“Mỹ Mỹ, đừng đi mà!”
Tên xấu trai này nói rồi thì đi túm tay của Châu Mỹ Mỹ, nhưng bỗng nhiên bị một cánh tay có lực cản lại.

“Này, người khác kêu anh rời đi, sao còn quấn người ta không thôi thế?”
Thì ra là Trần Ninh ra tay rồi, anh nhìn thấy tên xấu trai này đang theo đuổi Châu Mỹ Mỹ, có điều không cần Châu Mỹ Mỹ tỏ thái độ, Trần Ninh cũng biết tên xấu trai này chỉ là đơn phương, chỉ cần mắt không mù, chắc chắn sẽ không chọn anh ta.

Bất luận là từ khí chất hay ngoại hình, tên xấu trai không được cái gì.

“Anh là ai, dám nói chuyện với tôi như vậy? Còn cách Mỹ Mỹ gần như vậy, hai người có quan hệ gì?” Tên xấu trai tức giận, bắt đầu chất vấn Trần Ninh.

“Anh đừng quản, anh ta là Trịnh Đông.


Châu Mỹ Mỹ nói ra thân phận của tên xấu trai này, Trịnh Đông là một phú nhị đại quần là áo lượt có bối cảnh trong thành phố, ba anh ta trước kia lăn lộn trong giới xã hội đen, về sau rửa tay xây dựng gia nghiệp, nhưng cũng dính không ít thói côn đồ, bên cạnh Trịnh Đông có một đám đàn em, Châu Mỹ Mỹ không sợ, nhưng cô lo lắng Trần Ninh bị trả thù.

“Trịnh Đông Trịnh Tây gì chứ, vậy cũng không thể vô duyên quấn lấy người khác?” Trần Ninh không hề sợ, một người đàn ông như anh, sẽ không đi sợ một tên xấu trai lưu manh như này.


“Mẹ nó, dám nói chuyện với anh Đông của chúng tôi như vậy, tìm chết sao!”
Đằng sau Trịnh Đông có một tên thanh niên tóc vàng đi lên mắng chửi muốn động thủ, còn có ba bốn tên côn đồ cánh tay xăm trổ cũng vây lại, muốn gây bất lợi cho Trần Ninh.

Trần Ninh lại cầm một chai rượu trong tay, không phải chỉ là đánh nhau thôi sao? Anh có thể bị người khác đánh ngã, nhưng không thể hèn, nhìn Châu Mỹ Mỹ mà mình tán thưởng bị quấy nhiễu, anh nếu như không có động tác gì, vậy thì không xứng gọi là đàn ông.

Mấy tên côn đồ đó cũng xách ghế ở một bên, mắt thấy sắp xảy ra xung đột.

“Các người làm cái gì? Trịnh Đông, đừng gây sự trong quán của tôi!”
Lúc này chị Liên đi ra nói chuyện, đừng thấy chị ta vừa rồi nói chuyện nhẹ nhàng, có điều lúc nghiêm lên thì cũng mang theo sự hung tính.

“Oắt con mày cứ đợi đấy, chuyện này chưa xong đâu!”
Trịnh Đông chỉ vào Trần Ninh, ý tứ uy hiếp rõ ràng, nhưng anh ta rõ ràng kiêng kỵ chị Liên, không dám ra tay ở trong quán bar, mấy tên côn đồ bọn họ đi ra ngoài với ánh mắt hung ác, đoán chắc sẽ không dễ dàng bỏ qua.

“Ông chủ Trần, cậu phải cẩn thận, tôi chỉ có thể bảo đảm cậu an toàn ở trong quán bar.

” Chị Liên nghiêm túc nói.

“Không sao, tôi không sợ bọn họ.

” Trần Ninh là kiểu chính không tà, vàng không sợ lửa, bạn cần phải mạnh hơn bọn họ, những tên côn đồ này mới sợ bạn.

“Thật mất hứng!”
Châu Mỹ Mỹ mất hết hứng thú uống rượu, cô nói với Trần Ninh: “Anh đưa tôi về nhà đi.


“Không thành vấn đề.


Trần Ninh gật đầu, dẫn đầu ra khỏi quán bar.


Trịnh Đông và đàn em của anh ta quả nhiên đợi Trần Ninh ở bên ngoài, thấy anh và Châu Mỹ Mỹ đi ra thì ôm tâm tư không tốt đi theo đằng sau, dù sao thân phận của Châu Mỹ Mỹ bày ra ở đó, người thừa kế của Quốc tế Châu Thị, con gái độc nhất của Châu Minh Phát ông trùm trong giới thương nghiệp trong nước, cho nên bọn họ mãi đến lúc Trần Ninh lên xe, cũng không ra tay.

Châu Mỹ Mỹ kêu Trần Ninh đưa về nhà cũng là có ý bảo vệ anh, bởi vì cô ở trên xe, Trịnh Đông sẽ không dám làm càn.

Khi Trần Ninh đang lái xe thì phát hiện có mấy chiếc xe cứ bám đuôi phía sau, không ngờ tên Trịnh Đông này bám dai còn hơn keo chó.

Trên chiếc Hummer của Trần Ninh chở người đẹp Châu, lười chấp nhặt lũ côn đồ đó, cứ lái xe đưa Châu Mỹ Mỹ về biệt thự của cô.

Chiếc xe dừng lại, sau khi Châu Mỹ Mỹ xuống xe, nói với anh: “Cảm ơn anh đã đưa tôi về, có điều hôm nay mẹ tôi nghỉ ngơi ở nhà, tôi không mời anh vào trong ngồi được, anh lát nữa hẵng đi, Trịnh Đông có thể ở bên ngoài.


“Tôi không sao, cô nghỉ ngơi sớm đi, chuyển lời chào hỏi tới bác gái giúp tôi.

” Trần Ninh khẽ mỉm cười tạm biệt Châu Mỹ Mỹ.

Anh dõi theo đến khi Châu Mỹ Mỹ đi vào biệt thự, khóe miệng nở nụ cười, bởi vì anh cảm nhận được sự quan tâm của Châu Mỹ Mỹ dành cho anh, anh đã để lại ấn tượng không tồi trong lòng người đẹp.

Đợi khi anh quay đầu xe lái ra khỏi khu biệt thự, biểu cảm lập tức trở lạnh, vừa rồi Châu Mỹ Mỹ có mặt, anh không tiện phát tác, bây giờ Châu Mỹ Mỹ đã xuống xe, anh phải cho tên quần là áo lượt đó một bài học.

Trần Ninh lái chiếc Hummer ra khỏi biệt thự, ba chiếc xe đỗ ở quanh đó lập tức khởi động, đuổi theo.

Trong đó có một chiếc Mercedes-Benz S400 màu đen, là xe của Trịnh Đông, đằng sau lần lượt là chiếc Passat và chiếc Mazda, lần lượt tăng tốc chèn xe của Trần Ninh.


Đoạn đường bên ngoài khu biệt thự rất ít xe cộ, dưới ánh đèn đường vào ban đêm, bốn chiếc xe bắt đầu một cuộc rượt đuổi.

Trần Ninh cười lạnh, anh không phát uy thật sự xem anh là mèo bệnh, anh thấy đoạn đường này không có camera nên cố ý giảm tốc độ xe, để đối phương đuổi kịp.

Chiếc Mazda từ bên trái Trần Ninh tăng tốc, sau khi vượt qua xe của Trần Ninh, đột nhiên quặt phải, muốn ép chiếc Hummer của Trần Ninh dừng lại.

Tuy nhiên anh phớt lờ giá trị và chất lượng của hai chiếc xe, chiếc Mazda chỉ có 600 triệu, mà chiếc xe này của Trần Ninh là chiếc Hummer quân dụng hơn 12 tỷ, chênh lệch thương hiệu không nói, số tiền bỏ ra cũng hơn nhiều như vậy, tất nhiên chất lượng cũng khác nhau.

Chiếc Hummer quân dụng thường không bán cho người dân, đều là quân đội sử dụng, chiếc xe này càng là có cửa kính chống đạn và vỏ chống bom, có thể chịu được sức công phá của súng trường hạng nhẹ và lựu đạn, càng đừng nói những chiếc xe được làm bằng vỏ sắt này, khi chiếc Mazda ép đến, Trần Ninh bỗng đạp ga lao đến, va chạm trực diện vào thân xe của chiếc Mazda.

“Ầm” một tiếng rất lớn, chiếc Mazda trực tiếp bị đâm bay ra đâm vào rào ngăn cách bên đường, bên hông xe bị lõm vào, trên mặt đất là những mảnh kính vỡ, túi khí trong khoang xe bung ra, đoán chắc người bên trong cũng choáng rồi, mà xe của Trần Ninh chỉ rung nhẹ, chuyện gì cũng không có.

Hummer quân dụng, quả nhiên mạnh mẽ.

.