có gì kỳ lạ đâu... Giang Nguyên mỉm cười nói: ~ Tôi theo giáo sư Hồ đến...

Nghe thấy câu này của Giang Nguyên, trên mặt Tuyên Tử Nguyệt lộ ra vẻ đã hiểu, sau đó nở nụ cười:

- Chả trách... lâu lắm rồi không thấy giáo sư Hồ lên lớp, nhờ anh giúp tôi hỏi thăm giáo sư Hồ!

- Được...

Lúc này Từ Thanh Linh và Trương Du Chính đi ra từ cửa sau, dường như lơ đãng nhìn về phía cửa trước, cô đã nhìn thấy cô nàng Vương Ngọc Linh trong khoa đuổi theo tên nhãi kia ra ngoài, không biết tên nhãi kia có bị †iểu hồ ly tinh quyến rũ không?

- 0a... là Tuyên Tử Nguyệt... 

Nghe thấy tiếng cười dễ nghe truyền đến, Trương Du Chính hiếu kỳ nhìn sang, trên mặt lộ tia kinh ngạc, vị chủ tịch Tuyên này rất ít khi có biểu cảm gì với người khác, sao lại có thể cười vui vẻ như vậy.

~ Tuyên Tử Nguyệt?

'Từ Thanh Linh yên lặng nhìn bóng dáng cao gầy xinh đẹp đang nhiệt tình nói chuyện với ai kia, hơi nhíu mày nói.

- Đúng... Thanh Linh, cậu từng gặp rồi, Hội phó Hội sinh viên...

Đôi mắt Trương Du Chính lóe lên tia nóng bỏng, vị Hội phó Tuyên ít khi lộ mặt này cũng chính là hoa khôi của khoa sân khấu điện ảnh, truyền hình... Trương Du Chính và vị Hội phó Tuyên này cũng có nói chuyện vài câu, ấn tượng tương đối sâu sắc.

Vị Hội phó Tuyên này ngoại trừ người quen và lãnh đạo, luôn lạnh như băng với người ngoài, sao... lại có vẻ thân thiết với thầy Giang này.

- Ờ... chính là cái người trước giờ chẳng bao giờ. tham gia các hoạt động nhưng vẫn được treo cái chức Hội phó ấy...

Từ Thanh Linh hơi sửng sốt, nhìn vẻ mặt mỉm cười của Giang Nguyên, hàng lông mày thanh tú khẽ nhíu lại, tên này rốt cuộc đã đến trường này mới được bao lâu chứ? Sao mà quen thuộc đến thế? Ngay cả Tuyên Tử Nguyệt cũng quen luôn! 

- Đúng... chúng ta có cần đến chào hỏi một tiếng không?

Trương Du Chính hơi hưng phấn nói. Tuy cậu ta là Hội trưởng Hội sinh viên khoa y học lâm sàng kiêm Hội phó hội sinh viên Học viện y, nhưng tính ra thì vẫn kém Hội phó Hội học sinh trường hai cấp, hơn nữa vị Hội phó này còn là một người đẹp vô cùng xuất chúng.

Đôi mắt Từ Thanh Linh lóe lên, sau đó lắc đầu, nói:

~ Thôi đi... Họ còn đợi chúng ta đến tập, hay là cậu qua đó đi!