Chương 47

Quân hậu mạLnh mẽ sinh ra đrGểWo bảUmo vệ vịBPU vua yếu ớt



Ren liếc nhìn hành đGNộng của Thầvin tiễn, khuôn mặt âm tình bấWot đIịhXpnh khiến cho ngườNcNi khác chẳng đXdnoán đUược cô gái này nghĩW gì.

“ThầvkWn tiễn, tránh qua một bên.” Nhưng giọng nói lạrGnh băng của cô làm tấTvat cảzWu các thiếu niên ở đAOBây đppIều cảim thấmy tim mình dườing như đeKvánh mạSdgnh lên mấuSy cái.

Thầdfn tiễn không nói gì thêm, hắBPUn biết lúc này nếu không cho Ren phát tiết sự giận dữem thì ai cũng khó sống.

Chỉem là...

Liếc nhìn King đLang nằWm bấeKvt đIộng trong lòng cô gái cách đKdAó không xa, hắXdnn bỗng cảvkWm thấhXpy hơi khó chịcSTu.

Ngườii này thật sự quan trọng như thế à !? Một cảazem giác không mấdfy hay ho cứzWu âm ỉkP trong lòng ThầxUn tiễn, Ren mà hắOn biết vẫn luôn vui tươi tràn ngập sứIc sống, nhưng kểns từ khi nghe đfLến gã này...

HắxUn cố giữUm cho khuôn mặt mình không đBPUổi sắnsc, lặng yên mà lui ra phía sau.

Đến trước vòng bảNcNo vệ của kịuS sĩppI, ThầXdnn tiễn có chút ngạWWc nhiên nhìn tên này, không phảei mới ngày hôm qua còn đUmang đWIuổi giết mình sao !? Tuy có chút buồn bực vì một tên toàn lực của mình vẫn không giết đzWuược kịP sĩAOB, nhưng ThầuSn tiễn cũng không thểem hiện ra mặt.

Loạvii như Robert, hắdhkn còn chưa đeKvểkrW vào trong mắNcNt, lầSn đrGó nếu không phảOGWi bịP vây công, hắpln có cảU tá cách giết chết tên kịWo sĩKe dởm này. Có lẽ hắXdnn đzWuược bảKdAo vật nào đOGWó giữXdn cho một mạdhkng.

ThầTvan tiễn không hề đazei vào vòng bảWIo hộ mà kịgUf sĩcST vẫn vấWkt vảKdA dựng lên từ nãy, hắXdnn chỉWo lấIIy ra mấhXpy hòn đPjá kỳ quái, vứgUft chúng xung quanh vịWI trí bốn ngườrGi, rồi ngón tay liên tục tạplo hình nhữSng thủ thế kỳ lạI, sau đpló cảWo bàn tay sáng rực lên.

HắLn vung tay, nhữppIng luồng sáng từ ngón tay bắgUfn ra chuẩen xác vào nhữvkWng viên đLá đIIã đNcNược vứkPt ra theo một quy luật đNcNặc biệt từ trước. Mỗi viên điá nhận đNcNược ánh sáng này đPều lơ lửng bay lên không trung, chuyểUOn đazeộng tuầen hoàn theo một quỹ tích cố đKdAịfLnh, ánh sáng chúng mang theo kéo dài ra, hình thành một cái lồng phòng hộ đazeặc biệt, toàn bộ khí lạAOBnh từ cánh đppIồng băng hoàn toàn bịdf đLẩLy ra, không gian bên trong vòng bảcSTo hộ mới này trở lên cực kỳ ấplm áp.

Robert nhận thấggKy sự thay đcSTổi này thở một hơi buông lỏng, thu lạxUi lồng điấPu khí của mình, đLịdhknh lên tiếng cám ơn, nhưng ngườWWi ta căn bảOn không hề nhìn hắWWn lấAOBy một cái, ánh mắazet ThầOn tiễn lúc này chỉSdg tập trung nhìn vào cô gái đOó.

Queen thứeKv ba của trườTvang sinh đUảBPUo.


Lilith Ren.

...

Liếc nhìn hành đppIộng của ThầgUfn Tiễn, Ren gật đIầUmu một cái rồi quay lạazei, cái nhìn tập trung, khóa chặt thân ảPjnh Frozen ở đIằOng trước, miệng nói:

“Ngươi muốn tự sát hay đWIểL ta phảcSTi ra tay !?”

Câu nói làm Frozen sửng sốt như không tin vào tai mình còn kịe sĩm thì nhe răng cườei khoái trá. Trung Thành thì vẫn đKdAang tập trung nhìn em gái từ nãy.

“Ngông cuồng, con bé này quá ngông cuồng rồi”. Claude trợn mắTvat thầrGm nghĩW, hắOn không phảSi chịNcNu áp lực từ cái nhìn tập trung của Ren như Frozen, nên dù có thấKdAy chút áp lực từ khi Ren xuấuSt hiện, hắBPUn vẫn cảKem thấdhky con bé này kiêu ngạvio quá đLáng rồi. Dù sao chỗ này bây giờxU vẫn đdfang là lãnh đNcNịLa của Frozen cơ mà.

“Không có thứWo khí đWIen như đeám tử đAOBồ đdexểm triệt tiêu đuSi hơi lạmnh, muốn đAOBứdfng trên cánh đdexồng băng này mà còn sống cũng khó (ngoạPi trừ mình)”. Claude có chút đLắvic ý thầkrWm nghĩfL, hồn nhiên quên mấnst tấuSt cảm nhữnsng ngườzWui có mặt ở đdexây, bao gồm hai ngườdhki thườhXpng vẫn còn sống nhăn, và đUặc biệt nhấggKt là Ren từ nãy đhXpến giờBPU chưa sử dụng một loạnsi kỹ năng phòng ngự nào.

“Nếu có bảeKvn lĩKdAnh bắcSTt ta tự sát thì làm thử xem.” Frozen cũng nổi giận rồi, con bé này quảW thật không đSểkP cô ta vào mắKdAt. Thái đemộ cứggK như vua chúa ban ơn cho dân đGNen vậy. NhữggKng ngườWIi kiêu ngạgUfo gặp phảUOi kẻ kiêu ngạIIo hơn mình thườkPng thì vừa thấUmy đkrWã muốn đhXpánh.

Hai tay Frozen nhanh như chớp vẽ hai biểnsu tượng ngôi sao sáu cánh vào không khí.

Nếu băng trụ đkPã không thểdex mọc lên đGNược, vậy rơi xuống thì vẫn có thểgUf chứgUf !?

Trên bầkPu trờkrWi thung lũng, một loạPjt nhữing trụ băng to lớn nhanh chóng hình thành, mật đrGộ dày đzWuặc một lầmn nữAOBa gầnsn như che đkPi toàn bộ ánh sáng bên trên.

Frozen thật sự đuSiên tiết rồi, cô ta muốn một đcSTòn hủy diệt tấdhkt cảAOB.

Không khí quanh ngườii Ren bắUOt đKdAầiu đUmông đOGWặc lạWoi, nhưng không có ảPnh hưởng gì nhiều đdexến hoạKet đXdnộng của cô, cử đUmộng hai tay thấUOy hình như có một luồng lực lượng kỳ quái níu giữgUf mình lạeKvi.

CảWom giác thật giống lúc đWó ở trong kết giới của hòa thượng, nhưng yếu hơn rấkrWt nhiều, và không hề có hiệu ứIIng thờkrWi gian quay lạGNi như vậy.

“Có khảkP năng gì cứKe sử dụng hết đAOBi.” Ren không hề đIIểWo tâm điến lực lượng này nữGNa, ánh mắGNt khinh miệt nhìn vào Frozen đPjằuSng trước.


“Có phảzWui cảUOm thấply mình rấvit mạuSnh, rấWWt đTvaặc biệt !? Hôm nay ta sẽ đviập nát hoàn toàn sự kiêu ngạrGo đSó của ngươi.” Nhìn vào ánh mắPt phẫn nộ của Frozen. Ánh mắWIt của bọn hạWW đWWẳng vừa ti tiện vừa bẩcSTn thỉdexu. ChịuSu đWkựng cái nhìn ấWIy là nỗi ô nhục lớn đTvaối với quý tộc. Ren lườdhki nhác nói.

Frozen không nói gì, chỉns hừ lạinh một tiếng phấAOBt tay, nhữeKvng băng trụ trên không rung lên ông ông rồi đeKvồng loạvit rơi xuống.

Không gian rung chuyểPn bởi nhữvkWng âm thanh như sấxUm nổ. Mỗi tảBPUng băng óng ánh như một luồng sáng chọc thủng màn đOGWêm tăm tối. Bởi lẽ chúng đkPã đdhkược giảdexi phóng khỏi vịWk trí của mình trên không, lộ ra bầBPUu trờrGi sáng phía trên.

Ai có thểvkW tin việc nhữazeng mảPjnh băng lao xuống có thểKe tạIo ra thanh thế lớn đPjến vậy ? Vô số nhữcSTng trụ băng khổng lồ lao như mưa xuống mặt hồ vốn dĩ đIã như phải hứgUfng chịWou hàng thảNcNm bom qua nhữGNng lầemn chiến đKdAấmu trước.

CảBPUnh tượng như một cơn mưa thiên thạKdAch xuấdft hiện, từng trụ băng sáng loáng, to lớn nặng nề, nhưng như có linh tính đnsều dồn vào phía Ren và đUOám ngườei kịns sĩWo ở sau lưng cô.

Ở trong lồng bảUo hộ, Robert đgUfã đLào sẵemn một cái hố dưới lớp băng lớn, sẵen sàng lúc nào cũng có thểdf nhảazey xuống ôm đvkWầppIu tránh nạSdgn.

Claude cũng kéo Trung Thành nép sát vào bên vách thung lũng, có vẻ Frozen vẫn còn nhân từ, vì chỗ bọn họ không có trụ băng nào quá lớn, nhưng bịP mấmy thứdf này cắWom vào ngườcSTi, lập tứplc sẽ đXdnóng băng ngay, không đcSTùa đKeược, Claude hiểviu rõ Frozen nhấPjt, hắfLn đOã ăn quảXdn đKdAắzWung dưới tay cô ta cảI chục lầWon rồi.

Vì thế một lồng phòng hộ lửa nhanh chóng đuSược dựng lên.

Nhưng cảfLnh tượng hoành tráng của cơn mưa thiên thạemch cùng nhữxUng tiếng ầnsm ầWkm vang vọng không có vang lên như mọi ngườdfi tưởng tượng.

“Không thểkrW nào.” Frozen kêu lên một tiếng khiếp sợ.

TấeKvt cảkrW mọi ngườIIi cũng đNcNều xoa xoa hai mắLt nhìn một màn này.

Các trụ băng vốn đUOang nặng nề rơi xuống, nay đIIang nhanh chóng bay ngược trở lạOGWi lên trên, tràng cảplnh như cảUO trăm đSứxUa trẻ cùng thảWI bóng bay vậy, nhữazeng quải bóng bay hình trụ băng cứdf bay lên cao, cao mãi rồi mấTvat hút trong tầem mắcSTt mọi ngườfLi.

“Đó là tấIt cảGN sao !?” Ren như không hề nhìn thấvkWy cảOnh tượng này, bĩmu môi nói.

“Ta giảuSi trừ trọng lực ở vùng đkPấnst này cho ngươi, thử tiếp cái này xem !” Ren cúi xuống nhặt một tảnsng băng nho nhỏ dưới chân, nói với giọng hờrGi hợt.

“Ngươi...” Frozen không biết nói sao nữhXpa, thì ra mình không sử dụng đzWuược băng trụ nữppIa là do con bé này ép xuống, lúc này quyền đrGiều khiểkrWn cũng khôi phục, cô lập tứWoc đKdAặt mũi kiếm xuống lớp băng bên dưới.


CrắWkc.

Hàng loạvkWt trụ băng nhanh chóng xuấSdgt hiện đOâm vào Ren. Mũi băng sáng loáng tỏa ra thứI khí lạPjnh đIIặc trưng khiếp nhân. Nhưng dườOng như có thứvi gì đkrWó trong không khí cảOGWn trở, tấeKvt cảS đdexều vỡ nát trước khi chạkPm đhXpược đviến cơ thểpl nhìn qua vô cùng mảBPUnh khảLnh kia. Vòng phòng hộ của huyền vũ thủ có thểWo bỏ qua mọi loạWIi công kích dưới 50% sứTvac mạppInh cube tự đvkWộng xuấvit hiện.

Đúng ra như bình thườKeng Frozen thấUOy một màn này đxUã lập tứOc ôm đLầxUu chạdfy trốn, nhưng có lẽ giận quá mấAOBt khôn, cô chỉPj không ngừng thúc giục mana làm băng trụ mọc lên từng đzWuợt từng đzWuợt, bịPj đOGWánh tan tành lạppIi mọc lên, kiên cườWIng như cỏ dạuSi.

Một tay còn lạvkWi vẽ nhanh vòng tròn khác trong không khí, triệu tập ra quanh ngườOi bốn mảdhknh băng mỏng nhưng tạWko hình kì lạuS, phát ra nhữuSng tiếng gầWkm chói tai rồi phá không bay đkrWi, thẳng đWWến chỗ Ren.

Ren vẫn làm như không nhìn thấeKvy gì, thong thảAOB nhặt cục băng lên, tung tung hai lầrGn trên tay trước khi xiết chặt, ném mạdexnh nó ra.

Tiếng không khí bịO chấNcNn vỡ vang lên làm ngườOi ta khiếp sợ, tảemng băng nhỏ đeKvột phá tốc đppIộ âm thanh, vang lênh nhữKeng tiêng bùng, bùng, bùng, ma sát mãnh liệt với không khí, trên đvkWườmng bay dầin dầUmn tan chảAOBy nhưng vận tốc không hề giảdhkm mà ngày một tăng, bay qua bốn mảPjnh băng đWkặc biệt của Frozen nó cũng không dừng lạnsi lấdhky một giây, sóng không khí lan ra chấggKn tan tành nhữBPUng thứPj này.

Frozen đWIã chuẩTvan bịdf từ trước, nên dù khiếp sợ, vẫn có thểem chỉU huy một đxUám tườWng băng mọc lên liên tiếp cảBPUn trở thứpl này lạLi.

Nhữemng tiếng uỳnh uỳnh uỳnh cùng tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, tảNcNng băng nhỏ như không hề gặp phảkrWi vật cảLn phá không bay về phía trước, còn nhữIIng tườNcNng băng vội vã dựng lên thì nổ tan thành từng mảemnh nhỏ. Nó bay đii như một mũi tên thầKen thánh sẽ tiêu diệt hết nhữazeng gì cảeKvn trở trên đPườPjng.

Frozen chết lặng nhìn một màn ấkrWy, bứGNc tườhXpng băng cuối cùng cũng đviã sụp đOổ như nhữfLng cái trước biểIIu thịBPU sự vô lực của nó trước một nhiệm vụ bấkPt khảWk thi.

Nếu như bịe một viên băng với vận tốc như vậy bắWkn trúng thì chuyện gì xảNcNy ra, chẳng cầggKn nghĩkP cũng biết.

Tách.

Đột nhiên trán Frozen cảazem thấWIy mát lạuSnh, cô ta sờkP lên thì thấgUfy có chút nước mát lạUmnh từ từ trôi xuống khuôn mặt mình, hoảXdnng hồn, quỳ sụp xuống, đWoôi mắeKvt xanh biếc giờppI này như ngây dạUi nhìn vào hư không với cái nhìn vô hồn.

Viên băng nhỏ ma sát mãnh liệt với không khí nên đzWuã tan chảcSTy, chỉhXp còn lạfLi một đWIám nước bắSn đPến Frozen cũng làm cô ta cảWom thấIy đgUfau rát, nhưng tính toán đPjược thờUOi gian tan chảWIy của băng, đAOBiều này cầLn lực khống chế mạplnh đplến thế nào chứgUf !?

Đối thủ ở một đKdAẳng cấTvap hoàn toàn khác.

Trước mắWot Ren, Frozen chỉfL như một con kiến không đfLáng giá vậy.

Bên tai chỉuS còn vang văng vẳng một thứWo thanh âm như thầdhkn chết đgUfòi mạXdnng.

“Ta lặp lạXdni, tự sát hay đgUfểpl ta ra tay !?”

Ánh mắnst Ren nhìn ngườpli thứP hai trong năm thiếu niên thiên tài triểXdnn vọng nhấet của thế giới như một hạWWt bụi không hơn không kém, thậm chí cô còn lườIi giết nhữmng thứcST như vậy, nếu không phảemi Frozen là ngườkPi làm King trở thành thế kia.


Không hành hạKe một chút thật không thoảAOBi mái mà. Ren bực bội nghĩkP, lúc này sự tứWoc giận vẫn còn chưa hết, cô thật muốn kiếm thứL gì đvkWó đTvaập phá một trận.

Không ngờdf thiếu chút nữLa thì đeến chậm, King mà có làm sao thì...

Ren càng nghĩrG càng muốn xông lên đLập cho con bé không biết sống chết kia một trận, nhưng lạhXpi sợ mình lỡ tay đnsập chết nó sớm quá thì lạgUfi càng bực nên cô mới chuyểUmn chính sách, khủng bố tinh thầeKvn Frozen trước, có gì còn từ từ hành hạS sau.

Nếu Frozen có tự sát thật cô cũng sẽ chạvkWy đUến ngăn lạemi, muốn chết đuSâu có dễ dàng như vậy. Ren nghiến đfLôi hàm răng nhỏ nhắIIn ken két. Ánh mắLt như bốc lên một đWám lửa thực chấrGt có thểAOB thiêu sống bấkrWt cứxU kẻ nào dám phạWWm thượng nhìn vào, hai tay bẻ khớp liên tục. ĐầUmu óc xoay chuyểUmn, không ngừng nghĩi ngợi xem mình nên chặt tay hay bẻ chân Frozen trước.

Frozen mà đSdgọc đPjược nhữWng suy nghĩXdn trong đGNầKeu lúc này của Frozen chắemc chỉrG hận sao mình tự sát không đUmược nhanh, nhưng may sao, một tiếng nói cắWIt ngang dòng suy nghĩcST của cô,

“Đừng... giết cô ta...”

“King !!” Ren vui mừng ngoảWInh đUmầuSu nhìn lạKei, cơn giận dữdf đnsã không cánh mà bay, thân hình lóe lên một cái đOGWã xuấzWut hiện bên cạrGnh King.

“Anh thấWy thế nào rồi !? Vừa mới nuốt xá lợi của tăng nhân phật giới, đGNừng cử đNcNộng, anh cứNcN nằUmm một chỗ tiêu hóa đcSTi đrGã.” Cô nói với giọng dồn dập, không hề đIểaze ý xem ngườeKvi nghe có thểhXp tiếp thu đWIược mấKey phầAOBn.

Lúc này Ren chỉem muốn phát ra tâm tình kích đemộng của mình.

Từ khi ra đrGờAOBi cô đUã biết có một ngườPji như King tồn tạAOBi, lạemc ấkrWn khắppIc sâu trong tâm hồn đPóng dấppIu chỉaze đgUfịemnh đKdAây sẽ là ngườvkWi đKdAàn ông duy nhấSt trong cuộc đTvaờuSi Ren, cũng như hai ngườWki chịWo khác, từng hành đBPUộng cử chỉKe của King đWWều đGNã đppIược in dấIu đzWuậm sâu tiềm thứemc của họ. Nhưng đvkWây là lầIIn đSdgầGNu tiên cô thực sự gặp đUmược hắSdgn.

Không thểS phảUmn bội, không thểP kháng cự, 3 ngườIi sinh ra đemểppI trợ giúp ngườnsi đAOBàn ông này, đIIểdhk hắUmn có thểO hoàn thành đWược tâm nguyện của mình.

Nói khó nghe một chút thì việc có Queen giống như sảkrWn phẩzWum tặng kèm từ lúc hắppIn đPược chọn đOGWểdhk làm King vậy. Dù là ngườhXpi trước đeKvây hay ba Fake Queen hiện tạTvai, đnsều chỉGN có một nhiệm vụ là ở bên cạkPnh đxUểxU giúp đnsỡ hắTvan, cũng vì thế họ mới đSdgược ban sứGNc mạUOnh hơn hẳn nhữmng ngườIi còn lạdexi ở TrườOGWng sinh đWoảmo.

Nếu nhữdfng ngườBPUi này có chút xíu ý đcSTịKenh bấSdgt lợi cho hắen, dù chỉL một chút thôi, lạUOc ấeKvn khắhXpc sâu trong tâm hồn cũng sẽ phát huy tác dụng, phá hủy linh hồn của bọn họ.

May thay cảhXp ba ngườPji điều không cảTvam thấUy đeKvây là một loạdfi trói buộc nào đvkWó, có lẽ từ khi sinh ra đWkã mang trách nhiệm này, dù là Stellar, Shaorin hay Ren đLều cảNcNm thấply đXdnây là điiều tấKet yếu phảeKvi xảxUy ra.

Giống như quân hậu mạdexnh mẽ luôn ở cạinh vịrG vua trên bàn cờcST.

Queen phảppIi luôn ở bên King.

Không phảKei sao...