CHƯƠNG 61

Diệp Nam Huyền bỏ ngoài tai lời nói của Mễ Tiểu Anh, nhìn Trầm Mặc Ca vẫn đang hôn mê, thấp giọng nói: “Không cần tiền thì cút đi. Tôi sẽ nhờ y tá đặc biệt tốt nhất chăm sóc cho cô ấy. Dù sao cô ấy cũng là nhà thiết kế hợp tác với tập đoàn Hoàn Trí của tôi, chỗ này không đến lượt một cô giáo nhà trẻ nhỏ bé xen vào chuyện của tôi.”

“Anh……”

Mễ Tiểu Anh tức giận đến muốn chết, nhưng Diệp Nam Huyền không thèm để ý đến cô ấy nữa, xoay người rời đi, bóng lưng cao thẳng dường như người hoảng sợ đưa Trầm Mặc Ca đến cách không lâu không phải là anh vậy.

“Đồ đàn ông cặn bã.”

Mễ Tiểu Anh hung hăng chửi rủa rồi mới đẩy Trầm Mặc Ca vào trong phòng.

Diệp Nam Huyền quả là có năng lực, anh ta vừa rời đi, đã đuổi hết đám người hỗn tạp đó ra khỏi bệnh viện.

Nhìn Trầm Mặc Ca vẫn nằm bất tỉnh trên giường bệnh, Mễ Tiểu Anh cảm thấy vô cùng đau lòng.

Đúng lúc này, điện thoại của cô ấy vang lên, là Trầm Tử An gọi đến.

Mễ Tiểu Anh lúc này mới nhớ đến chuyện báo bình an cho Trầm Tử An.

“Minh Triết, mẹ của con không sao, vừa mới ra khỏi phòng mổ, nhưng vẫn chưa tỉnh dậy. Đợi khi nào mẹ con tỉnh, cô sẽ đón con đến có được không?”

“Được. Vậy phiền dì Mễ chăm sóc mẹ con.”

Những gì Trầm Tử An nhỏ xíu nói khiến Mễ Tiểu Anh cảm thấy đặc biệt đau lòng.

“Không sao đâu, có dì ở đây, dì hứa sẽ chăm sóc mẹ con thật tốt.”

Sau khi Trầm Tử An cúp điện thoại, trên mặt cũng không có nụ cười.

Làm thế nào mà mẹ có thể đột nhiên gặp tai nạn ở đường đi thử?

Trầm Tử An biết kỹ năng lái xe của cô, cậu không tin lần này là một tai nạn.

Trầm Tử An quay trở lại phòng máy tính nhà trẻ, định đăng nhập vào máy tính tìm cha đỡ đầu Đường Trình Siêu, nhưng đột nhiên lại phát hiện ra rằng tài khoản của mình đang bị người khác theo dõi.

Cậu ta lập tức nheo mắt.

Diệp Nam Huyền đã lần ra dấu vết tài khoản của mình sớm như vậy sao?

Không thể nào?

Không phải cậu rõ ràng đã loại bỏ mọi dấu vết rồi sao?

Vẻ mặt Trầm Tử An đột nhiên trở nên nghiêm trọng, đôi tay nhỏ nhanh chóng gõ bàn phím, phát hiện hệ thống theo dõi bên kia đang theo dõi mình như hình với bóng.

Cậu đột nhiên cảm thấy hơi khủng hoảng, cái trán nhỏ nhắn lập tức chảy một tầng mồ hôi lạnh dày đặc.

Diệp Nam Huyền hiếm khi gặp đối thủ như vậy, cả người nghiêm túc, còn Tống Đình thì đứng bất động bên cạnh, không dám thở mạnh.

Từ khi vừa tốt nghiệp đại học anh ấy đã đi theo Diệp Nam Huyền, đã rất lâu rồi Diệp Nam Huyền mới có vẻ ngoài nghiêm túc như vậy, vẫn đề nan giải như vậy khiến Tống Đình hơi hổ thẹn.

Trầm Tử An đã show hết kỹ năng của bản thân ra, cuối cùng vẫn bị chương trình con ngựa thành Troy của Diệp Nam Huyền quấn lấy.

“Chết tiệt!”

Trầm Tử An muốn cố gắng thoát ra nhưng đều không thể, trong lòng vội vàng bèn rút nguồn điện, nhưng vẫn biết rằng địa chỉ IP của mình sẽ sớm bị phát hiện.

Quả nhiên là như vậy, Diệp Nam Huyền nói với Tống Đình đang ở một bên: “Hãy kiểm tra địa chỉ IP này ngay lập tức. Nếu lần này còn để hắn ta trốn thoát, anh có thể nghỉ hưu sớm rồi.”