Thấy Trương Tú Anh gật đầu.
Lương Cường liền quyết định dẫn mọi người đi ăn món Hàn.
Có một điều anh ta không nói ra đó là trong buổi họp hôm nay tuy không gặp trực tiếp Thịnh tổng mà mọi chỉ thị đều do Trợ Lý đặc biệt Lisa thông báo nhưng nội dung trong đó còn có một nội dung ngầm là anh ta phải để ý chăm sóc Trương Tú Anh.
Tuy Lisa không nói trắng ra như vậy, nhưng ngôn ngữ trong công việc người có nhiều kinh nghiệm lăn lộn khắp nơi như Lương Cường sao chả không biết.Với việc này anh ta rất tò mò về thân phận của Trương Tú Anh và mối quan hệ của cô với Thịnh Thiên Vĩ.
Dù sao thì cũng nên đối xử khách khí với cô ấy một chút, có lẽ vẫn sẽ có lợi cho anh ta hơn.
Nhà hàng Hàn Quốc nằm trong khu tổ hợp các dịch vụ của một con phố chuyên về ẩm thực và văn hóa Hàn.
Tâm trạng của mọi người đều rất tốt, làm gì có ai không vui khi được tăng trước hạn hai mươi phần trăm lương, tương lai lại mở rộng ở phía trước.
Đồng nghiệp thì dễ thương.
“Chiều nay không phải làm việc, chúng ta uống chút rượu đi” Nguyễn ANh khơi mào.
“Được đấy, lâu lắm rồi chưa uống”Vương Ân đồng tình
“Được đấy, vợ tôi cũng đang đi du lịch, uống say một trận cũng không có ai càm ràm” Lương Cường sôi nổi hẳn.
“Cô thì sao?” Lương Cường vẫn không quên hỏi ý kiến Trương Tú ANH.
“Tôi thì thế nào cũng được, theo mọi người thôi” Trương Tú Anh thoải mái.
Dù sao tửu lượng của cô cũng được vài ba chén cô nghĩ vui với mọi người cũng không sao,
Mọi người càng uống càng vào.
Bắt đầu từ chuyện công việc, tới lúc vỏ chai lăn lóc trên bàn, Lương Cường bắt đầu lảm nhảm về việc bà vợ của anh ta hay càm ràm, khó tính.
Nguyễn Anh than một mình cô đơn,Vương Ân thút thít khóc nhớ người yêu.
Trương Tú Anh thì đã chẳng biết trời trăng gì nữa, tửu lượng của cô được mấy chén mà hôm nay chắc cô uống lên tới mười mấy chén.
Nhà hàng Hàn Quốc nằm trong khu tổ hợp các dịch vụ của một con phố chuyên về ẩm thực và văn hóa Hàn.
Tâm trạng của mọi người đều rất tốt, làm gì có ai không vui khi được tăng trước hạn hai mươi phần trăm lương, tương lai lại mở rộng ở phía trước.
Đồng nghiệp thì dễ thương.
“Chiều nay không phải làm việc, chúng ta uống chút rượu đi” Nguyễn ANh khơi mào.
“Được đấy, lâu lắm rồi chưa uống.” Vương Ân đồng tình
“Được đấy, vợ tôi cũng đang đi du lịch, uống say một trận cũng không có ai càm ràm” Lương Cường sôi nổi hẳn.
“Cô thì sao?” Lương Cường vẫn không quên hỏi ý kiến Trương Tú ANh.
“Tôi thì thế nào cũng được, theo mọi người thôi.” Trương Tú Anh thoải mái.
Dù sao tửu lượng của cô cũng được vài ba chén cô nghĩ vui với mọi người cũng không sao.
Vỏ chai lăn lóc dưới gầm bàn.Vương Ân đứng trên ghế, cầm chai rượu rỗng thay cho micro bắt đầu hát.
“Alo, xin tự giới thiệu, tôi là ca sỹVương Ân, xin gửi tới mọi người bài hát Yêu xa”.
Sau màn giới thiệu đi vào lòng đất chính là giọng ca vịt đực của Vương Ân với màn tự biên tự diễn của cô.
Hát một đoạn lại uống một cốc.
Tới Cốc thứ năm ca sĩ hạng AVương Ân bắt đầu thút thít nhớ người yêu.Vương Ân xuống khỏi sân khấu ghế cầm điện thoại tìm một xó bắt đầu gọi cho người yêu.
Càng nói chuyện càng khóc to.
Nguyễn Anh lất ngất chạy lại vỗ về cô bạn.
Điện thoại ở đầu dây bên kia đã cúp từ bao giờ.
Vương Ân ôm Nguyễn Anh càng khóc to hơn.
“Thực ra anh ấy đã đá tôi từ lâu rồi huhuhu...” Vương Ân khóc tới thảm thương bắt đầu kể lể về chuyện tình yêu của mình.
“Tôi và anh ta cùng ở quê lên, cùng học đại học, cùng làm thêm nỗ lực phấn đấu, vì anh ta thời sinh viên của tôi thậm chí một chiếc áo mới cũng không dám mua, son cũng chọn loại rẻ tiền.
Ra trường bán sức lao động cho các công ty, chỉ để anh ta có cơ hội đi học nước ngoài.
Chúng tôi yêu xa bao nhiêu lâu nay, anh ta hẹn tôi hết năm này.
qua năm khác rằng cố gắng có vị trí tốt, có kinh tế tốt sẽ trở về cưới tôi.
Hic hic...! Tháng trước tôi bay qua, anh ta lấy lý do công tác không gặp tôi.
Tôi còn cố gắng tin anh ta, tìm lý do giải thích cho anh ta."