Chương 107
Lý lẽ của ngườUFi lính (1)


ThầFn tiễn đPsdứyZdng trước quảmng trườFtRng lớn, cau mày nhìn vào đCmoàn quân ô hợp phía trước.
Trên đDXầamu đCám quỷ dạU hành này lơ lửng nhữTgSng chữxU pawn rõ mồn một, thoạDXt nhìn có mấXCy phầyin giống đDXám NPC chuyên tấgu hài ở một game online nào đQnOó. Lúc này bịA tách khỏi Hind El, mấBTKt đcWi ma khí từ bứAc tranh quỷ dạDX hành, chúng nháo nhào chạTgSy quanh, ôm bụng vò đdhxâu kêu khóc thảBPsm thiết.
“GiảZXCi quyết nhanh cho xong đKYni !” King nói xong sáu chữRDc này rồi hoàn toàn ngắnWt liên lạZXCc với hắFn.
NhữdKng tưởng đYAược đSNánh lạyNBi một trận với Tanker, ThầNFjn Tiễn cũng có vài phầBPsn hứapYng thú. Nhưng đjRã ba lầapYn đgổi phòng, toàn gặp cái thểB loạKYni này, hắdKn bắKYnt đNFQầCmu thấCmy bực mình.
Ý gì đjRây !?
Muốn chơi hắamn sao !?
...
Lý do ThầyZdn Tiễn gặp cửa ảBPsi dễ dàng nhấBPst trong tấOjt cảB rấRt đmơn giảPsdn.
Vì hắnvn mạPsdnh nhấINIt trong số các quân cờOj của King. Tốc đcWộ càn quét của hắtayn với đNFQám pawn nhanh vô cùng. Dùng hắNFjn đKểXC đNFji dò bảcWn đxUồ vô cùng thích hợp. Đã biết trận pháp trung tâm nằNFQm trong 64 ô cờjR này, nếu phí thờapYi gian vào đdhxánh đNyBấKYnm đQnOối với King là quá vô nghĩyZda.
ChỉNFQ cầyZdn hắUFn tới đgNược trận pháp, mọi sự không phảCmi xong béng rồi sao.
TấKYnt nhiên, nghĩNFQ thì nghĩC vậy, hắDXn cũng chảam buồn mở miệng giảINIi thích. Ai hiểnvu sao kệ xác họ, việc ta ta cứXC làm, miễn sao không ảnvnh hưởng tới tiến đnvộ, hắKYnn cũng lườTgSi mở mồm.

...
Bên này Richard cũng đdKang vò đjRầNyBu bứgNt tai.
Đối phương quá giảxUo hoạhAt. HắPsdn bịhA ngườQnOi ta xoay như chong chóng từ nãy đgến giờdhx.
Nếu như vẫn không nhìn ra đTgSược toàn bộ đNyBám cận vệ của mình đgã tảUn mác đKYni tấAn công nhữdKng ngườCmi mà King “yêu quý”, đKểA hắgNn một vua tơ hơ ra trước Queen của đyiối phương, Richard tự móc mắbbyt mình ra đNFjược rồi.
Nhưng biết rồi thì sao !? ĐạxUi thế đAã thành. Richard tự thấxUy khảRDc năng chơi cờm của bảBPsn thân không tệ, chẳng qua trúng phảsNai âm mưu của tên vô sỉyZd kia thôi. Âm thầSNm nghiến răng không thôi, hắsNan rốt cuộc cũng vẫn phảyii đBPsối mặt với Queen của đRối phương.
Shaorin đRứAng trước mặt hắtayn, áo lụa đxUen bồng bềnh phấAt phơ. Tóc dài trang nhã không gió vẫn bay bay. Và quan trọng nhấSNt là, phượng hoàng kiếm đyNBã cầSNm trên tay, toàn bộ sứCc tập trung đRã khóa chặt vào hắAn.
Bàn đBPsiều khiểOjn bằmng đyiá tự đapYộng lùi đBTKến cuối căn phòng, nhườBPsng chỗ cho hai ngườnWi quyết đBấPsdu. Richard buồn bực, hắjRn vẫn còn phảCmi chỉDX huy đQnOám quân lính đKYni quanh bàn cờC nữyNBa đdKấjRy. Cô gái trước mắBTKt nhìn qua đamã biết chẳng phảQnOi loạcWi hiền lành gì, vừa đRánh cờdhx vừa đDXánh nhau, trận cờCm này hắYAn thua rõ rồi.
Nếu như nhanh chóng làm thịKt đgNược đnWối thủ. Có lẽ vẫn còn cơ hội.
“Nếu ta không lầCmm, cô chắXCc là Fake Queen thứPsd hai của trườnvng sinh đyNBảapYo phảtayi không !?”
Shaorin thoáng ngạbbyc nhiên, không ngờapY ngườapYi này vẫn có tâm tình nói chuyện phiếm, hắdKn muốn câu giờFtR chăng !? Nhưng càng câu giờPsd hắINIn càng là ngườnvi thiệt thòi mới đyNBúng chứg !? NghĩRDc thì nghĩnv vậy, cô vẫn theo bảyin năng gật đFtRầapYu.
“Vết thương của Ren là do ngươi đINIúng không !?”
“Con nhóc vênh váo đBTKó ta đjRã sớm không vừa mắSNt rồi ! Tiếc là mạdhxng nó lớn hơn ta tưởng !” Richard nhún vai buồn rầpBu đdhxáp.
KhẩpBu chiến nữPsda cũng bằCmng thừa. Hai ngườTgSi trực tiếp đRDcộng thủ.
Keeng....
Lực phảgNn chấKn đFáng sợ làm cảC hai ngườRi đsgều bật ra đNyBằxUng sau vài bước.

Cánh tay Shaorin có chút tê rầOjn, ngạdhxc nhiên nhìn lạdKi. Richard có thểA theo kịAp tốc đgNộ của cô cũng không có gì lạTgS, dù sao trên thực nghiệm đPsdảKYno mọi thứdhx đnvều bịYA giới hạAn, với cảPsdnh giới của bọn họ, hoàn toàn có thểQnO đNFjoán trước đRDcược phương hướng tấAn công của đhAối phương. Nhưng phượng hoàng kiếm không phảDXi là dạsNang vật chấFt, nếu Shaorin đAã muốn chém, thì thứm gì nó cũng cắBt xuyên qua đFược.
Vậy mà Richard có thểBTK cảBPsn lạRDci một đhAòn này.
Hai ngườhAi mặt đjRối mặt trong gang tấapYc. Binh khí trên tay cùng lúc đXCược lực lượng truyền vào, vung lên loang loáng, chưa đTgSầCy vài cái chớp mắKYnt đZXCã chém ra không dưới trăm lượt. Vùng không khí ở giữdKa đUFều bịNyB cắCt nát, hình thành nhữsNang đsgợt phong áp sắyic như dao. Nếu như có con ruồi nào vô phúc bay vào đdhxây, đZXCảKm bảRDco mảsgnh vụn cũng chẳng còn.
Keeng...
LạFi một lầyNBn nữCma va chạBPsm.
Richard lộn ngườUFi bật về phía sau, một đapYợt kiếm khí như trăng lưỡi liềm sắNyBc bén vô bì đmã bắmn tới. Hắtayn vung tay chém liên hoàn ba lượt mới có thểYA đRánh tan nó rồi chật vật lùi về phía sau.
Lúc này Shaorin mới kịDXp “nhìn” kỹ binh khí của đFối phương, không khỏi cau mày.
“Quỷ kiếm của Orochi à !?”
“ChuẩAn ! Con rắDXn đXCó toàn thân đNFQều là bảDXo bối, vảTgSy có thểKYn làm khiên, da có thểnW làm giáp, răng nanh có thểBTK làm binh khí. Quỷ kiếm này là lấapYy một đdhxoạBn xương sống của hắKYnn rèn thành, trong đyió bao hàm luôn vài phép tắUFc năng lực của hắnvn ! Rơi vào tay đOjám con ngườRi kia thật lãng phí.” Richard nhấCmc thanh katana đCen tuyền trên tay lên nhẹ nhàng vuốt ve. Lưỡi kiếm rung lên ông ông, quỷ khí tỏa ra nghi ngút, dườFng như cực kỳ đZXCồng tình với hắCmn.
Phượng hoàn kiếm với năng lực cắAt đCmứnvt chính là bảNyBn cảgNi tiến của thanh kiếm này, bởi vậy Richard dùng nó đKểINI chặn lạyZdi nhữRng đBTKòn tấapYn công của Shaorin cũng không khó khăn gì.
Hai thanh kiếm đNyBều có năng lực cắdKt đYAứNyBt cực mạgnh. Vũ khí giống nhau, còn lạSNi phảtayi xem ngườNyBi sử dụng rồi. Về đnviểcWm này Richard lạUFi có lợi thế hơn một chút, vì cơ thểOj của hắyZdn vốn cực kỳ mạKYnnh mẽ, dù bịZXC thực nghiệm đFảPsdo áp chế, nhưng so với Shaorin vẫn hoàn toàn áp đYiảyio, tuy vậy khảBTK năng “cắnvt” còn phảhAi dựa vào lý giảXCi đUối với nhữdhxng sự liên kết, về đXCiểdhxm này thì Shaorin cao hơn hắKYnn không chỉU một bậc.
Tình huống lạBi lâm vào thế giằKng co.
...
NgườgNi Trung Thành đYAã muốn nhuộm đapYỏ màu máu.

Hắmn đRã cố gắjRng hết sứKYnc đOjểnW tránh khỏi nhữnWng tia sáng chết ngườNyBi mà Lee Ji Won bắINIn ra vèo vèo kia. Laze bắDXn ra với tốc đFộ ánh sáng, nhưng cầXCn thờyii gian ngưng tụ, Trung Thành chỉR việc nhìn vào nòng súng to đZXCùng kia là có thểg dễ dàng đmoán đKYnược đapYườBng đmạcWn, trò mèo này hắSNn làm mãi cũng thành quen rồi, không có gì khó khăn cảam. Chết ngườRi là nhữKng quảNyB tên lửa truy đhAuổi sau lưng ầUFm ầBTKm kia.
Mỗi quảA tên lửa mini này chỉA to bằBPsng bắyNBp chân ngườami, nhưng lực công phá mạgNnh khủng khiếp, so ra đsNaịCma lôi Trung Thành dùng lúc trước chỉPsd đINIáng xách dép cho nó. Con robot khổng lồ kia toàn thân mang bao nhiêu quảA tên lửa kiểTgSu này, Trung Thành nghĩcW mà muốn tê dạAi da đFầdhxu.
Nhưng thờQnOi gian không còn nhiều nữsNaa, chỉyi có thểjR liều mạCng mà đamánh. Dù toàn thân hắSNn nhuộm đRỏ, nhưng chủ yếu đxUều là xây sước ngoài da, do nhữRDcng mảSNnh tên lửa vỡ vụn gầTgSn thân găm vào. Thân thểsg đTgSã đsgược cảOji tạBPso qua, khảtay năng chịyZdu đyZdựng cực tốt, vậy nên dù bịxU sóng áp xuấRt đtayánh tới cũng chỉnv khiến hắUFn nhộn nhạxUo trong dạINI dày một chút mà thôi.
Tuy vậy nếu trúng trực tiếp một quảjR tên lửa, không biết còn có thểXC lành lặn không. Trung Thành vẫn còn chưa dám thử, dù da thô thịXCt dày, nhưng không có nghĩAa là bấBTKt tử. MấBTKt cái tay hay cái chân thì hắapYn cũng chẳng mọc lạnWi đhAược. Một kiếm kia của Shaorin đDXã cắdhxt đBPsứyit luôn sự xâm thực của dòng máu vương tộc cùng với gene bấyNBt tử, tuy là muốn tốt cho hắyZdn, nhưng giờNFQ đjRây Trung Thành lạbbyi bắsNat đgầBu thấnvy tiếc.
Ngẫm mà xem, nếu có khảyi năng hồi phục như vậy, cứC lợi dụng máu trâu liều mạKYnng nhào vào, có khi đAã xong việc từ nãy. HắcWn đNFjang rấTgSt gấdKp mà.
NghĩKYn đXCến Frozen phảdhxi đYAối mặt với con dã thú kia, Trung Thành lòng nóng như lửa đNFjốt.
Lee Ji Won cũng không khá hơn. GiằAng co đapYã hơn mườgi phút, cảyNB hai đKYnều hút chết không biết bao nhiêu lầKn. Cử đdhxộng của mobile suit dù có linh hoạCt đINIến mứAc nào đnWi nữYia vẫn cầgNn ngườsgi đDXiều khiểPsdn, không thểYi so sánh với con ngườNFji đFtRược, đpBối phó với loạdKi mãnh tướng lão luyện sa trườNFjng, lạBPsi cực kỳ giảYio hoạjRt như Trung Thành, hắYAn có đpBiểmm thấtayy bó chân bó tay.
Lee Ji Won vẫn không biết rằgNng Ji Jine đXCã chết, hắhAn chỉdhx cảdKm thấBy trong lòng bấUt an, lồng ngực cực kỳ khó chịjRu. Đây có lẽ là tâm ý tương thông trong truyền thuyết, chỉKYn tội đSNẳng cấRp quá thấcWp, không hoàn toàn cảhAm nhận đYiược đRDcối phương. Chính vì cảCmm giác khó chịRDcu này, thực lực của Lee Ji Won phát huy còn chưa tới nửa phầKn, dù hắINIn cũng đyNBang gấBTKp đapYiên lên đCược.
“TrạyNBng thái siêu tầyZdn – Mở”
Sau một tiếng khói phun, toàn thân Robot Omega rung lên bầyNBn bật. NhữRng mảDXnh vỏ giáp bắsNan tung ra tứhA phía, cảDXn trở Trung Thành một hồi.
Đến khi Trung Thành đZXCịFnh thầjRn lạNyBi, Omega trước mắpBt hắTgSn đAã hoàn toàn thay đsgổi, khẩapYu súng dài trên vai đINIã hóa thành một thành trườBPsng kiếm lớn, toàn thân Robot thon nhỏ, có vẻ ẻo lảBPs hơn. Nhưng không nghi ngờYA gì, tốc đdKộ của nó chắFc chắmn sẽ tăng lên rấAt nhiều.
Đáng tiếc là Trung Thành vẫn xem thấnWp sảsgn phẩDXm kết tinh trí tuệ của nhân loạNFQi này rồi. HắCn chỉC vừa ngạINIc nhiên một chút, Robot Omega đNFQã biến mấAt.
“Tốc đCộ âm thanh !?” Trung Thành biến sắbbyc.
Choang.
GầjRn như chỉTgS còn kịXCp phảamn xạNFQ theo bảjRn năng, Trung Thành vung thanh đYiao đDXỏ máu của mình sang bên cạamnh.
HắFtRn chỉKYn cảRm thấBTKy xương cốt của mình lạINIo xạsgo. Giống như một ông già đgã yếu còn muốn ra gió rồi bịFtR xe tăng tông phảFtRi. Thân thểhA mạPsdnh mẽ hơn nữZXCa cũng không chịSNu đdKược lực va đyZdập của mấmy tấtayn kim loạSNi như vậy.
Trung Thành phun ra một ngụm máu tươi lớn. Xương sườdhxn gãy vài đdKoạgn.. Thanh đOjao đXCỏ máu văng lên trên không xoay xoay mấyNBy vòng tuyệt vọng. KhẩBPsu TIMI đKeo sau lưng hắZXCn đYiã hóa thành mấmy mảKYnnh vụn vương vãi, hộ tống hắamn trên đPsdườRDcng bay, rảOji một hàng kim loạINIi dài dằTgSng dặc đsgến thẳng vách tườgNng.

Kim loạnWi Orihancol có đOjộ cứying vô bì, một chiêu này của Ji Won đAã bịINI cảsgn lạjRi, Trung Thành nhờYA khẩPsdu TIMI hi sinh thế mạpBng mới không đgNầINIu mình hai nơi. Nhưng gãy vài cái xương là chuyện tấsNat yếu.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh.
CảapY ngườyii Trung Thành bịdK đNFQánh lún sâu vào bứKc tườapYng của căn phòng, đgNểK lạKYni nhữCng vết nứyZdt chằRng chịDXt toang toác. HắPsdn lạOji gãy thêm vài cái xương nữBa. Đau đhAớn kinh khủng, xương đNFjâm vào phổi, da thịCt bịm đCánh nát khiến hắTgSn cũng không tự chủ đSNược kêu lên vài tiếng.
Lee Ji Won kinh ngạYic nhìn một màn này.
Có đCược gia tốc với vận tốc âm thanh, bấBt thình lình tấKYnn công, lạSNi thêm uy lực của đmộng cơ “thủy hoa” khiến lực chém của Omega còn tăng lên vài lầTgSn. Uy lực đdKâu chỉFtR vài tấKYnn.
Vậy mà còn không thểK một đjRao chém nát tên xạsg thủ này.
Ngẫm lạINIi hắpBn cũng có chữINI Knight trên đFầSNu, xem ra không thểXC coi thườAng đNFjược.
“Sống dai thật đUấUFy ! Nhưng kết thúc rồi !”
Lee Ji Won lẩUm bẩgNm, có phầyZdn khâm phục sự ngoan cườgNng của ngườCmi này. Nhưng hắNFQn cũng không nương tay đNFQi chút nào. Robot Omega lầnvn nữYAa phóng tới, vẫn là vận tốc âm thanh.
Lúc này, Trung Thành mới lảCmo đBPsảXCo chui ra từ vết đNFjổ nát.
MắAt thấNFQy hung thầYin một lầAn nữRDca lao tới, hắnWn cũng không tránh né, đYiôi mắINIt rực lên chiến ý đAiên cuồng, trận pháp trước ngực lạsgi sáng rực, đapYôi cánh băng sương lầmn nữnWa hiện ra.
“Không phảjRi chỉcW là vận tốc âm thanh thôi sao !? Ta cũng làm đCược !”
DứCt lờtayi, Trung Thành nhún chân, đSNểYi lạKi một tiếng nổ lớn, nương theo lực đyZdạBPso bắKn đQnOi như một quảBPs tên lửa, đINIôi cánh băng sương lúc này chỉDX còn đYAểXC hỗ trợ, giúp hắUFn xua đINIi lực cảapYn không khí. Trung Thành dưới hai luồng áp suấCt nóng và lạRDcnh, đDXẩsgy cơ thểXC tiến về phía trước, hai chân ầdKm ầQnOm dẵDXm xuống, phá hoạBi nền nhà, một đmườCng chạKYny tới như bay.
Giống như một vì sao băng mãnh liệt xẹt ngang bầNFju khí quyểQnOn, Trung Thành vung tay, thanh đFtRao đapYỏ máu vừa vặn rơi xuống đmúng chỗ hắdhxn. CảsNa ngườTgSi khí thế tăng vọt, liều chết tiến tới trước cùng một tiếng hét lớn.
Cũng là vận tốc âm thanh.
...