“Hừ!” Nghe vậy, Thánh Hoàng Khôn Quân hừ lạnh một tiếng. Ông ta cũng không dám dễ dàng tin tưởng lời của Thánh Hoàng Lăng Húc.

"Được rồi, ta còn có việc phải đi trước." Thánh Hoàng Lăng Húc nhìn Thánh Hoàng Khôn Quân đang vô cùng cảnh giác lại mỉm cười nói.

Vụt!

Ông ta nắm lấy Diệp Tinh, trực tiếp bước vào trong khí lưu hỗn độn, trong nháy mắt biến mất không thấy.

Mà Thánh Hoàng Khôn Quân chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ rời đi, không dám có bất kỳ ngăn cản nào.

"Rời đi rồi, vị Thánh Hoàng Nhân tộc kia đem tên cường giả Huyễn tộc đáng ghét kia mang đi rồi."

Tất cả cường giả tộc Hạt Nguyên nhìn, cuối cùng bọn họ vẫn không thể đánh chết được cường giả Huyễn Tộc này.

Trong hư không, sắc mặt Thánh Hoàng Khôn Quân âm trầm.

“Huyễn tộc khi nào lại đứng cùng một chỗ với Nhân tộc?”

Nhân tộc đối với bọn họ mà nói hoàn toàn là tồn tại giống như quái vật khổng lồ.

Giống như thực lực của tộc Hàn Nguyệt tiếp cận bọn họ, thậm chí cam nguyện thừa nhận Nhân tộc che chở, nhưng cái giá phải trả là giao ra danh ngạch truyền thừa trong tộc, nếu Nhân tộc có thiên tài có thuộc tính tương ứng là có thể đi tiếp nhận truyền thừa.


"Thánh Hoàng đại nhân." Rất nhiều đại đạo chi chủ liếc nhau một cái, sau đó tiến lên cung kính nói.

"Gia tăng cảnh giác trong tộc, nhanh chóng điều tra một chút, xem có cường giả dị tộc nào ẩn núp hay không." Thánh Hoàng Khôn Quân lạnh lùng nói.

“Vâng!” Đông đảo đại đạo chi chủ không dám do dự, vội vàng gật đầu.

......

Một nơi trong hư không cách đại lục tộc Hạt Nguyên vô cùng xa xôi, lúc này một vị lão giả đứng thẳng.

Vị lão giả này thoạt nhìn vô cùng già nua, thân thể hơi khom lại, trên người tản ra khí thế dao động không tính là mạnh, hoàn toàn giống như người già, cơ hồ không có lực sinh mệnh gì, tựa hồ tùy thời là chết.

Lúc này trong mắt ông ta lại mang theo một tia khiếp sợ, còn có một tia kích động khó có thể che dấu.

"Tu luyện hơn chục ngàn năm, thực lực đại đạo chi chủ? Cường giả chi nhánh nào của Huyễn tộc chúng ta vậy?” Nguyên Nha yên lặng suy tư.

Thiên phú cường đại như vậy, tuyệt đối có thể nói là thiên tài cường đại nhất từ trước đến nay của Huyễn tộc bọn họ.

“Huyễn tộc chúng ta suy nhược đến nay, rốt cục xuất hiện hy vọng quật khởi sao?”

Trong mắt Nguyên Nha tràn đầy vẻ chờ mong.

"Hử?" Đột nhiên ông ta nhìn về phía xa.

Ồ lên!

Trong hư không có một đạo không gian trận truyền tống xuất hiện, Nguyên Nha bước vào trong đó, thân ảnh trong nháy mắt biến mất.

Một khu vực khác, hư không vỡ tan, sau đó ba thân ảnh xuất hiện.

"Sư phụ, Nhị sư huynh." Diệp Tinh nhìn hai người trước mắt, cười chào.

"Diệp Tinh."

Bên truyen.Full.vn và truyen.Full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương


Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, không nhịn được cảm thán nói: "Chèn ép đạo chủ Xích Diễm, đối mặt với hơn mười đại đạo chi chủ vây công cũng không sợ chút nào, Diệp Tinh, biểu hiện của ngươi ngoài dự liệu của ta."

Sâu trong đáy mắt đạo chủ Lăng Hằng lúc này còn lưu lại một tia khiếp sợ, mấu chốt là Diệp Tinh biểu hiện ra thực lực quá mạnh.

Không đến một ngàn năm đã đạt tới cấp độ đại đạo chi chủ, tiềm lực như vậy tuyệt đối có thể nói là thiên tài mạnh nhất vũ trụ từ trước đến nay.

Diệp Tinh cười cười, nói: "Đệ tử cũng gặp phải nhiều cơ duyên mới được như vậy."

“Ha ha, cơ duyên cũng là một loại thực lực, cường giả đứng đầu nào không phải dựa vào cơ duyên quật khởi chứ?” Đạo chủ Lăng Hằng cười to nói.

Lúc này trong lòng ông ta rất là sung sướng.

Trong đám đệ tử của ông ta rốt cục xuất hiện một cường giả cấp bậc đại đạo chi chủ, đây cũng là mộng tưởng ông ta vẫn mong muốn có được cho tới nay.”

"Sư đệ." Lúc này Thánh Hoàng Lăng Húc nhìn Diệp Tinh, trong mắt có vẻ kỳ dị, khóe miệng lộ ra một nụ cười hiếm thấy.

"Kỳ thật lúc trước ta không tin ngươi có thực lực đại đạo chi chủ, cho nên lúc trước không có ra tay. Tuy nhiên, ngươi đã thực sự khiến cho ta bị sốc, ta rất ngưỡng mộ ngươi, sư đệ." Thánh Hoàng Lăng Húc mỉm cười nói: "Xin ngươi đừng trách ta nhé."

Ông ta lúc trước quả thật có tính toán kiến thức thực lực Diệp Tinh.


"Ta không trách sư huynh, nếu những người khác bỗng nhiên truyền ra thực lực này, ta cũng không tin." Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng nói.

Thánh Hoàng Lăng Húc rõ ràng nhượng bộ một bước, chủ động xin lỗi, hắn cho dù biết lúc trước Thánh Hoàng Lăng Húc cố ý không ra tay thì cũng không có khả năng dám bày ra sắc mặt gì.

Thánh Hoàng Lăng Húc mỉm cười, ông ta ném một chiếc đồng hồ đeo tay tới, nói: "Đây là sư phụ cho ta, chỉ có đại đạo chi chủ tộc ta mới có thể có được, ngươi hiện tại đạt tới, chiếc đồng hồ đặc thù này cho ngươi."

"Đây là cái gì?" Diệp Tinh nhìn đồng hồ, có chút nghi hoặc.

Toàn bộ đồng hồ tản ra ánh sáng kim loại màu bạc trắng, hơn nữa chất liệu kinh người, ít nhất cũng là vật liệu đỉnh cấp chế tạo ra.

Nhìn thấy Diệp Tinh tiếp nhận đồng hồ, Thánh Hoàng Lăng Húc cũng không có giải thích, nói: "Được rồi, chuyện sư phụ phân phó mang ngươi đến Thành Thời Không, hiện tại chúng ta xuất phát đi."

"Vâng, Nhị sư huynh." Nghe vậy Diệp Tinh gật đầu, mệnh lệnh của Thánh Tôn Thời Không tự nhiên là quan trọng nhất.

"Nhưng mà bản thể ta còn đang chạy tới, đại khái cần mười phút."

Lúc trước Thánh Hoàng Lăng Húc trực tiếp đi tới tộc Hạt Nguyên, cũng không có tụ tập cùng bản thể của hắn.

"Vậy chúng ta đợi một lát." Thánh Hoàng Lăng Húc nói.

Đi tới thành Thời Không, tự nhiên là bản thể Diệp Tinh đi tới, không có khả năng phân thân Huyễn tộc đi gặp Thánh Tôn Thời Không.