28,

Buổi chiều.

Đại hội diễn ra.

Chỗ chúng tôi ngồi hơi gần sân khấu.

Hiệu trưởng đọc một bài diễn thuyết siêu dài.

Tôi đang lơ mơ ngủ chợt tỉnh giấc bởi tiếng hét chói tai của bạn thân và những cô gái xung quanh.

Tôi chưa kịp phản ứng.

Bạn thân lắc mạnh tay của tôi rồi hét lên.

“A a a a! Đẹp trai quá, quá đẹp trai!”

“Không đúng! Vân Vân, sao chủ tịch mới của tập đoàn Tiêu Thị lại giống chồng cậu như vậy!”

Chồng tôi???????

Tôi nhìn nhanh chóng nhìn về phía sân khấu.

Lúc này, người đứng trên sân khấu là một người đàn ông cao lớn, mặc một bộ vest chỉnh tề.

Anh ấy có khí chất xuất chúng, gương mặt góc cạnh, đôi mắt dưới cặp kính gọng vàng đen thăm thẳm, chiếc mũi cao thẳng, trông tuấn tú vô cùng.

Anh thờ ơ lạnh lùng nhìn qua khán đài một lượt, tất cả mọi người đều trở nên im lặng.

Lúc này tôi đã hoàn toàn choáng váng.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy Tiêu Thần mặc vest và đeo kính gọng màu vàng, thật sự quá mê người.

Bình thường anh ăn mặc tùy ý đã rất đẹp trai, hôm nay còn có thêm một cảm giác cấm dục.

Tôi mỉm cười nhìn Tiêu Thần, người đang chậm rãi phát biểu trên sân khấu bằng giọng điệu nghiêm nghị.

Lúc này, trông anh ấy đầy quyến rũ, tôi thấy những cô gái xung quanh phấn khích đến mức phải dùng tay che miệng.

“Vân Vân, đó có phải bạn trai cậu không? Bạn trai của cậu thật sự là chủ tịch của tập đoàn Tiêu thị sao? Nhưng tại sao lúc trước anh ấy lại ăn mặc giống hệt một công nhân?”

Giọng nói của cô ấy làm tôi tỉnh lại, tôi cũng rất ngạc nhiên.

Tại sao Tiêu Thần lại trở thành chủ tịch của tập đoàn Tiêu thị rồi?

Tôi cũng không biết.

Tiêu Thần trên sân khấu nhìn thẳng vào tôi.

“Thật ra, tôi tặng cho trường một tòa nhà để làm thí nghiệm bởi vì bà xã của tôi, Tô Vân đang học ở đây. Tôi cảm ơn trường học đã quan tâm chăm sóc bà xã của tôi.”

Tôi trợn mắt há hốc mồm.

Mọi người xung quanh đều nhìn tôi.

Bao gồm cả Phương Duyệt và Cố Thanh, bọn họ đều kinh ngạc nhìn tôi.