Trong suốt quá trình giao dịch, cả hai đều thận trọng nhìn xung quanh, như thể họ có bốn mắt.Giống như nghĩ tới điều gì đó, Lý Kim Phượng bỗng nhiên nói: "Đại ca, đống ngô này...""Cháu có muốn nó không? Chú sẽ đưa nó cho cháu?" Người đàn ông hào phóng nói.Tuy rằng một cân ngô này có thể đổi được bảy tám xu, nhưng so với bột mì tinh kí thì rõ ràng vừa rồi hắn đã chiếm tiện nghi của cô bé này."Không, cháu không muốn lấy không mà là đổi hai quả trứng gà để lấy nó!" Lý Kim Phượng đột nhiên nói."Gà...trứng gà? Còn có cả trứng gà?" Người đàn ông lại có vẻ kinh ngạc.Quần áo Lý Kim Phượng mặc rất rộng, túi sâu, hầu hết mọi người đều không biết được bên trong có cái gì.Thời điểm cô mượn nó để lấy ra đồ vật, từ trong không gian ra hai quả trứng gà.Nhìn quả trứng tròn trịa trong tay Lý Kim Phượng, lần này người đàn ông hoàn toàn không nói nên lời.Hắn vốn tưởng rằng cô bé trước mặt là một người bình thường đói bụng nên vào thành phố, nhưng không ngờ trên tay cô lại có trứng gà và bột mì.Ở thời đại này, với hai thứ này đã đến lúc nên có một sống cuộc sống như thần rồi phải không?Thật tốt!Trong thâm tâm, người đàn ông này vô cùng hâm mộ Lý Kim Phượng.Nhưng hắn chỉ nguyện ý lấy một quả trứng gà: "Cô bé trứng gà rất hiếm, chú chỉ lấy một quả thôi còn lại cháu có thể giữ mà ăn!"Mặc dù rất không nỡ, thậm chí còn muốn giật quả trứng ra cho vào túi nhưng đàn ông lại không thể làm được việc cắn rứt lương tâm như vậy.Ngược lại là Lý Kim Phượng lại kín đáo đưa quả trứng gà cho người nam nhân kia."Hai quả trứng đổi lấy ngô của chú cũng không phải miễn phí, chú còn phải nói cho cháu một ít tin tức."Liên quan đến chợ đen, Lý Kim Phượng biết rất ít.Ngoài ra còn có những đồ vật từ thời đại này mà cô vẫn chưa biết rõ ràng.Điều quan trọng nhất là người trước mặt có vẻ như thường xuyên đi chợ đen nên biết những thứ gì có thể đổi được với giá bao nhiêu.Biết đâu, cô cũng có thể tìm được những khách hàng chất lượng cao cho mình."Tin tức gì?" Người đàn ông cuối cùng cũng nhận quả trứng, nhưng hắn cũng đã quyết định, mặc kệ Lý Kim Phượng có hỏi thế nào, tất cả những gì hắn biết đều sẽ nói ra, tuyệt đối sẽ không giữ bí mật."Chợ đen ở huyên thành ở đâu?”"Chợ đen? Cô gái, cháu muốn đi chợ đen à?" Người đàn ông nhìn chằm chằm vào Lý Kim Phượng trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc."Dạ.""Chợ đen ở trong hẻm tám mốt! Có một số con hẻm nhỏ ít người cũng có.

Thậm chí ngay cả bến xe buýt cũng có.


Tuy nhiên, lớn nhất vẫn là hẻm tám mốt.

Cô gái, nếu đi chợ đen thì phải cẩn thận, đừng giao dịch với những người đói bất tỉnh."Người đàn ông đoán chừng Lý Kim Phượng sẽ đi chợ đen để trao đổi lương thực.Nếu đúng như vậy, cần phải đề phòng một số người.Những người đã ngất đi vì đói nếu nhìn thấy những bột mì tinh này, chắc chắn sẽ lấy tay đoạt lấy.“Đói bất tỉnh? Cụ thể là chỉ......” Lý Kim Phượng kỳ thực cũng biết có hình dạng như thế nào, nhưng cẩn thận chạy thuyền được vạn năm, mới có thể sống sót.Người đàn ông nói: “Người đầu to thân nhỏ, mắt luôn nhìn vào túi xách của người khác.


Rồi có người bụng to, tám chín phần là những người đó rất đói và đã ăn đất Quan Âm”“Đất Quan Âm?”“Đúng rồi, nó chỉ là một loại bùn nhưng lại trông giống như bột mì, hấp lên thì ăn rất ngon.

Loại bùn này chỉ cần ăn một chút là sẽ có cảm giác trướng đầy.Chỉ là loại đất này trong dạ dày sẽ không thể tiêu hóa nổi, cũng không thể đi ra ngoài, theo thời gian, dạ dày sẽ phình ra như quả dưa hấu nhỏ, những người như vậy sớm muộn gì cũng sẽ chết, chỉ cần có đồ ăn thì sẽ không quan tâm đ ến bất cứ điều gì.".