Hứa Thanh Mây bối rối, trước đó tất cả các đơn đặt hàng đều mất hết, công ty cũng coi như sắp tiêu đời. Đột nhiên đơn đặt hàng một nghìn năm trăm tỷ đột nhiên từ đầu rơi xuống, hạnh phúc sẽ đến một cách bất ngờ như vậy sao? "Thanh Mây, mau... mau đồng ý đi..." Phương Như Nguyệt kích động đến mức hai môi run run. Lâm Mạc Huy đột nhiên mở miệng: "Một nghìn năm trăm tỷ, chỉ có thể có quyền đại lý ở tỉnh Hải Dương thôi!" "Cậu... cậu đang nói cái gì vậy?" Hứa Đình Hùng suýt chút nữa tức điên: "Ai cho cậu xen vào? Chỗ này... chỗ này là nơi cho cậu xía vào à?"

Phương Như Nguyệt tức giận, thấp giọng gào lên: "Cậu có biết ông Đức đây là người thế nào không hả? Cậu... cậu đúng là to gan. Đơn hàng một nghìn năm trăm tỷ đó, cậu... nếu như cậu dám đề đơn hàng xảy ra chuyện gì, tôi... tôi nhất định sẽ liều mạng với cậu!"

Hứa Thanh Mây cũng thay đổi sắc mặt, Lâm Mạc Huy điên rồi hay sao?

Vậy mà không ngờ Viên Hữu Đức chi do dự một chút, đã lập tức chậm rãi gật đầu: "Thế thì cứ như vậy đi, ba tỉnh phía nam, mỗi tỉnh ba nghìn tỷ. Chủ tịch Mây, dù sao đây cũng không phải là con số nhỏ, sau này khi đến đó khai thác thị trường chắc cũng sẽ tiêu tổn không ít tiền, tôi cũng phải tính theo giá vốn!"

Mọi người chấn động thêm một lần nữa, Viên Hữu Đức vẫn đồng ý thương lượng tiếp giá?

Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt suýt chút nữa ngất xỉu. Lâm Mạc Huy không nói thêm gì nữa, xem ra với ông ta thì số tiền này vẫn là con số ít.

Có điều, Viên Hữu Đức có thể tự mình tới, cũng đã rất có thành ý. Tien nhiều hay tiền ít cũng không sao.


Hứa Thanh Mây kích động trong lòng, lập tức gật đầu: "Ông Đức, cứ làm theo lời ông nói." "Được!" Viên Hữu Đức mừng rỡ, lấy hợp đồng ra: "Chủ tịch Mây, cô ký vào hợp đồng đỉ, phía chúng tôi sẽ lập tức đưa ra ba mươi% giá trị đơn hàng đen đây!" ba nghìn tỷ, vậy tien đặt coc cũng phải là chín trăm tỷ!

Hứa Thanh Mây dường như sắp khóc, trước đó số tiền còn lại của công ty chỉ vỏn vẹn 600 triệu. Chỉ với đơn hàng này, đã có thêm bao nhiêu lần cái 600 triệu đó? Tất cả những vấn đề khó khăn mà công ty đang gặp phải, chẳng phải đều đã được giải quyết rồi sao?

Hứa Khánh Quân không cam lòng: "Ông Đức, có phải ông đã bị ai đó lừa rồi không? Số thuốc khi chẳng phải đã tiêu hủy hết rồi sao..."

Viên Hữu Đức liếc ông ta, lạnh lùng nói: "Ông đang hoài nghi khả năng đánh giá của tôi sao?" Hứa Khánh Quân bị dọa cả người đổ đầy mồ hôi lạnh, vội vàng nói: "Không dám không dám, tôi... tôi chỉ đang lo lắng ông Đức sẽ bị ai đó lừa dối..." "Không cần ông phải lao tâm khổ tứ, nếu như tôi đã đến tìm chủ tịch Mây để ký hợp đồng thì chắc chắn là tôi tin tưởng vào chủ tịch Mây!" Viên Hữu Đức cười nhạt: "Chủ tịch Mây, cô xem thử bao giờ thì chúng ta có thể ký hợp đồng?" "Thanh Mây, mau... mau ký đi..." Hứa Đình Hùng run run thúc giục.

Lúc này Hứa Thanh Mây mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt cũng tràn đầy kích động, gật đầu lia lịa: "Được được, bây giờ... bây giờ lập tức có thể ký.." "Chủ tịch Mây quá ên là người rộng rãi!" Viên Hữu Đức cười to, đưa bản hợp đồng ra: "Chủ tịch Mây, cô mau xem hợp đồng, có chỗ nào cảm thấy không hài lòng hay không!" Hứa Thanh Mây nhận lấy hợp đồng, nhìn kỹ một lần, không vấn đề gì. Nhưng điều kiện mà Viên Hữu Đức đưa ra cũng rất ưu đãi, tập đoàn Hưng Thịnh cũng có được rất nhiều lợi ích. "Hợp đồng không thành vấn đe!" "Quá tốt rồi, có thể hợp tác với chủ tịch Mây vinh hạnh của tôi!" Viên Hữu Đức cười lớn: "Chủ tịch Mây, vậy chúng ta mau ký hợp đồng đi!"

Hứa Thanh Mây gật đầu, ký tên lên trên hợp đồng, Viên Hữu Đức cũng lập tức ký tên theo. "Chủ tịch Mây, hợp tác vui vẻ!" Viên Hữu Đức cười nói.

Hứa Thanh Mây: "Cảm ơn ông Đức đã tín nhiệm!"

Lâm Mạc Huy đột nhiên nói: "Ông Đức lần này đúng là có được lợi ích không nhỏ!" "Lâm Mạc Huy, cậu đang nói cải gi vậy?" Phương Như Nguyệt vội vàng mắng: "Ông Đức, cậu ta chỉ là một công nhân làm vệ sinh, chưa trải sự đời, ông đừng so đo với cậu ta!"

Viên Hữu Đức cười nhạt: "Chú tịch Mây, tiền đặt cọc trong mười phút nữa sẽ được mang tới, mời cô kiểm tra!"

Hô hấp của Hứa Thanh Mây có chút gấp gáp, tiền đặt cọc chín trăm tỷ, tài khoản của công ty chưa bao giờ có số tiền lớn như vậy cả.

Nhưng là, chuyện đến giờ vẫn chưa có kết thúc.

Số tiền cọc của Viên Hữu Đức ở đây vẫn chưa đến, ngoài cửa đã lại có thêm một đám người xông vào.

Cầm đầu là một người đàn ông trung niên, vừa vào cửa đã cười to nói: "Quả nhiên là ông Đức đã tới trước một bước, quả khiến tôi bội phục!" Viên Hữu Đức nhìn đám người này một cái, cười nói: "Mấy người cũng đâu có muộn, từ tận Lâm Phúc đến đây, chắc chắn là đi máy bay rồi?" "Ha ha ha, đúng lúc trước đó mới mua phi cơ, lúc nào cũng có thể cất cánh!"


Mọi người đều kinh động, có thể mua được phi cơ tư nhân, người này là nhân vật thể nào đây?

Hơn nữa, lại còn có thể nói chuyện phiếm đùa giỡn với Viên Hữu Đức cũng đủ thấy người này không đơn gián. "Người nào là chủ tịch Mây, Hứa Thanh Mây vậy?" Người đàn ông hỏi. "Là tôi!"

Hứa Thanh Mây nói.

Người đàn ông lập tức đi đến, cười nói: "Xin chào chủ tịch Mây, Tôi là Vạn Phúc Hòa!"

Mọi người rối rit hô lên, cái tên Vạn Phúc Hòa này trong giới y học, nổi tiếng không kém gì Viên Hữu Đức.

Danh tiếng của Viên Hữu Đức ở tỉnh Hải Dương hiển hách thể nào thì Vạn Phúc Hòa cũng không hề thua kém ở miền Trung. Mặc dù không phải là người thuộc tính Hải Dương, nhưng danh tiếng cũng truyền khắp cả tinh.

Vạn Phúc Hòa cũng tới đây, ông ta có ý định làm gì?

Hứa Thanh Mây kinh ngạc nói chuyện mấy câu với Vạn Phúc Hòa, Vạn Phúc Hòa đã đi thẳng vào chủ đề chính: "Chú tịch Mây, lần này tôi tới đây chính là vì muốn bàn chuyện hợp tác với công ty cô." "Chúng tôi muốn đại diện cho sản phẩm mới của công ty, không biết ý của chủ tịch Mây thế nào!"

Mọi người lần nữa rung động, lại đến để xin được đại diện sản phẩm? Hơn nữa còn là những nhân vật vô cùng có tiếng tăm?

Hứa Thanh Mây vô cùng hoang mang, cuối cùng vẫn phải nhờ sự giúp đỡ của Lâm Mạc Huy hoàn thành đàm phán. Vạn Phúc Hòa lấy ra hai nghìn bốn trăm tỷ, mua quyền đại lý ở hai tỉnh.

Ký hợp đồng ngay tại chỗ, số tiền đặt cọc báy trăm năm mươi tỷ trực tiếp đưa đến.

Bên này mới vừa ký hợp đồng, chín trăm tỷ của Viên Hữu Đức đã chuyển đến tài khoản.

Mọi người bên cạnh đều trợn tròn mắt, chưa đầy một giờ, đã có một nghìn sáu trăm năm mươi tỷ tiền cọc

Nhưng chuyện này vẫn không kết thúc.


Van Phúc Hòa vừa mới ký xong, đã có không biết bao nhiều là người có máu mặt trong ngành y tế đền, rối rít mong được ký hợp đồng.

Cuối cùng, trong hai giờ đơn hàng chín nghìn tỷ lập tức được thu vào. Số tiền đặt cọc đã là ba nghìn tỷ.

Hứa Thanh Mây nãy giờ vẫn còn ngây người, công việc chủ yếu của cô là nhìn hợp đồng và ký hợp đồng.

Còn Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt thi vẫn đứng bên cạnh cười không ngớt.

Đám người Hứa Khánh Quân sắc mặt tái xanh nhìn mọi thứ đang diễn ra, bệnh tim của Hứa Khánh Quân suýt chút nữa tái phát. Vất vả lầm mới kết thúc màn ký hợp đồng, những người có máu mặt kia cũng lần lượt rời đi.

Nhân viên công ty roi rít chạy tới, vây quanh Hứa Thanh Mây chúc mừng.

Ánh mắt Hứa Thanh Mây long lanh, kích động nói không nên lời.

Lâm Mạc Huy đi đến, cất cao giọng nói: "Mọi người cũng biết, hôm nay là ngày mà công ty trải qua một biến đổi rất lớn." "Có thể ở lại đến giờ phút này chính là sự ủng hộ lớn nhất cho công ty." "Cho nên, công ty sẽ xuất ra ba mươi lăm tỷ để khen ngợi mọi người đã ở lại!"

Mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngây người. "Cải gi?" "Ba mươi lăm tỷ?" "Trời ơi, đây là niềm hạnh phúc to lớn đến mức nào..." "Chủ tịch Mây là số một!"

Phương Như Nguyệt nổi nóng: "Lâm Mạc Huy, cậu đang làm cái gì vây? Câu coi mình là chủ tịch à? Câu có tư cách gì mà xuất ra ba mươi lăm tỷ thưởng cho bọn họ?"