Đã trôi qua 1 tuần rồi, tin tức của Ngọc Diệp vẫn không có, không có dù chỉ một chút, giờ Tần Gia Hào mới nhận ra tâm tư của anh đặt ở cô rất nhiều
Ở quán bar dường như hôm nào anh cũng đến đây thì phải.

Tần Gia Hào vẫn ngồi rót rượu uống hết ly này đến ly khác cho đến khi Trần Khiêm lên tiếng
“ Tôi đã điều tra người mà cậu bảo ”
Tần Gia Hào và Dư Nhất Minh đều chờ đợi Trần Khiêm nói tiếp, Trần Khiêm cũng không kéo dài thời gian mà nói ra hết những gì tra ra được

“ Cậu ta là Mạc Tư Thần là người đứng đầu MTU một công ty lớn ở Pháp, theo tôi biết lúc mới tốt nghiệp Thiếu Phu Nhân đã làm việc ở đó, nhưng chỉ được vài ngày thì không thấy đến đó nữa.

Anh ta không phải dạng tầm thường và anh ta cũng là kẻ thù của Thiên Long khi liên tục phá hủy những lô hàng của Tống Thanh tại Pháp ”
Tần Gia Hào liền nhớ đến hôm đó anh ta có mặt tại Lâm Thị còn cảm ơn anh, chẳng lẽ anh ta cũng liên quan đến Lâm Nghị sao? Chẳng lẽ anh ta cũng muốn lợi dụng cô để trả thù riêng?
“ Nếu anh ta phá hủy lô hàng nhiều như thế mà Thiên Long vẫn không làm gì được thì xem ra anh ta quả thật không tầm thường ” Dư Nhất Minh liền nghi ngờ Mạc Tư Thần nếu có thể anh ta chính là người nắm 15% cổ phần của Lâm Thị mà anh không thể tra ra được
“ Ừm dù là ai cũng phải đề phòng, còn tin tức của Ngọc Diệp thì sao? ” Tần Gia Hào lúc này trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng, thứ anh cần là tin tức của Ngọc Diệp, nếu anh ta thật sự là người giấu Ngọc Diệp thì anh chắc chắn sẽ san bằng tất cả mọi thứ để tìm ra cô
“ Vẫn không có tin tức nào của cô ấy cả, tôi đã tra hết toàn bộ chuyến bay nhưng vẫn không có tên cô ấy ” Trần Khiêm thật sự không hiểu được, ở thành phố này ngoài Tần Gia Hào ra thì còn ai có khả năng giấu người được thế này chứ
Tần Gia Hào cũng muốn biết ai là người che giấu cô giỏi hơn cả anh, nhưng thứ anh muốn biết hơn vẫn là sự an toàn của cô.

Rốt cuộc là em chạy đi đâu rồi?
Suốt một tuần Ngọc Diệp không ra khỏi nhà, cũng may có Hoàng Nhi suốt ngày ríu rít bên cạnh nên cũng không buồn chán mấy, chỉ là hiện tại cô chỉ mong cô và tiểu bảo bối có thể bên nhau, cô không muốn bảo bối nhỏ thiệt thòi
Ngồi trên bàn ăn cô nhìn Mạc Tư Thần lâu lâu lại nhìn qua Hoàng Nhi cô liền cảm giác có gì đó không đúng liền buộc miệng hỏi thử

“ Lúc trước tớ nghe Ý Thư nói anh bác sĩ gì đấy theo đuổi lại cậu à Hoàng Nhi ”
Mạc Tư Thần nghe xong liền sặc canh mà ho sặc sụa, cái gì chứ? Sao anh lại không biết chuyện này.

Cả hai cô gái đồng loạt nhìn Mạc Tư Thần đang ho sặc sụa đỏ cả mặt.
Hoàng Nhi quay lại nhìn Ngọc Diệp mà trả lời
“ Lúc tớ theo đuổi anh ta, anh một mực từ chối, bây giờ hết tình cảm rồi, anh ta có theo đuổi tớ cũng không đồng ý ”
Mạc Tư Thần nghe câu trả lời của Hoàng Nhi không hiểu sao cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm vô cùng, riêng Ngọc Diệp vài ba câu hỏi liền nhận ra cả hai người này có vấn đề, chắc chắn có vấn đề
Ăn xong quay về phòng, liền nhớ ra mấy ngày nay không mở điện thoại liền mở túi ra mà mở điện thoại, nhưng do nhiều ngày quá không động đến nên nó tắt nguồn rồi.


Ngọc Diệp cắm sạc rồi mở lên, đập vào mắt cô là rất nhiều cuộc gọi nhỡ đến từ Gia Hào, cô chưa bao giờ cảm thấy chua sót như bây giờ, lặng lẽ xoá đi còn chưa kịp xóa thì trên màng hình đã nhấp nháy tên của anh, cô liền tháo sim ra quăn nó đi.

Cô sẽ nhờ Hoàng Nhi gửi đơn ly hôn đến chổ anh
Bên kia Tần Gia Hào vừa gọi được cho Ngọc Diệp liền nhìn vào điện thoại thì đã tắt máy rồi, nhưng mấy ngày qua anh đã gọi không được, sao bây giờ lại gọi được? Anh liền gửi số cho Trần Khiêm định vị xem cô ở đâu, thì Trần Khiêm liền bảo không định vị được
Tần Gia Hào anh chưa bao giờ cảm thấy bất lực như bây giờ, cứ ngỡ nắm được cô trong tay nhưng không ngờ anh không hiểu gì thế giới của cô cả, thậm chí còn không biết món cô thích nhất là món gì.