Chương 57

Trắzzgng và đDdHen lầxvn đQầOGu giao thủ.


Richard lúc này thật sự muốn ngửa mặt lên trờlEli kêu to vài tiếng thống khoái biểXu đWRạLKt cảBfm xúc phẫn nộ của mình. Từ khi sinh ra hắZAn vẫn luôn tự tin với vóc dáng và dung mạfo, vậy mà lạOGi có kẻ mắSXt không tròng, đWảXBL kích hắSXn. Tai dơi thì sao !? TạzQi ma giới, tai dơi mới là quý phái. Cái lũ nhà quê này...

BấHft trợt vùng trờzLi trên đAầNKRu Richard bịZj che lấtiZp, rồi đXôi mắzLt đKRỏ rực của hắEzEn chỉcX còn nhìn thấAy một mảhnng trắEtsng lòa.

Một bóng trắEzEng mang theo cây gậy tỏa ra ánh sáng hủy diệt, thứR đsZDáng sợ nhấWRt với ma tộc đQang giáng xuống với tốc đXBLộ kinh nhân.

Richard hoảEzEng loạvOcn giơ bàn tay đWRã bịRUz khẩZAu TIMI của Trung Thành bắLn cho nát bét lên đgzoỡ lấtiZy. ĐằihWng nào cũng nát, thôi thì cho nát luôn.

Một tiếng nổ nhỏ vang lên, không khí xung quanh khẽ rung rinh một chút, vài cái cây bịgzo nhổ bật rễ văng ra xa. Lão Bat bịEzE xung lực làm cho thổ huyết đFQương trườfUXng, sứLKc ép mãnh liệt ép cái cơ thểihW to lớn đWấRcy lún sâu xuống mặt đHfấFQt, điRểKR lạgzoi xung quanh từng vết nứSXt nham nhở. Phầjn lông trên lưng đNKRều bịzzg đfốt cho cháy xém, lộ hẳn ra vài cái xương sườzSZn.

Riêng Richard thì nửa cơ thểBf bịEzE hủy, bay thẳng vào rừng cây kéo theo hàng loạzQt tiếng va đRập ầhnm ầFQm, mấUNRt dạzflng. Lúc này hắAn mới kịLKp kêu thảiRm lên mấlviy cái.

Bóng trắsZDng một đzQòn thổi bay Richard, cũng không ngừng lạlEli, chân đdLiểRcm nhẹ một cái, như quỷ mịNKR lầSXn nữKRa hiện ra trước mặt con sói bạzLc đUNRang chở Orochi và Hind - el – Hinnawy, cây gậy xoáy một vòng trên không, tập trung ánh sáng thành một quảUNR cầihWu nhỏ, lầDdHn nữBfa giáng xuống.

Orochi hừ lạSXnh một tiếng, quỷ khí trên cây kiếm ngưng tụ, dốc sứXc chém mạRcnh ra.

Hai luồng xung lực đdLối nghịiRch va chạZAm vào nhau dữoW dội, sóng xung kích tỏa ra phá hủy mọi vật trong vòng bán kính của nó. ĐểihW lạWRi trên mặt đWấRt một rãnh dài, sâu không thấSXy đxváy. TạKRi thực nghiệm đzLảXo, dù là ánh sáng hủy diệt hay ma khí tinh thuầFQn đUNRều bịFQ áp chế chỉfUX có thểzQ phát huy ra sứdLc phá hoạrrzi cao nhấLt là 9.99% sứDdHc mạcXnh cube, hình thành thế ngang ngửa.

“King của trườvOcng sinh đQảZAo !?” Orochi đgzoịZjnh thầdLn nhìn lạOGi, ngạzLc nhiên nói. Từ lúc tỉrrznh lạOGi hắKRn đRUzã nghe khá nhiều về nhân vật này, vừa nhìn thấvy ánh sáng hủy diệt đfUXặc trưng, lập tứLKc nhận ra ngay.


Bóng trắEzEng một chiêu thấtiZt bạEzEi, lập tứzQc lùi lạEzEi khá xa, ánh sáng bao bọc cơ thểihW dầhnn nhạOGt đcXi đihWểoW lộ ra khuôn mặt thanh tú của King. Dưới con mắEzEt đfiên đQiên dạKRi dạUNRi của Hind – el – Hinnawy, cô ta cũng phảUNRi âm thầKRm khiếp sợ, ngườQi này một chiêu thổi bay ngài Richard, lạQi tiếp tục đRcọ sứzLc với Orochi đAạRUzi nhân. PhảLi biết hai ngườiRi này tùy ý đsZDùa chơi cũng chết đQám thiếu niên thiên tài bọn họ nha.

Thật mạEtsnh mẽ.

King nhìn thì bình thảlvin, nhưng thực tế lúc này hắQn cũng không mấWRy dễ chịQu, dù có ánh sáng hủy diệt bảXBLo vệ cơ thểNKR, nhưng liên tục xung kích hai lầOGn với hai ma đLầEtsu này, đvOcem lạOGi sứUNRc ép cực lớn. Cơ thểR đfUXã đEtsược xá lợi cảWRi tạlvio mạHfnh gấlElp mườihWi lầsZDn ngườLi bình thườihWng cũng có chút ăn không tiêu. Máu huyết xung điRộng, dồn lên đtiZến tận cổ, chỉFQ muốn phun ra, nhưng bịv hắUon mạdLnh mẽ kìm lạvOci.

Dù bịhn nội thương nhẹ, nhưng nếu bỏ lỡ cơ hội sẽ không còn khảUNR năng xuấzflt kỳ bấft ý như vậy nữHfa. Qua thăm dò, dườfUXng như kẻ đUoang ngồi trên con sói bạNKRc kia là mạRcnh hơn cảdL. Không ngờA ngườsZDi của ma giới lên đgzoảhno này nhiều đUNRến vậy, và có vẻ như đjều rấzQt mạRUznh. Hơn nữXa thanh kiếm hắBfn cầvOcm, không ngờEzE lạXi là thầXn khí.

ThầUNRn khí đzflều rấlElt hiếm, trườLKng sinh đRcảvo chỉihW có bốn cái, hơn nữja không dễ nhận chủ, mỗi lầcXn sử dụng lạRci đOGều kèm theo nhữfng đzSZiều kiện ngoặt nghèo khác nhau. Vậy nên nhữvOcng kẻ sử dụng đhnược đRều là tồn tạKRi vô cùng đtiZáng sợ.

Nhưng rấzflt nhanh, đQoạEtsn suy nghĩXBL và dò xét của cảDdH hai bên đihWều bịlvi cắDdHt đOGứEtst.

“Orochi, đfểZvF hắgzon cho ta.” Tiếng Richard từ xa văng vẳng vọng lạoWi, rấRUzt nhanh, một làn khói đlvien nhưng tụ trước mắzLt mọi ngườQi, cơ thểzL tàn tạj của hắXn lạzfli hiện ra.

Dù bịhn ánh sáng hủy diệt phá hủy một nửa cơ thểRUz, nhưng đcXấRy là do không có chuẩZAn bịdL kịAp thờUoi, vận ma khí lên bảcXo hộ. Richard bỏ hẳn cái vẻ cợt nhảxv hằzSZng ngày, thái đlElộ nghiêm túc, ánh mắzflt sắNKRc lạFQnh nhìn vào khuôn mặt thảBfn nhiên của King, dườzzgng như việc đOGánh hắfUXn văng đXBLi vừa rồi chẳng có gì lớn lao lắsZDm vậy.

Nhưng nghe đsZDến tên Orochi thì King cũng ngạWc nhiên ra mặt. Tam đKRạsZDi ma thầQn chẳng phảNKRi đjều vẹo cảUNR lúc Lục Vân Tiên lên nắZvFm quyền ở ma giới rồi sao !?

Richard bịzfl ngó lơ, dù là không phảDdHi là thiên đWRịzzgch thì thái đgzoộ của tên này cũng làm hắUon phát ghét.

Khói đHfen đoWậm đSXặc bao phủ cơ thểQ Richard, từng khối thịBft lúc nhúc đzSZược sinh ra liên tục, cuối cùng cảWR cánh tay và phầtiZn cơ thểdL bịDdH hủy hoạAi cũng hoàn toàn hồi phục. ChỉzQ là sắgzoc mặt hắRcn tái nhợt đQi trông thấXBLy, vết thương bịQ ánh sáng hủy diệt chiếu vào làm khảdL năng hồi phục gầvOcn như mấgzot đUoi tác dụng, chỉZj có cách lấLy máu huyết tích lũy bao năm ra bù vào.

Vampire sống và hoạBft đzzgộng nhờSX vào máu, nếu chỗ máu này tiêu hao hết, kết quảEzE khỏi nghĩHf cũng biết. HắKRn sẽ thành xác ướp ai cập.


“NgạRcc nhiên thật đcXấfUXy, chẳng phảgzoi ngươi đLKang bịsZD thương, không thểWR sử dụng đlviược năng lượng của cái cube đdLó nữSXa sa...” Richard buông giọng thăm dò đUNRối thủ, thuận tiện hồi phục cho chót nhữZvFng chỗ bịQ tổn hạZAi. Nhưng hắfn đEzEành phảZAi ngậm mồm vì đrrzối thủ lạzzgi lầcXn nữgzoa biến mấOGt.

Dùng áng sáng hủy diệt bẻ cong tầoWm nhìn của đgzoối thủ tạZAo hiệu ứvOcng tàng hình. Các quang hạKRt không ngừng va chạOGm nơi bàn chân, tạsZDo lực đDdHẩjy cực mạzSZnh lao về phía trước. King trước giờsZD chiến đEzEấBfu không có thói quen nói nhảQm với đdLối thủ, cứDdH việc đAánh cho nằUom bẹp hết rồi hỏi cung sau cũng đlviược. HắZjn cảUNRm thấjy việc lăng mạj hay chửi bới, nói năng gì đzzgó với đBfối thủ thật mấFQt thờDdHi gian và sứiRc lực.

Vậy nên, cứhn giảXBLi quyết thật nhanh gọn đRã rồi tính tiếp.

“Chậc.” Richard kêu lên một tiếng khó chịLu, một bên tay của hắtiZn còn chưa lành hẳn, cử đzLộng vẫn còn rấzQt khó khăn.

ChỉQ tạvi lúc đXBLó sơ ý.

Nhưng hắcXn cũng không hề chậm trễ, bàn tay còn lạZji bốc lên một ngọn lửa đOGen ngòm, vung về phía bên trái.

Phừng.

Thân ảzzgnh King thoáng bịvOc chặn lạhni lập tứSXc bốc cháy. Ngọn lửa đFQen nhanh chóng lan tràn, rấtiZt nhanh đzQã đLKốt đhnến tận xương hắfUXn trong chưa đzSZầvy một giây. Ngọn lửa đlvien của Richard bao hàm ma khí đoWặc trưng của ma giới, không chỉZvF vô hiệu hóa lớp bảzLo vệ bằUong ánh sáng mà còn có khảOG năng ăn mòn, thiêu đdLốt cực mạZvFnh.

ChỉL cầzQn dính một tia nhỏ cũng có thểLK ăn xuyên lớp bảLo vệ bằlving 5% năng lượng diễn hóa từ cube. Bám vào ngườQi thì lập tứjc sẽ lan tỏa, nửa giây là quá đsZDủ đRcểL một ngườlvii thườAng thành đRcám tro không hơn không kém.

Nhưng hình ảQnh King trước mặt hắzfln bỗng tan biến thành vô số quang đSXiểEtsm.

“Ảo ảFQnh.” Richard nheo nheo mắzzgt nhận ra, rồi cúi đWRầhnu xuống theo trực giác mách bảSXo.


Đúng lúc đNKRó, một cây gậy mang theo ánh sáng trắUong nóng bỏng quét qua, đcXốt cháy phầzLn tóc gáy làm hắXBLn đsZDau rát. Ánh sáng hủy diệt nếu tập trung thừa sứXc bỏ qua lớp phòng ngự của ma khí. Ánh sáng và bóng tối, trờdLi sinh đEzEã là thiên đRcịZvFch của nhau, trong tình trạcXng sứNKRc mạWnh không thểzQ vận dụng hoàn toàn trên thực nghiệm đsZDảEtso, hai nguồn sứjc mạvnh tương khắQc này có vẻ hình thành thế ngang ngửa.

King không hề cảLm thấKRy lạUNR khi Richard tránh thoát đdLược. Hắzfln xoay mạfUXnh cổ tay, cây gậy đXang quét ngang lạlvii như quỷ mịj điRổi hướng chéo lên 45 đvOcộ sau đEtsó vụt thẳng xuống lưng Richard. Quỹ tích như vẽ lên một số 4 góc cạOGnh trên không, dù đOGổi hướng, nhưng gia tốc không nhữxvng không giảWRm mà càng lúc càng nhanh.

Vậy mà một đdLòn này tiếp tục đQánh vào khoảHfng không. Ánh sáng trên cây gậy mạAnh mẽ giáng xuống chỉv đzflểWR lạvOci một hố sâu dưới mặt đgzoấZjt cùng vài xác dơi cháy đzzgen.

Richard đDdHang thấiRt thế đUNRột nhiên hóa thành một đOGàn dơi khoảRUzng trăm con nho nhỏ, bay toán loạSXn bốn phương tám hướng, trước khi tụ hợp lạQi ở một nơi cách đgzoó không xa thành hắzzgn một lầRn nữWa.

King nhíu nhíu mày, xua đvi chút lửa đZvFen vẫn còn đoWang âm ỉLK bám lên vòng ánh sáng bảZAo hộ bên ngoài cơ thểUNR. Dù chỉZA một chút nhưng thứFQ này vẫn có thểfUX nhanh chóng đLKục qua lớp bảvOco hộ, lấZjy đlvii vài miếng thịFQt của hắzSZn.

Richard xoa xoa vài chỗ cháy khét trên cơ thểOG, cánh tay cuối cùng cũng đcXã hồi phục, hắvOcn lạhnnh lùng nhìn thật kỹ đzLối thủ. Vừa rồi tưởng như đzflơn giảoWn, nhưng thực chấZvFt cảgzo hai đhnều hết sứRUzc nguy hiểvOcm, hắRcn liều mình chịNKRu đRcòn phát tiết chút lửa đUoen nữzzga thì đlElảEzEm bảhno King đfã bịL đrrzốt thành tro, nhưng bảsZDn thân cũng sẽ bịzzg ánh sáng hủy diệt nướng chín. BịzSZ thứUNR ánh sáng đlEló chiếu phảihWi rấRct phiền phứNKRc.

ChỉLK là mẹ kiếp, thằcXng nhãi này vừa gặp mặt điRã chọn cách đzflánh liều mạzflng với hắxvn như có thâm thù đfUXạrrzi hận gì đQó vậy !? Kiếp trước ta cưỡng gian mẹ ngươi chắSXc. Richard lẩHfm bẩRUzm tự rủa.

King lúc này mới dừng lạWRi lấRy sứhnc, bộc phát sứihWc mạEtsnh liên tục làm cơ thểWR hắsZDn đFQã bắzzgt đvầWRu có chút dấzSZu hiệu muốn phân giảHfi, nhưng vẻ mặt không hề thay đKRổi, nhàn nhạRct nói với Richard:

“Vampire !?”

“Ờ thì sao !?” Richard vẫn chưa hết ấzSZm ứRcc nói, nhưng hai mắLt liên tục đWảZjo quanh âm thầtiZm đzLề phòng, tên này nói đEtsánh là đcXánh, chưa nói đBfánh cũng đvOcánh, sơ xuấLKt một cái là ăn quảLK điRắvng ngay. Dù hắXn có khảBf năng hồi phục liên tục cũng không tiêu hóa điRược.

“Vậy ngươi chính là nguồn gốc của các tử đfUXồ rồi... Lục Vân Tiên đUoã thoát khỏi tảSXng băng đvó rồi sao !?” King lẩzQm nhẩUNRm một chút rồi hỏi một vấzSZn đQề gầzQn như chẳng liên quan.

“Ờ.... ớ... Chưa, vẫn đlElang ngày ngày tắgzom nắzLng giã băng...” HiểtiZn nhiên Richard bịOG kiểSXu tư duy nhảzLy cóc này làm cho toán loạWRn, thành thật khai báo.

King lập tứsZDc nắgzom bắLt đoWược thông tin cầgzon thiết. Từ sau kháng thầsZDn chiến, ma giới coi như bịX phong bế hoàn toàn, cổng dịEzEch chuyểRcn đSXến thế giới khác của nơi đNKRó bịX hắdLn dùng tiểvOcu xảvOco, chuyểzfln thẳng điRến thầEzEn giới.

Vì vậy, ma giới và thầNKRn giới coi như hàng xóm, nhưng ngườzQi thầtiZn giới coi ma khí như một chấft kịvOcch đvOcộc, thấUNRy một là giết một, thậm chí có nhiều lầlvin còn đvổ bộ vào tàn sát ma giới, cướp đNKRoạoWt không thương tiếc. Ma giới chỉWR là một giới nhỏ, dù có nhiều kẻ mạoWnh như tam đgzoạji ma thầvOcn, nhưng sau lầXBLn nội chiến của tân ma chủ Lục Vân Tiên chẳng hiểdLu mọc từ đsZDâu ra, thực lực tổng thểDdH giảWRm đAi rấjt nhiều, đQối mặt với thầtiZn giới cườZAng thịKRnh, lạQi là hàng xóm cạlvinh nhà, quảQ thật là một kẻ chịOGu đzLòn, một kẻ thích đzLấOGm.


Lục Vân Tiên sau khi dẫn dắihWt một đlElám quân cùng hắlvin và trườFQng sinh đRảSXo tạLm thờlEli liên minh, chống lạAi thầRcn giới, tàn quân quay trở về vừa gặp cảzflnh này, thực lực đOGã suy yếu đFQến mứlElc đZAáng thương, không còn sứfUXc chống cự. Kháng thầzzgn chiến chỉSX tiêu diệt đjược thầBfn tộc đzzgến trái đZjấEtst và con đLKườDdHng thông đrrzạEtso, còn lực lượng ở nhà vẫn nguyên si không điRổi, vẫn quá mạLKnh so với tình hình hiện tạLKi của ma giới. NhữlElng tưởng hai bên sẽ đNKRánh nhau đWến khi ma giới bịlEl tận diệt, không ngờOG Lục Vân Tiên tự biến mình thành tảdLng băng, phong ấAn thông đfUXạvo, đLKoạdLn tuyệt ma giới với thế giới bên ngoài.

Vì vậy, điRã ba mươi hai năm nay, hiếm thấlEly có ngườzfli của ma giới xuấRt hiện.

Richard nói tảzSZng băng của Lục Vân Tiên chưa hề tan biến, nói vậy, chẳng lẽ ngườfi của ma giới đAã tìm đKRược lối khác đUoểUNR ra ngoài.

Đám ma điRầLKu này gầRn như miễn dịQch với năng lượng cube, đfểQ chúng tràn đlElến trái đlElấvt thì thật sự phiền phứvOcc.

Đột nhiên dòng suy nghĩzQ của King bịA cắQt ngang bởi một đLKạzLo kiếm khí sắUoc bén cắfUXt tới, kiếm khí vô hình vô ảXnh, thậm chí không khí cũng chẳng cảLm thấHfy bấQt cứzfl sự rung đXộng nào,nhưng bấLKt cứZvF vật cảXn trên đvOcườvOcng nào xuấZvFt hiện đUoều trơn trượt mà chia thành hai nửa.

Orochi ngồi yên xem kịihWch hay nãy giờX bấOGt thình lình lạzQi ra tay.

Tốc đQộ luồng kiếm khí lan tỏa cực kỳ kinh nhân, chỉfUX còn cách King có vài mét, lúc này muốn tránh cũng không kịWp, nhưng hắBfn vẫn đzSZứhnng yên bấzflt đdLộng, không mấihWy lo lắNKRng. Bởi một vòng bảEtso vệ hình mai rùa rực sáng quanh ngườNKRi hắQn, ngay khi đzflạSXo kiếm khí đtiZánh tới.

“Huyền vũ thủ thật lợi hạEtsi.” Orochi cườsZDi khen, còn Hind - el – Hinnawy thò đDdHầEtsu ra tò mò nhìn về phía trước.

Ren nở nụ cườiRi tự tin, mái tóc màu hạoWt dẻ, trang phục đhnơn giảLn đvúng chắgzon trước mặt King, ánh mắWRt của cô ta như thực chấfUXt ép tới làm Hind - el – Hinnawy sợ hãi mà thụt đLầdLu lạlvii, rúc sau lưng Orochi.

Làm kiếm khí sắBfc bén va chạWRm vào huyền vũ thủ lập tứFQc tiêu tan như bọt nước, không một tiếng đxvộng.

“Muốn đXBLộng đoWến King thì phảzzgi hỏi qua cái khiên của anh ấLKy trước.” Ren cườRci lạXBLnh nói.

Lúc này đzQám Claude, Robert ngườFQi vẫn đvầvOcy bùn đZAấxvt cùng Frozen mới lóc cóc đdLuổi tới. Hiện trườZvFng chia làm hai phe, cực kỳ náo nhiệt.