Chương 44
Lee ji Won - the iron man - phầrFvn 2





Ji Won nhắCm mắdt lạHQWi, kỳ thật đnJTến tận bây giờCC hắDdCn mới chính thực hiểVu đnược thểd nào là chiến trườpSng, đyội tiên phong đWni trước họ đGCã chết hết, rấnt thảXpm, đZội trưởng cũ chết rấdyt tráng liệt, đOVbểWn hấFwup dẫn quân đFXịCCch đqXxi chỗ khác cho tân binh bọn họ chạWny trốn, nhưng cũng có không khiến cho Ji Won có nhiều cảuDLm giác, chỉQc là lúc Hae Hae chết, ngay trước mắwot hắSfcn, vốn đvnang sống sờvn sờwP, nhưng chỉc vì hắZn muốn cứGCu mình...

NgườWni tính đcVúng là không bằnng trờXpi tính, hắFXn và thầJIGy vẫn còn quên mấnJTt một đdyiểuDLm nhỏ, đvnây không chỉum là khu khai thác, căn cứWn chiến lược như vậy làm sao lạwoi không có vũ khí công kích tầXpm xa hạdyng nặng, nếu không phảwoi Hae Hae đSfcỡ cho hắyn một phát, liệu khi đDdCó ngườJIGi chết có phảJIGi là hắHQWn không?

Không biết, hắNPn không biết, chính là tạwPi sao cái tên ngu xuẩdn đFXó lạxEi lao ra, tạJIGi sao, tạwoi sao lạDdCi không nghe mệnh lệnh, tạni sao không nghe theo nhữUdGng gì đDdCã đxEược học.

Là hắIIOn tự mình muốn chết, Ji Won muốn nói với chính mình như vậy, chỉrkr là không thểDdC, hàm răng cắqXxn chặt vào nhau, đzHrúng hay sai ? Có còn quan trọng nữkzua không !? Trên chiến trườumng chỉV có kết quảIpN, và còn sống mới là kết quảXp quan trọng nhấHQWt.

Hae Hae đrFvã chết, vĩynh viễn đSfcã biến mấNPt, đUdGối với hắdn mà nói, cái gì cũng không có, không có tương lai, không có vinh dự, cũng không có chữdy ký của Lilith Ren......

Hai ngườxEi còn lạkzui trong đdyội yên lặng đOVbi tới," Đội trưởng, chúng ta đnJTi thôi, nơi này không nên ở lâu. "

Ba con robot alpha 006 tiêu đDdCiều sơ xác dầPRn biến mấvnt trong màn đTqFêm, Ji Won lầOVbn đHQWầumu tiên cảnm giác đcVược nhịOVbp chân rấJIGt nặng nề, chiến tranh có màu sắIIOc gì?

Hồng, màu hồng thâm trầQcm!

" Đội trưởng, đdyây là chiến trườSfcng, rấCt nhanh sẽ thành thói quen thôi. "


" Quyết đPRịwPnh của tôi là đGCúng hay sai. "

" Trên chiến trườDdCng chỉDdC có chiến đfZấOVbu, không có đumúng sai, chỉFX là Hae Hae đTdã “tới số”, sẽ có một ngày, có lẽ cũng sẽ không lâu sau, chúng ta cũng sẽ “đXXnến lúc”, hắOVbn chỉPR là đfZi trước một bước mà thôi. "

" Nếu...... "

" Không nên tự hoài nghi chính mình, con là một đWnội trưởng hợp cách, ta chưa thấFwuy qua ngườxEi làm tốt hơn so với con, so sánh với con, chúng ta quảxE thật đwPã già rồi!" NgườGCi đTdã đOVbưa hắnn vào con đWnườVng màu hồng này, thu nhặt hắSfcn từ một đcVứfZa rác rưởi lêu lổng về, thầrFvy Kim Soong Goo nhẹ nhàng thở ra nói.

King Soong Goo lầJIGn đzHrầnu tiên nói nhiều như vậy, ngườrFvi còn lạyi chỉpS vỗ vỗ vai Ji Won, nhiệm vụ của bọn họ kỳ thật đIpNã tính là hoàn thành, bốn ngườGwPi đyã hoàn thành đCCược nhiệm vụ mà kểxE cảHQW đCội đIIOặc biệt cũng không làm đnược, chỉGwP là Hae Hae đcVã chết, bọn họ cũng không đumịGCnh cứNP như vậy mà trở về. Mà quân đuDLịIpNch cũng không cho phép đPRiều đnJTó xảVQy ra, nhữIIOng kẻ đVã chạxEy thoát sẽ rấVt nhanh quay lạUdGi cùng cứzHru binh thôi.

Quảwo thật, vài tiếng sau, trước mặt bọn họ là một con tàu bay chuyên chở hạkzung nặng, từ trong đzHró các robot thế hệ mới bay ra nhan nhảxEn như ruồi, nhìn qua cũng biết không có thiện ý gì.

Tròng mắCt Ji Won đGCã bắcVt đVQầfZu đTdỏ lên, chiến đJIGấFwuu, vì Hae Hae hắwPn nhấwPt đrkrịFXnh phảni trở về!

Còn sống, lý do chiến đCấCCu sẽ càng ngày càng nhiều......

...
Trụ sở quân đWnội Hàn Quốc tạDdCi mặt trăng.

Dưới lớp bụi tinh vân hình thành do sắGCt thép và các loạIIOi phế liệu bao quanh nơi này, trong dòng sông ngân hà, Mặt trăng mỹ lệ với ánh sáng nhận đwPược từ mặt trờfZi lung linh huyền ảPRo luôn có sứuDLc hấWnp dẫn của riêng mình, có lẽ đZểwo tưởng nhớ căn cứFX đwoầVu tiên của con ngườfZi ở ngoài vũ trụ, trụ sở chính của quân đCội các nước đNPều đTqFược xây dựng ở đCCây.

Bên trong căn cứum.

“Cô Ji Jine, đGwPây là tình hình báo cáo chiến sự trên VY Canis Majoris !” Một quân nhân cung kính đyưa tập tài liệu đIpNến trước mặt cô bé thoạfZt nhìn mới tầpSm 12-13 tuổi, đPReo một cặp kính cận to tướng, tóc tết hành hai bím dầfZy, đcang lườnJTi nhác nằIIOm bò trên mặt bàn, một tay đJIGang kích chuột không ngừng, ánh sáng từ màn hình vi tính phảDdCn chiến làm cặp kính có vẻ sáng bóng lên, làm cho ngườGwPi ta khó nhìn đXược đrkrôi mắXXnt cô như thế nào.


“Đểc đwoó, chốc nữbua cháu xem.” Ji Jine lườni nhác phấTqFt tay nói.

“Không đJIGược ạuDL, trong này có ghi lạZi một tình huống hết sứVc khẩzHrn cấqXxp, yêu cầqXxu cô ký duyệt nhanh cho.” Quân nhân kia xoa xoa mồ hôi trên trán nói, hắHQWn đIIOã phảbui chạFXy hêt tốc lực đGwPưa báo cáo này đdến đdây với tốc đCộ nhanh nhấfZt, vì tình huống thật sự rấXXnt đVQặc biệt.

“Có gì đFXặc biệt vậy !?” Ji Jine càu nhàu một tiếng rồi bực bội tắUdGt đIpNi màn hình máy tính, cáu kỉzHrnh tiếp nhận tập tài liệu trong tay viên sĩvn quan, lật qua xem lướt một hồi. Mới đNPầZu còn nặng nề giở tay, nhưng càng lúc, đrkrôi mắyt đHQWen láy dưới gọng kính lạfZi càng sáng lên, tốc đQcộ lật tài liệu tăng lên vùn vụt, chưa đVQầGwPy 15 phút sau đxEã xem hết đCống giấOVby tờn dày như một quyểIIOn từ đTqFiểCCn.

Khản năng tiếp nhận và xử lý thông tin với hiệu suấkzut kinh ngườbui này là một trong nhữGwPng nguyên nhân chính cô bé này đVược xem như bảPRo bối của quân đzHrội Hàn Quốc nhữCCng năm gầqXxn đQcây.

“Cái này cũng phảXi gửi cho cháu xét duyệt mới đJIGược !? ĐầDdCu mấXpy ngườSfci bịc ấdm hết rồi à !?” Ji Jine đcVóng tập tài liệu vào một cách thô bạumo, bực bội quát.

“Vậy thưa cô, ý cô là....” Viên sĩcV quan thở gấdp cũng không dám, chỉd chầLUSn chừ nói, cô bé này mà đXXniên lên thì chắrFvc chắZn hắyn bịC lột lon ngay, nên hắpSn không dám làm cô phật lòng chút nào.

“CứDdCu, nhanh chóng cử ngườCi đnJTi cứfZu họ nhanh lên còn hỏi cái gì nữvna, các ngườJIGi cứzHr theo mấzHry cái thủ tục rề rà này, bảNPo sao nhân tài trong quân đyội teo tóp hết cảxE.”

“Nhưng thưa cô, họ chỉum có bốn chiếc Alpha 006 đrFvờUdGi cũ nhấNPt, quân bộ cho rằPRng không đTdáng đVQểOVb cử ngườUdGi vào sa mạXXnc tìm kiếm như vậy, nhấwot là trong tình hình quân đqXxịFXch cũng đXpang đvni tìm bọn họ gắCCt gao.” Viên sĩd quan bịXp cô bé hét cho vào mặt không ngờwP lạXpi lùi mấWny bước chỉVQ dám nhỏ nhẹ giảXpi thích.

“Họ chỉC có 5 ngườLUSi, lạfZi phá tan đHQWược một căn cứbu tiếp tế hạOVbng trung, mấIpNy ngườHQWi đzHrùa hảFX !? Gọi mấGwPy tinh anh trong quân đCội kia ra đCây, kiếm chục đyứCCa bảrFvo làm như thế xem nào !? Hơn nữnJTa chỉdy mấFXt có hai ngườWni. ĐấOVby là nhân tài, nhân tài siêu cấZp đDdCấfZy các bác bảXXno thủ ạGwP, đcVừng có lấPRy giá trịc của mấTqFy con robot đVờcVi mới ra so sánh chứd !!!!” Ji Jine bực bội quát tháo không nểqXx nang gì với viên sĩpS quan làm hắwon lúc này co rúm lạCCi như một con chuột thấDdCy mèo đqXxói.

“Vâng đXXnược rồi thưa cô, sẽ cử ngườCi đPRi ngay đUdGây.” Viên sĩQc quan vội vàng nói rồi chạwPy thật nhanh ra khỏi phòng.

“Nhanh nhanh lên một chút, mỗi một giây chúng ta chậm trễ họ đVều phảWni đWnánh đkzuổi bằcVng tính mạNPng cảuDL đyấfZy.” Ji Jine không khách sáo đOVbá một cái thật mạXnh vào mông tên sĩn quan rườUdGm rà, làm hắfZn phảZi cố hắXn nặn ra vẻ mặt đwPau đdyớn cho cô bé vừa lòng mới dám rờQci khỏi.

Tên sĩcV quan vừa khuấJIGt bóng, Ji Jine đDdCã rút bộ đXàm tùy thân ra nói thẳng vào trong mà không cầVQn biết ngườNPi nghe đFXã nhấumc máy hay chưa.


“Đổi cho tôi một giám sát viên khác, ngườni nào thông minh đcầTdu óc nhanh nhạHQWy một chút ý.”

“Vâng thưa cô.” Rõ ràng, đXầzHru bên kia luôn có ngườdi trực chờTd đkzuểSfc nhận mệnh lệnh từ cô bé này.

...

Ji Won mở mắxEt, trước mắCCt hắPRn là một cô bé với gọng kính đvnen to tướng, hai bím tóc dầUdGy tết hai bên, đcVang tò mò hiếu kỳ nhìn nhìn ngó ngó hết sứTqFc tinh quái.

“Anh tỉCnh rồi hảrkr !? CảNPm giác thế nào !? Chém giết nhiều quân đdyịych như vậy có phảrkri là rấHQWt phê không !? “ Cô bé thấIpNy Ji Won tỉVQnh lạSfci thì lập tứfZc xà vào bên tấCm kính bảFXo hộ của lớp lồng chữQca trịbu bằdng quang hạyt hai tay bám lên mặt kính, hồ hởi nói.

“Hai ngườOVbi đxEi cùng tôi !?” Ji Won nặng nhọc nói, sứpSc ép từ vụ nổ buồng lái làm hắyn bịGC thương nghiêm trọng, mấNPy mảwPnh xương sườTqFn có lẽ đFwuã cắVm vào phổi. Điều cuối cùng hắcn còn nhớ là 3 ngườvni họ đwoã bịrFv một đcám mườIpNi chiếc Gamma 001 và 20 chiếc beta 009 truy sát, đpSến cùng đbuườnJTng đyành phảuDLi liều minh chống lạFwui.

Cô bé lập tứnJTc xịrFvu mặt xuống nói:

“Xin lỗi, họ đrkrều chết ngay lúc đXpó rồi, nếu thểd chấFXt của anh không mạHQWnh hơn ngườfZi bình thườpSng vài lầHQWn, có lẽ cũng không sống đzHrược đwPến lúc quân ta tới đxEâu...”

“Cái....” Ji Won đVQỏ mắuDLt muốn hét lớn lên, nhưng ngay lập tứnJTc ho ra vài ngụm máu, rồi lạSfci bấzHrt tỉuDLnh.

“Bác sĩc, anh ấvny lạOVbi bấFXt tỉumnh rồi, mau...” Tiếng cô bé lảdnh lót vang lên trong tiềm thứWnc đuDLang dầnn tối tăm của hắCCn.

...

Vài năm sau.

“Anh thật sự muốn lái thứUdG này chứC !?” Ji Jine nhìn thiêu niên tóc quăn quăn đdyang kéo chiếc khóa của bộ đuDLồ bảdo hộ bó sát vóc ngườNPi hoàn mỹ vào không chắLUSc chắdyn hỏi lạOVbi.

“Sứumc ép lúc thứHQW này tiến vào trạpSng thái siêu tầOVbn đLUSểIpN di chuyểXpn với tốc đcVộ âm thanh cực kỳ lớn, mấFwuy phi công trước đqXxều đTdã chết cảqXx, anh không cầwPn phảni....”


“Đừng lo, thểTd chấNPt của mình anh biết mà.” Ji Won mỉFXm cườTdi, xoa xoa gò má đVang ửng hồng lên vì kích đFwuộng của Ji Jine nhẹ nhàng nói.

“Hay là đFwuển em cảTdi tiến thêm một chút...” Ji Jine vẫn không cam lòng nói.

“CảXpi tiến hay là giảcVm bớt tốc đqXxộ cùng công năng của nó xuống !?” Ji Won không trảC lờVQi mà hỏi ngược lạTdi một câu.

“Em sẽ cố gắGwPng...”

“Được rồi, không cầDdCn phảbui cố nữna, em đDdCã mấqXxt 5 năm làm ra thứpS này, ít ra cũng đJIGểTd nó thểZ hiện ra giá trịzHr của mình chứkzu. Trong toàn bộ nhữfZng phi công ở đQcấCt nước này, anh tự thấny mình là kịzHr sĩDdC thích hợp nhấJIGt đTqFểC cưỡi lên con chiến mã hung hăng này. Đểwo anh thử một lầCn xem sao nhé...” Ji Won đFwuưa hai ngón tay chặn miệng Ji Jine ngọt ngào nói.

“Được, nếu thấXpy không đkzuúng thì lập tứPRc tắOVbt máy ngay, hệ thống sẽ tự đOVbộng đDdCiều chỉLUSnh tốc đQcộ sao cho lực tác đGCộng lên phi công là yếu nhấdyt rồi triệt tiêu đNPi quán tính sinh ra. Nhớ...”

Ji Jine đfZột ngột ngắPRt câu rồi gằnJTn giọng từng chữPR, đPRưa tay kéo tai Ji Won xuống, hét lớn vào:

“Đừng có chết đZấCCy !!!!!!”

“Rồi mà, rồi mà.” Ji Won bấVt đrFvắCCc dĩFwu xoa xoa hai lỗ tai của mình, tiến vào khoang đzHriều khiểFXn con robot Omega tối tân nhấNPt của chính phủ Hàn Quốc, có lẽ cũng là tiên tiến nhấCCt trên thế giới lúc bấcy giờrkr. BấPRm nút đSfciều khiểfZn, cửa khoang lái từ từ khép lạcVi, với thịxE lực hơn ngườbui của mình, Ji Won vẫn nhìn thấDdCy đIIOược đIIOôi môi của Ji Jine khẽ mấCp máy đkzuằFwung xa.

“Hi vọng con chiến mã hung hăng này có thểWn giúp anh hoàn thành tâm nguyện của mình.”

“NhấJIGt đbuịIpNnh rồi Ji Jine.” Ji Won gật đpSầvnu lẩZm bẩfZm một tiếng chỉLUS có hắCn mới nghe đCược.

Trở lạDdCi hiện tạTqFi..

“Thiên tài chiến... đfZã đcến lúc rồi, giấwoc mơ của ta, nhấct đdịnnh sẽ đWnược thực hiện. Trườnng sinh đbuảHQWo, đpSến đGwPây...” HắHQWn đFXội mũ bảco hiểCm lên che đHQWi mái tóc quăn quăn đSfcầrkry dã tính của mình, đNPôi mắOVbt thông qua kính bảfZo họ vẫn ánh lên ngọn lửa của sự quyết tâm đumang rực cháy, đXặt tay lên cầCCn đnJTiều khiểumn. Miệng nói dứpSt khoát:

“Omega 001, Lee Ji Won, xuấPRt kích.”
...