Đứng trước gương trong phòng tắm, Trình Ngữ Lam cứ loay hoay mãi không dám ra ngoài.

Tử Ninh, em muốn giết chị sao?
Bộ váy ngủ này quá hở hang rồi, cô không thể cứ như vậy mà ra ngoài được.

Thế nào Mộ Duật Hành cũng sẽ cho rằng là cô muốn quyến rũ anh.1
Nhưng mà mặc lên cũng đẹp thật đó, phô diễn hết những điểm mạnh trên cơ thể cô, Tử Ninh thật là có mắt nhìn.

Hít lấy một hơi thật sâu, Trình Ngữ Lam quyết định liều mạng đi ra ngoài.

Cô cũng nên thay đổi phong cách khi ngủ một chút, dù gì cả hai cũng là vợ chồng, trên cơ thể của cô chỗ nào anh cũng đã nhìn qua.

Là phụ nữ cũng nên làm đẹp cho mình, mặc những gì mình thấy đẹp, làm những gì mình thấy thích...!
Mộ Duật Hành là người rất phóng khoáng trong việc ăn mặc.

Anh còn khuyến khích Trình Ngữ Lam ăn mặc sexy vì cơ thể của cô rất đẹp, mặc những chiếc váy gợi cảm nhìn rất cuốn hút.

Mộ Duật Hành đang nói chuyện điện thoại với Sở Mặc thì bỗng dưng anh bị á khẩu, yết hầu lăn lộn lên xuống, ánh mắt cứ dán vào người của Trình Ngữ Lam.

- Lão đại, ngài nói gì? Ngài còn nghe máy không?
- Hả...!Ừ...!tôi nói gì?
- Tôi...!
*tút tút tút
Mộ Duật Hành nhẫn tâm cúp máy rồi quăng điện thoại sang một bên.


Giờ phút này anh chẳng còn tâm trí đâu mà nghĩ tới công việc.

Nhưng mà hôm nay Trình Ngữ Lam lạ quá, chẳng lẽ khi trưa bị ngất xong rồi biến thành người khác luôn sao? Nhưng như vậy cũng rất tốt, anh cũng dễ chiếm tiện nghi của cô hơn.

Phải nói, cô mặc như thế này nhìn rất hấp dẫn, cứ như đang khiêu khích anh.

Trình Ngữ Lam bị anh nhìn đến đỏ mặt.

Định leo lên giường quấn chăn thì đã bị anh ôm chặt lại, bàn tay ma quỷ của anh cứ sờ soạng người cô, cúi xuống hôn vào bả vai noãn nà của cô.

- Lam, anh thấy em nên chơi thân với vợ của Lăng Lập Thành.1
- Tại sao vậy?
- Anh thấy như vậy rất tốt.

Trình Ngữ Lam vẫn không hiểu ý tứ trong câu nói của Mộ Duật Hành.

Nhưng chưa kịp phân tích thì môi của cô đã bị anh mút chặt.

Hơi thở nam tính của anh xộc thẳng vào mũi cô, làm cô lúng túng, cơ thể cũng nóng ran lên.

Mộ Duật Hành là người có nhu cầu sinh lý rất cao.

Khi nãy nhìn thấy Trình Ngữ Lam trong chiếc váy ngủ mảnh tanh, làm lộ ra da thịt trắng trẻo và bầu ngực căng tròn thì máu nóng của anh đã dâng lên tới đỉnh điểm.

Hai cánh môi mút chặt lấy nhau.

Mộ Duật Hành từng bước, từng bước dồn cô vào trong tường.

Khi lưng cô chạm vào tường, cô khẽ rùng mình vì lạnh, nhưng bên trong trái tim thì lại ấm áp đến lạ thường.

Mộ Duật Hành đưa lưỡi vào trong khoan miệng cô, lưỡi của anh như con rắn quấn chặt lấy lưỡi cô, cuồng nhiệt cùng nhau day dưa, hơi thở như quyện lại làm một.

Trình Ngữ Lam biết chứ, đây là chuyện sinh hoạt vợ chồng bình thường mà cặp vợ chồng nào cũng phải làm.

Khi kết hôn với anh, cô đã biết sẽ xảy ra chuyện này, nhưng khi xảy ra cô không hề cảm thấy chán ghét mà ngược lại có ham muốn.

- Ưm...!kho...!an...!
Trình Ngữ Lam né sang một bên để hít thở.

Trời ơi, anh hôn cô như muốn giết chết cô, nụ hôn mãnh liệt dữ dội như phong ba bão táp.

Mộ Duật Hành không để mình được nghỉ ngơi.

Khi cô né sang một bên thì anh cúi xuống hôn vào chiếc cổ và xương quai xanh.


Cơ thể cô nơi nào cũng thơm ngát, ngọt ngào như kẹo ngọt.

- Duật Hành...!khoan đã...!từ từ...!
Mộ Duật Hành chính thức bị điếc, những lời nói của cô hoàn toàn không lọt vào tai của anh được.

Anh cứ như vậy mà cuồng dã hôn cô, tay không nhàn nhã mà chui vào trong nắm bóp đôi gò bông cao vút.

- Yêu trước đã, muốn nói gì để sau đi.1
Nói xong, anh cởi chiếc áo thun trên người mình quăng xuống nền.

Sau đó anh kéo hai dây váy của cô xuống, há miệng ngậm lấy một đầu ngực hồng hào mút mát, dùng lưỡi trêu chọc đến dựng đứng cả lên.

- Ưm....!
- Lam...!anh yêu em....!
Môi lại áp vào nhau, lưỡi lại quấn lấy nhau, hai cơ thể dính chặt vào nhau không có một khe hở.

Anh hôn cô, hôn cô trong điên cuồng, như muốn nuốt cô vào trong bụng.

Bàn tay mạnh mẽ, to lớn của anh vuốt ve khắp cơ thể cô, sau đó không chút thương tiếc mà nhào nặn một bên mông tròn trịa của cô.

Bây giờ trong đầu của Trình Ngữ Lam chỉ ngay đến Tần Tử Ninh, đây chính là cảm giác thoải mái khi ngủ mà Tử Ninh nói sao?
Nhưng mà thoải mái này có phải quá tốn sức rồi không?
Bàn tay của Mộ Duật Hành chầm chậm chui vào bên trong kéo tuột chiếc quần lót của Trình Ngữ Lam xuống, vuốt ve cô bé đang ẩm ướt của cô.

- Ưm...!
Trình Ngữ Lam xấu hổ, đưa tay lên bụm miệng mình lại, để không phát ra những âm thanh rên rỉ dâm đảng.

Đột nhiên, một bên chân của cô bị anh nâng cao rồi đặt lên cánh tay rắn chắc của anh, cô trợn mắt nhìn...!
Anh định làm trò gì vậy?
- Cũng nên thử một chút...!
Mộ Duật Hành mỉm cười, cạ chóp mũi của mình vào chóp mũi của cô.

Anh yêu chết dáng vẻ, khuôn mặt bị nhiễm dục vọng này của cô.


Nhìn như thế này anh chỉ muốn ức hiếp mà thôi.

- Ưm...!em...!á
Trình Ngữ Lam định mở miệng từ chối thì bên dưới truyền tới cảm giác đụng chạm.

Bàn tay thô to của anh đã tách hai cánh hoa của cô tìm lối đi vào, sau đó vật nam tính dũng mãnh sừng sững của anh đã chôn vùi vào bên trong cơ thể cô.

Khuôn mặt của Trình Ngữ Lam trở nên nhăn nhó, tuy không đau đớn như lần đầu nhưng có khó chịu và chút đau vì cô vẫn chưa thích nghi được với kích thước khủng của anh.

Bên dưới, Mộ Duật Hành nhẹ nhàng di chuyển cho cô quen dần.

Sau đó không kiềm chế được bản thân mà cuồng nhiệt đưa đẩy, hai bầu ngực của cô vì động tác của anh mà cứ nẩy lên nẩy xuống nhìn rất kích thích.

- Mỏi....!ưm..

mỏi chân....á..

Mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng bên dưới vẫn hừng hực ra vào, cấm rút liên tục.

Dường như lực của anh càng ngày càng mạnh.

Mỗi cú thúc vào của anh làm cô đê mê, thích thú đến tê dại...!
❤LIKE, THEO DÕI TÀI KHOẢN, ủng hộ mình nhé❤1.