Những người khác lúc này đều đang xem kịch hay, có tên côn đồ ngay tại chỗ lập một ván đánh cược, cược bao lâu Baplov có thể đánh bay Trần Ninh.

Có người nói nửa phút, có người nói 1 phút, còn có người nói 10 giây, nhưng mà theo thời gian từng chút trôi qua, Trần Ninh ngược lại chiếm ưu thế.

"Không thể nào, anh ta gầy như vậy, sao lại có thể giỏi hơn ông Baplov? Anh ta cắn thuốc sao?"
Đám côn đồ đó trợn mắt há hốc mồm.

Vốn dĩ Vương Sâm còn đang mang theo coi thường, nghĩ chờ sau khi ông Baplov thắng lợi, anh ta muốn đè bẹp Trần Ninh, bây giờ lại phát hiện Trần Ninh đang chiếm ưu thế, khiến anh ta trố mắt đứng nhìn.

"Không thể nào, trong nước còn có người có sức lực hơn Baplov? Anh ta vẫn còn là người sao?" Vương Sâm có chút hoài nghi cuộc sống.

Tại hiện trường đấu sức, từ lúc vừa mới bắt đầu Trần Ninh bị đánh cái trở tay không kịp, đến dần dần thế lực ngang nhau, bây giờ cảm giác trong cơ thể dường như có sức lực cuồn cuộn không dứt sinh ra, giống như là nguồn năng lượng vô tận.

Trong lòng Trần Ninh khẽ động, nghĩ thầm đây chính là hiệu quả đặc biệt của luyện gân đoàn thể đan, người bình thường sức lực đều là càng dùng càng ít, mà anh càng dùng lại càng nhiều, càng đánh càng hăng, đối với việc dùng sức lực càng thêm thấu hiểu.

Quả nhiên, người phải có đối thủ cân sức mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất để phát triển.


Đam Mỹ Sắc
"A!"
Baplov bị Trần Ninh đẩy liên tục lùi về phía sau vài bước, lòng tự trọng của anh ta khiến anh ta sắp đánh mất lý trí, người nước V luôn bị khinh thường, gầy yếu như vậy lại có thể đối đầu hơn sức mạnh của anh ta, anh ta không chịu được sỉ nhục như vậy, vì thế Baplov thay đổi chiến lược, đột nhiên buông ra một nắm đấm, hai tay vặn cánh tay của Trần Ninh.

Tay của Baplov thô to như chân voi, nếu các khớp của cơ thể bị vặn, phỏng chừng sẽ đem cánh tay người vặn thành bánh quai chèo.

Trần Ninh phát hiện đối phương thay đổi chiêu thức, hai tay anh hợp lại cùng một chỗ, không cho đối phương thi triển ra bản lĩnh bắt tóm.

Nhưng mà dù sao Trần Ninh cũng không biết võ thuật, trong mắt Baplov lộ ra tia nham hiểm, bỗng nhiên xoay người đem cánh tay của Trần Ninh làm như đòn bẩy, xoay người dùng lực, làm một cái quẳng qua vai.

Trần Ninh không để ý, thật đúng là bị anh ta kéo bay lên trời, cả người cũng bay về phía mặt đất, mắt thấy bị ngã một cái tàn nhẫn.

Baplov nhe răng cười, ngay cả chiêu kế tiếp anh ta cũng nghĩ xong rồi, chờ Trần Ninh quăng ngã xuống xong, anh ta liền lấy trọng lượng của toàn cơ thể nhào lên, chiêu này kêu thái sơn áp đỉnh, anh ta đã dựa vào chiêu này làm bị thương nặng mười mấy người, đều bị gãy xương xuất huyết nội tạng, thuộc về một loại sát chiêu độc ác.

"Không tốt!"
Trần Ninh cũng biết sự việc nghiêm trọng, bị vứt lên không trung anh cái khó ló cái khôn túm chặt cổ tay của Baplov, lợi dụng quán tính bị ném ra ngoài của mình, cộng thêm sức lực của bản thân, cũng đem cơ thể của Baplov kéo theo làm mất thăng bằng, hai người đồng thời bay ra ngoài.

Lưng Trần Ninh lập tức tiếp đất, mà Baplov cũng bị ngã theo tư thế chó gặm phân, ngã xuống trước người Trần Ninh một mét.

Cân nặng của Trần Ninh nhẹ, ngã ở trên gạch cứng cũng chỉ là lưng đau, mà Baplov sẽ không giống như thế, anh ta nặng 150 kilogam, cơ thể to lớn ngã ở trên mặt đất đập vụn tất cả gạch, cái trán phồng lên một cục u to.

Lần này cũng muốn nữa cái mạng của Baplov, toàn bộ cơ thể nội tạng của anh ta đã bị chấn động, trong lúc nhất thời toàn thân đau nhức giống như rời rạc, anh ta nằm sấp trên mặt đất kêu rên ra tiếng.

Trần Ninh từ trên mặt đất bò lên, Baplov dậy không nỗi, lần này làm cho anh ta quăng ngã gần chết.

Trận đấu sức này, vẫn là Trần Ninh thắng!
"Không phải chứ, ông Baplov giống như quái thú, thua?"
Trong hội trường vẻ mặt mọi người, ai cũng không nghĩ đến kết quả, Trần Ninh thoạt nhìn gầy yếu, đã không thua sức lực của xe tăng hình người, điều này khiến người ta quá kinh ngạc.


Trần Ninh lần này sửa sang lại kiểu tóc lộn xộn một chút, đi về phía Vương Sâm.

Trong lòng Vương Sâm có chút phát hoảng, đàn em của anh ta vội vàng ngăn ở trước người anh ta, chân qua một đám chân run, dù sao lúc trước Baplov được bọn họ cho rằng một mình đấu là tồn tại vô địch, anh ta một người đánh năm sáu người cũng không có vấn đề gì, bây giờ lại bị Trần Ninh làm vài nằm úp xuống, là có thể biết lực chiến đấu của Trần Ninh, ai có thể không sợ?
"Xem như anh trâu bò, anh có thể đi rồi.

" Bọn Vương Sâm bị buộc lui về phía sau từng bước một.

"Không phải tôi đã nói rồi sao, nếu tôi một mình đấu thắng, anh phải cúi đầu xin lỗi tôi.

" Trần Ninh đi từng bước về phía bọn họ, một mình anh làm cho một đám người liên tục lui về phía sau, khí tràng này cũng không ai.

"Anh đừng khinh người quá đáng, cho rằng tôi sợ anh sao?" Vương Sâm miệng hùm gan sứa nói.

"Ồ? Không sợ tôi? Vậy mấy người lui làm cái gì hả?" Trần Ninh buồn cười hỏi.

"Đây là chiến lược thay đổi vị trí của tôi, đây là binh pháp, nói anh cũng không hiểu.

" Vương Sâm còn đang nói sạo, miệng mạnh vương giả.

Trần Ninh tăng nhanh bước chân, tốc độ lui về sau của bọn họ không có nhanh bằng bước đi, sau đó đụng phải phía sau tường, đã muốn lui cũng không thể lui.


"Sao vậy, đánh chết cho tôi!"
Vương Sâm rốt cục chịu không nổi uy áp của Trần Ninh, vung tay lên chỉ thị thuộc hạ.

Nhóm côn đồ không thể không lên, bọn họ hét lớn một tiếng để lấy thêm can đảm cho mình, liền xông về phía Trần Ninh.

Ngay cả Baplov cấp bậc quái thú cũng thắng, Trần Ninh đối với những người bình thường trong nước cơ bản không để vào mắt, tùy ý mấy đấm mấy đá thì đã đem bọn họ đều đánh ngã.

Có câu là một lực hạ mười hội, sức lực lớn đến trình độ nhất định, sẽ không cần chiêu số loè loẹt, đi lên mạnh mẽ đánh liền xong việc.

"Ai da!"
"Phù phù!"
Hơn hai mươi tên côn đồ của Vương Sâm, tất cả đều là một thủ đoạn, đầu tiên là bị trọng quyền trọng cước đánh trúng, bị đánh bại ngã trên mặt đất, không đến hai phút, tất cả đều nằm trên mặt đất lăn lộn, đau nhức nằm bò không đứng dậy, hiện trường liền còn lại Vương Sâm một cây cột sáng lão lệnh.

Trần Ninh thì đứng ở trước mặt anh ta, ngoắc ngón tay ra hiệu anh ta cũng cùng tiến lên.

.