Bạch Tử Du thành thạo đến mức chẳng giống với người lần đầu gần nữ nhân chút nào, nụ hôn của họ cứ thế dây dưa không rời, rất nhanh chóng mọi thứ vướng víu trên người dần được cởi bỏ, quần áo của cả hai cứ thế nằm sõng soài trên sàn nhà.
-“ Lộ Hạ Diệp, là cô ép tôi.

Giờ phút này không còn cơ hội để hối hận nữa đâu.”
Màn đêm u tĩnh, lạnh lẽo bao trùm cả căn phòng, giờ đây chỉ có tiếng th ở dốc của nữ nhân, trong đêm tối, tiếng nữ nhân r3n rỉ vô cùng ái muội.
Một chút ánh sáng chiếu thẳng vào Lộ Hạ Diệp, hiện lên dung nhan vô cùng xinh đẹp.

Làn da trắng mịn màng trơn mượt, môi anh đào nhỏ nhắn phát ra tiếng r3n rỉ.

Ánh mắt lim dim đa tình, trong suốt sáng ngời, tưởng chừng như Lộ Hạ Diệp sắp khóc, đúng là Trời sinh mị lực ánh mắt.
Nhìn ánh mắt Diệp Diệp hiện tại đang chìm đắm trong d*c vọng, không ngừng phát ra mị hoặc, những tiếng kêu r3n rỉ đến đỏ mặt.

Lộ Hạ Diệp giờ đây giống như yêu tinh dụ hoặc nam nhân, thân thể cô ấy không ngừng vặn vẹo, khó chịu.

Bạch Tử Du bây giờ mà cưỡng lại được thì chắc hẳn anh ta không phải đà ông nữa rồi.
Bộ ng ực Diệp Diệp giống như đỉnh núi, khiến Bạch Tử Du thật muốn khám phá, Bạch Tử Du bá đạo, tham lam chiếm lấy th@n thể Lộ Hạ Diệp.

Nụ hôn của Bạch Tử Du tuy bá đạo nhưng không thiếu phần ôn nhu, cẩn thận như sợ rằng Lộ Hạ Diệp bị tổn thương.

Căn phòng bao trùm d*c vọng, Bạch Tử Du không ngừng lấy bàn tay xoa bóp ngực Lộ Hạ Diệp.

Kỹ thuật tưởng chừng non nớt, nhưng lại đủ khiến Lộ Hạ Diệp khó chịu, cả người đầy nhiệt muốn toát ra, muốn ngừng cũng không ngừng được.
Môi Bạch Tử Du khẽ chạm vào cổ Lộ Hạ Diệp, thân thể khỏe mạnh của Bạch Tử Du hiện ngay trước mắt cô ấy.

Quả thật là mãnh nam, thân thể rắn chắc, cơ bụng 6 múi, nếu bất kỳ sắc nữ nào nhìn thấy thân thể Bạch Tử Du cũng phải mê đắm, quả thật là mị lực nam nhân.
Bờ môi Bạch Tử Du di chuyển đến vòng một căng tròn, khẽ li3m nhẹ nhụy hồng khiến Lộ Hạ Diệp không ngừng r3n rỉ.

Bộ ng ực đ ẫy đà không ngừng hấp dẫn Bạch Tử Du, ánh mắt anh ta bây giờ đã chìm đắm trong d*c vọng, bàn tay cứ xoa bóp ngực của Lộ Hạ Diệp, thanh âm khàn khàn lên tiếng:
-“ Cô ăn gì để nuôi nó thế? thật khiến người ta phát điên mà…”
Bạch Tử Du tà ác đùa giỡn bộ ng ực ấy, khuôn mặt anh tuấn thoáng cười tà ác, ánh mắt chìm đắm sự mê hoặc khó cưỡng.
Bạch Tử Du lấy bàn tay thon dài, từ lướt xuống vùng cấm.

Hương thơm nơi tư m@t không ngừng hấp dẫn anh ta, Bạch Tử Du li3m nhẹ trên bàn tay, hương vị mê người, quyến rũ khiến Bạch Tử Du cười tà mị.

Anh ta dùng miệng, khẽ lướt giữa vùng cấm, tách hai chân Lộ Hạ Diệp ra, toàn bộ mê cung đều hiện ngay trước mắt Bạch Tử Du, anh ta dùng lưỡi khám phá nơi tư m@t, cả người Lộ Hạ Diệp không ngừng r3n rỉ:
– “Ưm….ưmh….”
Lộ Hạ Diệp giờ đây đã chìm đắm trong d*c vọng.

“Cậu em” của Bạch Tử Du cũng đã không thể chịu nổi được nữa, Bạch Tử Du nâng m ông Lộ Hạ Diệp lên, vùng tư mật lại xuất hiện trước mặt, kiều diễm ướt át.

Bạch Tử Du cười tà ác , anh ta muốn “tiểu đệ đệ” của mình tiến vào, vùng kín bị vật lạ xâm nhập, Bạch Tử Du dứt khoát đâm “mạnh” khiến Lộ Hạ Diệp chợt giật nảy lên đau đớn.
-“ Đau…..đau..quá!”
Một dòng máu đỏ ấm nóng từ từ chảy ra, Bạch Tử Du biết mình là người đàn ông đầu tiên của Lộ Hạ Diệp, anh ta có chút vui mừng.
Bạch Tử Du lúc đầu chỉ dám di chuyển nhẹ nhàng nhưng sau khi thấy cơ mặt Lộ Hạ Diệp dần dãn ra nhịp độ lại bắt đầu nhanh hơn.

Bạch Tử Du ghì chặt hạ th@n vào huyệt mật của Lộ Hạ Diệp.

Từng đường gân lớn nhỏ ngang dọc thay nhau nổi đầy trên trán Bạch Tử Du, anh ta rung nhẹ thân người một cái, từng dòng **** **** đặc quánh trắng đục bắn thẳng vào nơi tư m@t của Lộ Hạ Diệp.

Nhưng Bạch Tử Du vẫn chưa chịu rút “cậu em” ra khỏi cơ thể cô ấy.


Những giọt nước mắt vô thức chảy dài trên gò má Lộ Hạ Diệp, Bạch Tử Du không trần trừ mà hôn lên đó, đôi môi Lộ Hạ Diệp tiếp tục bị càn quét.

Chợt! hai tay Bạch Tử Du nâng hông Diệp Diệp lên cao, đặt hai chân cô ấy lên vai thành hình chữ V, Bạch Tử Du lại tiếp tục chuyển động.
Tiếng va chạm giữa nơi tư m@t và *** **** phát ra khắp căn phòng, kèm theo là tiếng rên *** mỹ của Diệp Diệp, thỉnh thoảng Bạch Tử Du lại gầm nhẹ.

Miệng Bạch Tử Du ngậm m*t nh* hoa đỏ hồng căng cứng nhưng bên dưới vẫn không ngừng chuyển động.

Bạch Tử Du gầm nhẹ một tiếng, anh ta lại phóng hết **** **** vào trong.

Lộ Hạ Diệp cũng lên đến đỉnh điểm cùng lúc chảy ra chất dịch nhầy màu trắng.

Hai thứ chất lỏng hoà vào nhau chảy ra ngoài, hoà theo đó là mấy sợi tơ máu.

Nhưng phải rất lâu sau Bạch Tử Du mới thoả mãn mà tha cho Diệp Diệp.

Xong xuôi, Bạch Tử Du còn bế Diệp Diệp đi tắm, sau đó Bạch Tử Du ôm cô ấy ngủ ngon lành.
Khi Lộ Hạ Diệp tỉnh dậy thì cũng đã 10h trưa, th@n dưới đau ê ẩm khiến cô ấy khó chịu, mọi kí ức tối hôm qua ùa về khiến Diệp Diệp đỏ mặt, vì say bia rất nhanh tỉnh táo nên việc nhớ lại là chuyện được nhiên.

Diệp Diệp nhìn xung quanh thì không thấy bóng dáng Bạch Tử Du đâu cả,
-“ Mình phải nhanh chóng rời khỏi đây mới được….”
Định bước xuống giường nhưng hai chân của Diệp Diệp như chẳng có sức lực, cô ấy loạng choạng ngã bổ nhào xuống đất.
-“Ui da….


cái chân của mình…”
Một mùi thơm thoang thảng khiến Diệp Diệp chú ý.

Nhìn lên chiếc bàn đầu giường thì thấy bát cháo đang còn vương một chút khói, bên dưới bát cháo là một tờ giấy kèm theo tấm danh thiếp.

Bên trong tờ giấy là lời nhắn mà Bạch Tử Du để lại.:
“ Tôi có việc phải về nước gấp, em ở lại đây nghỉ ngơi cho tốt, 2 ngày nữa tôi sẽ quay lại tìm em.

Kia là danh thiếp của tôi, có chuyện gì em cứ gọi trực tiếp cho tôi và đừng quên bữa sáng nhé!”
Rõ ràng là Bạch Tử Du đang có ý quan tâm Diệp Diệp nhưng tâm trạng của cô ấy đang hỗn loạn thực sự, số phận thật biết trêu đùa Diệp Diệp mà, là trẻ mồ côi lớn lên trong cô nhi viện, chẳng biết mặt mũi ba mẹ mình là ai, đi học thì luôn bị bạn bè coi thường, vất vả làm việc để dành tiền đi học, có chút tiền đi du lịch thì lại va phải mấy tên côn đồ, xong lại xảy ra tình một đêm với chính ân nhân của mình nữa chứ.

Diệp Diệp còn biết rõ chính cô ấy là người khơi gợi trước, chính cô ấy là người làm sống dậy con sói trong người Bạch Tử Du nên bây giờ Diệp Diệp rất sợ.
-“ 36 kế thì kế chuồn bây giờ là hợp lý rồi!…”
...----------------...
Phía bên này, Bạch Tử Du đang cùng Mạc Phong Thần và một số đàn em trở về nước, nhưng trong lòng Bạch Tử Du lại có chút quyến luyến.

Còn Mạc Phong Thần với cặp kính đen bí hiểm anh nhìn những đâm may qua khung cửa sổ máy bay cười nhẹ.