Phương thức huấn luyện quân sự trong thời đại tinh tế là như thế này ——Buổi sáng tiến hành học các tư thế quân sự cơ bản cùng các loại bộ pháp, quân thể quyền*, buổi chiều tiến hành các bài tập phụ trợ huấn luyện nâng cao thể lực, buổi tối mang vật nặng chạy đường dài! Ba ngày cuối cùng tiến hành huấn luyện sinh tồn dã ngoại.

*Quân thể quyền: Bài quyền được kết hợp giữa các động tác cận chiến như đấm, đá, đập, dùng dao và dùng súng, thường được dạy trong quân ngũ.

Những nội dung huấn luyện này được đặt ra để bồi dưỡng khả năng chịu đựng gian khổ áp lực của sinh viên trường quân sự, ý thức làm việc theo nhóm, nâng cao hơn nữa đẳng cấp thể chất của họ và khả năng sống sót trong tự nhiên.


Nói thì nói như vậy, nhưng phần lớn những giáo viên được phân công huấn luyện cho khoa trị liệu đều sẽ hạ thấp yêu cầu của mình xuống một chút, dù sao thì những trị liệu sư khi lên chiến trường tiền tuyến đều có chiến đấu sư thay họ ngăn đao cản kiếm ở phía trước.

Ví dụ như, nếu tham gia vào chương trình huấn luyện thể lực hạng A1/B1/C1/D1, thời gian giới hạn thường là từ bốn mươi phút đến một giờ thì những sinh viên khoa trị liệu chỉ cần áp dụng theo tiêu chuẩn thời gian giới hạn tối thiểu, chỉ cần kiên trì đủ bốn mươi phút là được rồi.

Thế nhưng Lăng Huyên lại là trường hợp ngoại lệ…Tất cả những chương trình huấn luyện anh đều áp theo tiêu chuẩn cao nhất, nhất định phải đạt tới một giờ.

Nếu như có người nào té xỉu giữa đường thì sẽ có người máy y tế xông tới tiêm cho một mũi thuốc thanh tỉnh và thuốc khôi phục thể lực, còn chưa hết, thời gian huấn luyện còn thiếu cần phải bổ sung gấp đôi!Thuốc thanh tỉnh chính là loại dược tề làm cho cả người mặc dù thể lực có tiêu hao hết, khó chịu đến thế nào cũng không thể ngất đi được, rất có khuynh hướng tự ngược đãi, là loại mà chỉ có chiến đấu sư mới dùng!Mẹ nó, ngay cả quyền lợi bị khiêng xuống nghỉ ngơi mười phút cũng không có nữa!Mười phút ngất xỉu bị thiếu, sau khi nhờ thuốc thanh tỉnh và thuốc khôi phục thể lực mà tỉnh lại, còn phải bổ sung thành hai mươi phút!Sau khi huấn luyện xong một nội dung huấn luyện thể lực, các khoa phi chiến đấu khác đều được nghỉ hai mươi phút đến nửa giờ mới tiến hành hạng mục huấn luyện tiếp theo, mà khoa trị liệu lại phải dựa theo tiêu chuẩn của khoa chiến đấu, chỉ nghỉ ngơi mười phút là đã phải tiếp tục…Nếu như là vì bổ sung thời gian bị thiếu dẫn đến không theo kịp tiến độ hạng mục huấn luyện tiếp theo của toàn đại đội, vậy thì xin chúc mừng, tối đa chỉ có thể nghỉ ngơi năm phút rồi nhất định phải tiến hành hạng mục tiếp theo.

Nhà ăn cũng có quy định về thời gian mở cửa, ba bữa ăn, mỗi bữa chỉ mở trong một giờ.

Nếu như bởi vì huấn luyện chậm trễ mà bỏ lỡ giờ cơm, vậy thì càng xin lỗi, chỉ có thể đến cửa hàng tiện lợi mua một phần dịch dinh dưỡng vô cùng khó ăn để miễn cưỡng bổ sung năng lượng cần thiết cho cơ thể…Sau đó lại tiếp tục tham gia vào hạng mục huấn luyện tiếp theo.


Bảy giờ tối, Lăng Yêu Yêu mệt như chó sắp chết, cùng Chân Nhu cũng yếu gà như mình dìu nhau đi vào trong nhà ăn, quả nhiên, nhà ăn đã đóng cửa.

Đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra đến nay Lăng Yêu Yêu phải uống dịch dinh dưỡng, vừa mới uống một ngụm vào miệng suýt chút nữa đã phun thẳng ra ngoài.

Mẹ nó chứ, cái thứ bột nhão nhoẹt, màu nâu đất, hương vị quỷ dị này là cái quỷ gì vậy chứ?Lăng Yêu Yêu: “Vì sao lại có cái thứ khó uống như vậy?”Khuôn mặt nhỏ nhắn của Chân Nhu cũng nhăn nhúm lại: “Đây là loại khó uống nhất trong số các loại dịch dinh dưỡng, nghe nói gọi là để trải nghiệm cảm giác ăn đất…”Lăng Yêu Yêu: …Cô cảm thấy gọi là trải nghiệm cảm giác ăn sh*t thì đúng hơn.


Chân Nhu: “Mấy người khác đều gọi giáo viên huấn luyện của chúng ta chính là máy bay chiến đấu trong số những kẻ biến thái đấy.

”Lăng Yêu Yêu: “…”Chân Nhu: “Thật sự mình rất hâm mộ các khoa phi chiến đấu khác, ngất xỉu là sẽ được người máy y tế nâng xuống nghỉ ngơi…”Lăng Yêu Yêu: …Cô gái à, lúc trước khi cậu đến bắt chuyện với mình cậu không phải nói như vậy mà, bây giờ cậu nói vậy mặt có đau không hả?Chân Nhu: “Yêu Yêu à, anh ấy thật sự là anh trai của cậu sao? Không phải là anh ruột phải không?”Lăng Yêu Yêu lau mặt: “…Đúng thật không phải anh ruột.

”.