Chương 5059

Gần như khiến Ninh Kỳ Lam theo bản năng mà phải lui lại hai bước.

Cô ấy gắn từng chữ một: “Cô muốn dây dưa với Lục Mặc Thâm như thế nào là chuyện của cô, tay chân miệng đều mọc ở trên người của cô, tôi muốn quản cũng không quản nổi.”

“Nhưng mà chuyện ly hôn hay không này không phải do cô định đoạt, mà là Lâm Thúy Vân tôi định đoạt!”

Ninh Kỳ Lam gắt gao căn chặt hàm răng, hoàn toàn không có ý muốn nhượng bộ: “Vậy thì đã thế nào? Cho dù bây giờ cô là bà Lục thì đã sao? Cô lớn tuổi hơn tôi, già hơn tôi, một ngày nào đó giáo sư | Lục sẽ ghét bỏ cô hoa tàn ít bướm!”

“Có người đàn ông nào không thích người trẻ tuổi xinh đẹp đâu? Không có một người đàn ông nào là ngoại lệ!”

“Ồ, phải không?”

Lâm Thúy Vân lạnh lùng trừng cô ta một cái: “Cô nói câu nói này ngược lại là nhắc nhở cho tôi, vậy trước khi tôi già cả nhăn nheo, tôi cũng chỉ đành khiến cho cô thân bại danh liệt thôi!”

Sau khi Ninh Kỳ Lam nghe được những lời nói này, trên mặt liền lộ ra biểu cảm sững sờ.

Cô ta hoàn toàn không hề hiểu được trong lời này của Lâm Thúy Vân rốt cuộc là có hàm ý gì.

Chỉ là trong ánh chớp thoáng chốc, cô ta đã nhìn thấy trên mặt Lâm Thúy Vân chợt lóe lên tia gian giảo.

Vào lúc Ninh Kỳ Lam còn chưa kịp phản ứng, cặp mắt sáng rỡ kia của Lâm Thúy Vân đã nhẹ nhàng chớp chớp, nháy mắt liền có hai dòng nước mắt nóng hổi xuất hiện.

Ngay khi Ninh Kỳ Lam còn đang cảm thán kỹ thuật diễn của vị cao thủ Lâm Thúy Vân này quả thật lợi hại, liên thấy cô ấy ‘oa” một tiếng gào khóc, cả người trực tiếp ngồi trên mặt đất.

Hành động lần này của Lâm Thúy Vân trong nháy mắt gần như hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của tất cả khách hàng trong tiệm lẩu qua đó.

Thậm chí những người ở bên ngoài cũng nhịn không được mà ghé đầu vào muốn tham gia náo nhiệt.

Chưa đến vài giây đồng hồ, những khách hàng vốn đang ăn nồi lẩu kia lại càng bao vây ba tầng trong ba tầng ngoài với hai người Lâm Thúy Vân các cô là trung tâm.

Lâm Thúy Vân một bên lau nước mắt, một bên tủi thân chỉ vào Ninh Kỳ Lam bắt đầu lên án: “Cô nói xem một cô gái trẻ như cô, hơn nữa nhìn dáng dấp cũng rất xinh đẹp, tại sao không lo học tập cho tốt mà nhất định phải đi phá hư gia đình người khác chứ? Cô còn là con người sao? Cô quá độc ác!”

Ninh Kỳ Lam nhớ rõ ràng một giây trước người phụ nữ Lâm Thúy Vân này vần còn ngang ngược ương ngạnh chỉ vào mũi mình mà mắng chửi.

Sao một giây sau cô ấy liền đáng thương tội nghiệp mà ngồi dưới đất thế này?

Cô ta bị biến hóa nghiêng trời lệch đất này làm cho triệt để khiếp sợ.

Đây là Lâm Thúy Vân vừa rồi còn vệênh váo tự đắc kia sao?

Vừa rồi là ai đang chỉ trích chính mình nói mình không biết xấu hổ vậy?

Làm sao chỉ mới qua thời gian vài giây đồng hồ mà cô ấy liền trực tiếp biến thành người bị hại thế?

Ninh Kỳ Lam hoảng hốt lo sợ nhìn về phía đám người đang xúm lại chung quanh.

Trước đó cô ta chưa bao giờ gặp phải loại chuyện này, trong lúc nhất thời cũng có chút không biết nên làm như thế nào cho phải: “Cô đứng lên… Cô đứng lên cho tôi, đừng ở chồ này diễn kịch giả bộ đáng thương!”

Lâm Thúy Vân một bên gạt lệ, một bên che lấy bụng của mình: “Cô còn muốn tôi phải làm sao?

Trong bụng tôi đã mang đứa bé của anh ấy, cô nhìn xem cũng đã ba tháng rồi, tôi vẫn luôn chưa nói cho anh ấy biết sự thật, chính là vì tác thành cho đôi nam nữ chó má các người!”

“Nhưng bây giờ thì sao, ngay cả đứa bé trong bụng tôi cô cũng không có ý định bỏ qua, hơn nữa còn chạy đến bên trong tiệm lẩu náo loạn?”