Lâm Tĩnh xuống xe, nhìn thấy những chiếc xe sang trọng đậu xung quanh, cô ấy ngạc nhiên hỏi: "Nhưng địa chỉ ghi trên thiệp mời lại chỗ này mà?"
Lúc này, đột nhiên nhìn thấy đám người nhà họ Hạ đang thất thần đứng ở cửa khách sạn.

"Không sai đâu, chắc hẳn là ở đây, người nhà họ Hạ cũng ở kia kìa".

Dù vậy, trong lòng Lâm Tĩnh vẫn có chút lo lắng, trước khi bước vào hội trường, cứ xác nhận với người nhà họ Hạ trước đã: "Các người đều tới đây dự đám cưới Huyền Trúc sao?"
"Tham gia cái khỉ!"
Hạ Tuyết Cầm tức đến nghẹt thở: "Con tiện nhân Hạ Huyền Trúc xứng chắc? Đây là hôn lễ của chủ tịch!"
"Chủ tịch?"
Nghe xong lời này, Lâm Tĩnh sững sờ.


"Lau mồm cho sạch đi, Hạ Huyền Trúc là con gái nuôi của tôi đấy!"
Lâm Đại Long trừng mắt nhìn Hạ Tuyết Cầm, Hạ Tuyết Cầm không dám chọc tức Lâm Đại Long, vì vậy cô ta đành tức giận quay đầu sang một bên.

"Con bé Hạ Huyền Trúc này quá bất cẩn, ngay cả địa chỉ cũng đưa nhầm nữa".

Hai người vội vàng bước sang bên chuẩn bị rời đi, Lâm Đại Long khó chịu than thở.

"Ông Lâm!"
Lúc này, Đường Văn Nguyên đột nhiên đi tới, cười với Lâm Đại Long: "Không phải ông nói là sẽ không đến sao, sao hả, đổi ý rồi hả? Tôi nói rồi, đám cưới chủ tịch này là một cơ hội hiếm có....."
"Đổi ý cái con khỉ!"
Lâm Đại Long là một người thẳng thắn, khi nói chuyện thường rất tùy tiện: "Mẹ nó, nhầm địa chỉ, chuyện Lâm Đại Long tôi đồng ý với người khác sao có thể đổi ý được!"
Nói rồi Lâm Đại Long định quay người rời đi.


"Này đợi đã!"
Đường Văn Nguyên vội vàng tiến lên nói: “Ông Lâm, tôi nói ông chứ, có bao nhiêu người vò đầu bứt tai muốn vào mà không được đấy.

Hôm nay nhầm địa chỉ cũng là duyên phận.

Tôi sẽ chuẩn bị thiệp mời cho ông, ông tranh thủ thời gian vào đi".

Nói rồi ông ta lấy ra một tấm thiệp mời và đưa nó cho Lâm Đại Long.

Mặc dù Đường Văn Nguyên đều hơn Lâm Đại Long về độ giàu có và địa vị, nhưng ông ta thực sự coi Lâm Đại Long như một người bạn.

"Thôi đi, tôi còn phải đi đến chỗ bạn thân của con gái tôi nữa, tôi đã hứa sẽ giữ thể diện cho con bé rồi".

.