THÔNG TIN TRUYỆN
Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm
Tác giả:
DuylalungTrạng thái:
Đang raTriền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm
Đánh giá:
10.0
/
10
từ
12 lượt
Phong Hàng Lãng là bị ác mộng đánh thức.
Cơn ác mộng này đã đeo bám hắn suốt ba tháng.
Ánh lửa cao ngút trời, xen lẫn tiếng thủy tinh không chịu được áp lực mà nổ tung thành từng mảnh.
Trong không khí tràn ngập mùi khói gay mũi, có vật dụng bằng gỗ, có dây cáp điện bằng cao su, thậm chí còn có con người!
Phải có một người ở lại giữ mở cánh cửa để chạy trốn.
“Bang, mau dẫn Hàng Lãng đi! Đừng để ý đến tôi, còn không đi, ba người chúng ta sẽ bị vây chết ở chỗ này, mau đi đi!”
“Hàng Lãng, nhớ lời anh: chỉ cần em còn sống, anh cũng sẽ sống!”
Chuyện đã từ ba tháng trước, nhưng lại như rành rành ngay trước mắt.
Phong Hàng Lãng, người đàn ông nắm trong tay hơn phân nửa mạch kinh tế của Thân Thành.
Có vô số tiền bạc và quyền thế, nhưng không thể đổi lại sức khỏe của anh trai Phong Lập Hân!
Nam nhân từ từ khép lại con ngươi tràn đầy cừu hận, đem tròng mắt chứa hận ý ngăn cách với thế giới ồn ào náo nhiệt bên ngoài, đồng thời mang giấc mộng kia, lần nữa khảm sâu vào vị trí sâu thẳm nhất trong tâm hồn.
Hàng Lãng khoác áo ngủ, nhanh nhẹn ra khỏi phòng.
Một đoạn hàng lang dài u ám, khiến màn đêm đen thẳm càng trở nên quỷ dị. Đến trước cánh cửa đóng chặt, hắn dừng lại.
Cửa mở từ bên trong, vị bác sĩ độ tuổi trung niên bước ra. Cùng với sự xuất hiện của ông là mùi thuốc khử trùng nồng đậm nhức mũi.
“Anh ấy ngủ rồi sao?” Hàng Lãng thấp giọng hỏi.
“Tôi vừa lau người cho đại thiếu gia, mùi thuốc khử trùng trong phòng còn rất nồng. Nhị thiếu gia, người dị ứng với thuốc này, tạm thời vẫn là không nên vào…”
“Không chết được!” Hàng Lãng hừ lạnh, bước vào căn phòng lạnh lẽo gai người.
Trong căn phòng nửa tối nửa sáng, mơ hồ có thể thấy một cơ thể nằm trên giường.
Phong Hàng Lãng đi thẳng tới bên người trên giường, chậm rãi ngồi xuống, thận trọng đem bàn tay của người kia giữ chặt trong hai bàn tay mình.
Đó là một bàn tay đầy sẹo, lại bị cháy hết các thớ cơ. Không sao nắm lấy, cũng không thể mở ra.
Từ bàn tay cứng ngắc ấy hướng lên là một gương mặt bị lửa lớn hủy hoại hoàn toàn. Trên da chằng chịt các vết sẹo, cơ hồ khiến ngũ quan của người nọ trở nên vặn vẹo, vẻ ngoài anh tuấn ngày nào nay bị tàn phá đến không ra hình dạng.
Rõ ràng là một gương mặt vô cùng đáng sợ, nhưng trong mắt Phong Hàng Lãng, lại vẫn ưu tú, yêu thương như ngày nào.
Người đàn ông nằm trên giường tên Phong Lập Hân, là anh trai của Phong Hàng Lãng. Là người anh trai vì hắn mà hi sinh tính mạng mình.
Trời cao hẳn là thương hại Phong Lập Hân. Anh được đội cứu hộ cứu về một mạng. Nhưng giờ chỉ còn là một thân thể hư hại hoàn toàn!
“Hãng Lãng… có phải gặp ác mộng không?” Dây thanh quản của Phong Lập Hân đã bị lửa thiêu hỏng, nói từng chữ đều không rõ, nhưng Hãng Lãng lại có thể nghe hiểu rõ ràng.
“Không phải.” Hàng Lãng nắm chặt lấy bàn tay chằng chịt thớ cơ kia. “Em chỉ muốn anh ở với em một lúc thôi.”
Phong Lập Hân rõ ràng ý thức được: Càng là lúc sinh ly tử biệt, tình anh em lại càng không thể dứt bỏ.
Càng như vậy, Phong Lập Hân càng lo lắng: Thời gian của mình không còn nhiều, nếu một ngày kia mình ra đi, em trai Hàng Lãng sẽ vĩnh viễn sống trong thù hận không sao kiềm chế nổi, hắn sẽ để cừu hận cắn nuốt chính mình!
Cho nên trước khi chết, Phong Lập Hân phải tìm cho em trai một người phụ nữ!
Cơn ác mộng này đã đeo bám hắn suốt ba tháng.
Ánh lửa cao ngút trời, xen lẫn tiếng thủy tinh không chịu được áp lực mà nổ tung thành từng mảnh.
Trong không khí tràn ngập mùi khói gay mũi, có vật dụng bằng gỗ, có dây cáp điện bằng cao su, thậm chí còn có con người!
Phải có một người ở lại giữ mở cánh cửa để chạy trốn.
“Bang, mau dẫn Hàng Lãng đi! Đừng để ý đến tôi, còn không đi, ba người chúng ta sẽ bị vây chết ở chỗ này, mau đi đi!”
“Hàng Lãng, nhớ lời anh: chỉ cần em còn sống, anh cũng sẽ sống!”
Chuyện đã từ ba tháng trước, nhưng lại như rành rành ngay trước mắt.
Phong Hàng Lãng, người đàn ông nắm trong tay hơn phân nửa mạch kinh tế của Thân Thành.
Có vô số tiền bạc và quyền thế, nhưng không thể đổi lại sức khỏe của anh trai Phong Lập Hân!
Nam nhân từ từ khép lại con ngươi tràn đầy cừu hận, đem tròng mắt chứa hận ý ngăn cách với thế giới ồn ào náo nhiệt bên ngoài, đồng thời mang giấc mộng kia, lần nữa khảm sâu vào vị trí sâu thẳm nhất trong tâm hồn.
Hàng Lãng khoác áo ngủ, nhanh nhẹn ra khỏi phòng.
Một đoạn hàng lang dài u ám, khiến màn đêm đen thẳm càng trở nên quỷ dị. Đến trước cánh cửa đóng chặt, hắn dừng lại.
Cửa mở từ bên trong, vị bác sĩ độ tuổi trung niên bước ra. Cùng với sự xuất hiện của ông là mùi thuốc khử trùng nồng đậm nhức mũi.
“Anh ấy ngủ rồi sao?” Hàng Lãng thấp giọng hỏi.
“Tôi vừa lau người cho đại thiếu gia, mùi thuốc khử trùng trong phòng còn rất nồng. Nhị thiếu gia, người dị ứng với thuốc này, tạm thời vẫn là không nên vào…”
“Không chết được!” Hàng Lãng hừ lạnh, bước vào căn phòng lạnh lẽo gai người.
Trong căn phòng nửa tối nửa sáng, mơ hồ có thể thấy một cơ thể nằm trên giường.
Phong Hàng Lãng đi thẳng tới bên người trên giường, chậm rãi ngồi xuống, thận trọng đem bàn tay của người kia giữ chặt trong hai bàn tay mình.
Đó là một bàn tay đầy sẹo, lại bị cháy hết các thớ cơ. Không sao nắm lấy, cũng không thể mở ra.
Từ bàn tay cứng ngắc ấy hướng lên là một gương mặt bị lửa lớn hủy hoại hoàn toàn. Trên da chằng chịt các vết sẹo, cơ hồ khiến ngũ quan của người nọ trở nên vặn vẹo, vẻ ngoài anh tuấn ngày nào nay bị tàn phá đến không ra hình dạng.
Rõ ràng là một gương mặt vô cùng đáng sợ, nhưng trong mắt Phong Hàng Lãng, lại vẫn ưu tú, yêu thương như ngày nào.
Người đàn ông nằm trên giường tên Phong Lập Hân, là anh trai của Phong Hàng Lãng. Là người anh trai vì hắn mà hi sinh tính mạng mình.
Trời cao hẳn là thương hại Phong Lập Hân. Anh được đội cứu hộ cứu về một mạng. Nhưng giờ chỉ còn là một thân thể hư hại hoàn toàn!
“Hãng Lãng… có phải gặp ác mộng không?” Dây thanh quản của Phong Lập Hân đã bị lửa thiêu hỏng, nói từng chữ đều không rõ, nhưng Hãng Lãng lại có thể nghe hiểu rõ ràng.
“Không phải.” Hàng Lãng nắm chặt lấy bàn tay chằng chịt thớ cơ kia. “Em chỉ muốn anh ở với em một lúc thôi.”
Phong Lập Hân rõ ràng ý thức được: Càng là lúc sinh ly tử biệt, tình anh em lại càng không thể dứt bỏ.
Càng như vậy, Phong Lập Hân càng lo lắng: Thời gian của mình không còn nhiều, nếu một ngày kia mình ra đi, em trai Hàng Lãng sẽ vĩnh viễn sống trong thù hận không sao kiềm chế nổi, hắn sẽ để cừu hận cắn nuốt chính mình!
Cho nên trước khi chết, Phong Lập Hân phải tìm cho em trai một người phụ nữ!
CÁC CHƯƠNG MỚI NHẤT
Danh sách chương
Mục lục chương:
- Chương 1: Để hắn tìm phụ nữ
- Chương 2: Thế gian này, thật sự có nữ nhân tốt đẹp như vậy?
- Chương 3: Ai gả?
- Chương 4: Cô ấy tên lâm tuyết lạc
- Chương 5: Động phòng? với người phụ nữ này?
- Chương 6: Đêm tân hôn
- Chương 7: Cô dâu muốn ngủ cùng người giúp việc, Nhị thiếu gia đồng ý không?
- Chương 8: Vẫn là cần một cách giao tiếp
- Chương 9: Xuân tâm nhộn nhạo?
- Chương 10: Hãy gọi tôi là chị dâu!
- Chương 11: Xem ra chị hai rất có kinh nghiệm ở phương diện
- Chương 12: Phong hàng lãng, em đúng là nhặt được bảo bối
- Chương 13: Xấu hổ đến không còn mặt mũi gặp ai
- Chương 14: Đứa trẻ phải là kết tinh của tình yêu
- Chương 15: Vợ chồng ân ái
- Chương 16: Đây là nỗi đau!
- Chương 17: Ngoan ngoãn nghe lời
- Chương 18: Tôi có thể ngủ dưới đất
- Chương 19: Cùng một chỗ ân ái
- Chương 20: Sau này phải ngoan một chút
- Chương 21: Hàng Lãng được yêu thích như vậy sao?
- Chương 22: Mai mối cho chồng
- Chương 23: Nhiều năm sau này tim vẫn đập mạnh
- Chương 24: Tìm cho anh một người vợ tốt
- Chương 25: Căn hắn một cái
- Chương 26: Cùng một chỗ ân ái
- Chương 27: Đừng nhớ anh quá, sau này phải ngoan một chút
- Chương 29: Mai mối cho chồng
- Chương 30: Nhiêu năm sau này tim vẫn đập mạnh
- Chương 31: Để anh thối chết đi
- Chương 28: Hàng Lãng được yêu thích như vậy sao? Thật vô lý!
- Chương 32: Trân trọng bản thân
- Chương 33: Hổ dữ không giương oai, tưởng tôi là mèo Kitty à?
- Chương 34: Dùng thành ý của tôi đổi lấy thành ý của em
- Chương 35: Thật đức hạnh!
- Chương 36: Tôi tôn thờ tiền! Yêu tiền!
- Chương 37: Đau như vậy là đáng đời
- Chương 38: Người của phong gia không có ai bình thường sao?
- Chương 39: Không ai dám cưới, không ai dám đụng
- Chương 40: Muốn cũng không thể yêu
- Chương 41: Bóp như vậy có đau không
- Chương 42: Bật đèn được không?
- Chương 43: Giúp cô đi mua đồ Con gái?
- Chương 44: Nam nhân tốt?
- Chương 45: Hóa ra phong hàng lãng lại giàu như vậy!
- Chương 46: Mua thêm xương mà mài răng
- Chương 47: Thầm lặng bên nhau
- Chương 48: Người và chó cùng ăn
- Chương 49: Làm phiên anh đừng kiêu căng như vậy có được không
- Chương 50: Cái giá của sự tùy hứng, cô trả không nổi
- Chương 51: Bản thân mình thật sự sắp điên rồi!
- Chương 52: Thà để anh ta trở về quê nhà còn hơn bỏ mạng nơi đất khách quê người
- Chương 53: Ngoan ngoãn đi…
- Chương 54: Cô chính là người phụ nữ mà Phong Hàng Lãng cưới về?
- Chương 55: Mỗi một giây anh sống, đều vô cùng đau khỏi!
- Chương 56: Sờ Nhằm Người
- Chương 57: Khăn tắm rơi rồi
- Chương 58: Tình cảm dịu dàng như nước
- Chương 59: Cô chỉ cần phục vụ một mình tôi!
- Chương 60: Ngưỡng mộ anh áy, cũng rất tôn sùng anh áy!
- Chương 61: Cậu không đến, người đẹp liền thuộc về tôi!
- Chương 62: Khiêu vũ kiếm tiền
- Chương 63: Mang theo sợ hãi, mang theo tức giận
- Chương 64: Tâm trạng tôi không tốt, tôi sẽ ăn thịt cô!
- Chương 65: Cậu và phong hàng lãng đã kết hôn rồi?
- Chương 66: Đau chết người đàn ông này là được rồi
- Chương 67: Cái tát vang dội
- Chương 68: Có lẽ, đây chính là cách phong hàng lãng yêu cô!
- Chương 69: Nhốt hắn và cô trong một phòng (phần 1)
- Chương 70: Nhốt hắn và cô trong một phòng (phần 2)
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Thật muốn ăn sống cô!
- Chương 76: Vẻ đẹp của người trưởng thành
- Chương 77: Phong Hàng Lãng, anh đừng lộn xộn
- Chương 78: Kêu người tới cứu sao?
- Chương 79: Ai đang giày vò ai?
- Chương 80: Kiều diễm, kỳ lạ mà tàn khốc
- Chương 81: Sẽ càng sung mãnh hơn!
- Chương 82: Ăn no rồi thì có thể chạy nhanh hơn một chút!
- Chương 83: Trân trọng cô
- Chương 84: Nỗi đau đó, không thể chạm vào
- Chương 85: Đưa giấy chứng nhận kết hôn cho cô ấy
- Chương 86: Đây là số phận của cô ta
- Chương 87: Duyên phận nghiệt ngã phải đánh đổi bằng máu và mạng sống!
- Chương 88: Yêu sâu đậm Không bị đùa giỡn phát điên, cũng sẽ bị ép đến điên
- Chương 89: Ly hôn với Phong Lập Hân
- Chương 90: Có phải là em yêu Phong Hàng Lãng rồi không?
- Chương 91: Ai là người chủ động?
- Chương 92: Sự kiên trì nhẹ nhàng
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
TRUYỆN ĐANG HOT
1
5
10