Địch Kiến Cường nghe vậy, gật gật đầu nói: "Được."

Tiền trao cháo múc, đây là cách giao dịch trực tiếp nhất.

Lam linh chi tiếp tục ở trong tay Diệp Tinh, Địch Kiến Cường chỉ biết cần nhanh chóng huy động đủ ba tỷ, sau đó dành được lam linh chi.

Song phương rời khỏi nơi này, ký kết một vài hiệp định, sau đó hai cha con Địch Kiến Cường liền đáp máy bay rời khỏi Thượng Hải.

- Hiện tại chỉ cần chờ năm tỷ vào tài khoản thôi! Diệp Tinh trong lòng vui sướng.

Chu Kinh Thiên hai tỷ, Địch Kiến Cường ba tỷ, cộng lại chính là năm tỷ, hơn nữa trên người hắn có tám trăm triệu, chính là năm tỷ tám.

Như vậy tính ra chỉ thiếu hai trăm triệu là có thể mua lại Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.

Vẻn vẹn chỉ có hai trăm triệu đối với Diệp Tinh mà nói không đáng nhắc tới.

Hơn nữa "Như mối tình đầu" còn có một thời gian nữa cũng phải chiếu, hiện tại doanh thu phòng vé của nó đã đạt tới ba tỷ, vượt qua kiếp trước rồi.

Căn cứ vào ước tính doanh thu phòng vé, doanh thu phòng vé kiếp này "Như mối tình đầu" có thể đạt tới khoảng 3,5 tỷ, như vậy có thể tạo ra lợi nhuận khoảng 1,4 tỷ cho Diệp Tinh hắn.


Tổng cộng cộng lại với nhau đều có bảy tỷ, hắn cũng không cần đi vay ngân hàng nữa.

......

Trong căn hộ, Diệp Tinh nhìn lam linh chi khổng lồ trước mắt.

Ba hạt giống, ba gốc lam linh chi, Diệp Tinh chỉ bán hai gốc.

"Gốc cây này trước không bán, tạm thời giữ lại, lam linh chi đối với thân thể người rất có lợi, vừa vặn cho ba mẹ, Tiểu Ngư dùng một ít."

Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.

Tất cả kế hoạch cần dùng đến tiền hắn đã nghĩ ra, hiện tại lam linh chi đối với thân thể người nhà mình có lợi, vậy hắn nhất định muốn cho người nhà của mình dùng một ít.

Thân thể Diệp Kiến An, Lưu Mai kỳ thật đều không tốt lắm, có rất nhiều bệnh tật để lại khi còn trẻ.

"Đợi đến khi đến thời điểm đấu giá, mình lại đem một gốc lam linh chi cuối cùng này bán đi."

Dùng một đoạn thời gian, gốc lam linh chi này phỏng chừng còn có thể còn lại hơn phân nửa.

Hơn nữa, vật quý vì hiếm, nếu không ngừng lấy ra lam linh chi, vậy cũng rất khó bán được giá tốt.

"Không nghĩ tới ba hạt giống trên ruộng nhà Đàm Nguyên Nguyên còn mang đến cho mình kinh hỉ lớn như vậy." Diệp Tinh trong lòng thầm than.

Năm tỷ thù lao, đây là một tài sản khổng lồ như thế nào chứ.

Ai biết hạt giống lam linh chi hiếm thấy trên thế gian lại nằm trên một cánh đồng nông thôn nghèo khó chứ. Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh bấm điện thoại.

"Ông chủ." Thanh âm của Trần Quân Nam truyền đến.

"Giám đốc Trần, giúp tôi điều tra tình huống của Đàm Quân ở bệnh viện Thượng Hải một chút." Diệp Tinh nhanh chóng phân phó.

Hiện tại Đàm Quân hẳn là đã thay thận xong.

"Được." Trần Quân Nam nhanh chóng đáp ứng.


......

Sau đó Diệp Tinh nhận được tin tức, tình trạng sức khỏe Đàm Quân đã tốt lên, phẫu thuật thay thận rất thuận lợi, lúc này đang điều trị tại bệnh viện.

Nhưng chẳng bao lâu vấn đề đã xảy ra.

"Ông chủ, Đàm Quân sau khi thay thận xuất hiện bài xích nghiêm trọng, hiện tại tình huống rất xấu, nhất định phải đổi thận mới." Trần Quân Nam nhanh chóng nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức hỏi: "Vậy bệnh viện có nguồn thận thích hợp không?"

"Tạm thời không có." Trần Quân Nam lắc đầu.

Lúc này anh ta có chút nghi hoặc, không biết vì sao Diệp Tinh lại để ý đến Đàm Quân như vậy.

"Để tôi nghĩ biện pháp." Diệp Tinh cúp máy.

Suy nghĩ một chút, hắn trực tiếp gọi điện thoại cho đám người Chu Kinh Thiên, Đổng Đại Chí, bắt đầu dùng quan hệ nhanh chóng tìm kiếm nguồn thận mới.

Đám người Chu Kinh Thiên, Đổng Đại Chí nhân mạch rộng lớn, tìm kiếm khẳng định so với bọn họ đơn giản hơn rất nhiều.

Đối với yêu cầu của Diệp Tinh, đám người Chu Kinh Thiên, Đổng Đại Chí tự nhiên là không dám chậm trễ, nhanh chóng phát động nhân mạch của mình, rất nhanh liền có tin tức nguồn thận mới.

......


Trong bệnh viện Thượng Hải, lúc này mẹ Đàm Nguyên Nguyên vẻ mặt lo lắng, trên mặt còn có nước mắt không ngừng chảy xuống.

"Thân thể bệnh nhân bài xích rất lớn, chỉ có thể thay thận, nhưng mà bệnh viện tạm thời không có nguồn thận thích hợp, chúng tôi cũng liên hệ với một số bệnh viện khác, tạm thời không có thu hoạch gì, các vị phải chuẩn bị tâm lý thật tốt." Bác sĩ lắc đầu nói.

Thời gian qua bọn họ cũng đang tìm kiếm nguồn thận, nhưng đều không có kết quả.

Nếu trong thời gian ngắn không thể tìm được nguồn thận thích hợp, vậy chỉ có thể chờ Đàm Quân chết.

"Bác sĩ, cầu xin ông nghĩ biện pháp, nhất định phải cứu con trai tôi." Mẹ Đàm Nguyên Nguyên vẻ mặt đầy nước mắt nói.

Tin tức này đối với ba ta hoàn toàn là sét trong mưa.

Bên cạnh, cha của Đàm Nguyên Nguyên cũng thất thần giống như vậy.

Đàm Nguyên Nguyên nhìn bộ dáng thống khổ của em trai mình trong phòng bệnh, trên mặt cũng tràn đầy vẻ bi thương.

Lúc này mẹ Đàm Nguyên Nguyên đang khóc, bỗng nhiên nhìn thấy Đàm Nguyên Nguyên, bà vội vàng nắm lấy tay Đàm Nguyên Nguyên nói: "Nguyên Nguyên, con hỏi ông chủ Diệp xem có cách nào không, cứ tiếp tục như vậy em trai con sẽ mất mạng mất."

"Con lập tức liên lạc ngay." Đàm Nguyên Nguyên lau nước mắt một chút.