Author: KHBN 2015 ------ Edit: Yuzuuru_Kai

-----------------------------------------------------------

Trương Gia.....

Sau khi Đại Phong nhận được điện thoại của Tô Băng Nhu thì không còn tâm tình để làm việc nên anh lập tức lái xe về Trương gia. Vì lo lắng cho anh nên Kỳ Ngôn và Thái Huy cũng đi theo anh.

Vừa bước vào nhà anh đã thấy bác quản gia đang dọn thức ăn trên bàn:

" Thiếu gia, cậu đã về. "

" Dạ vâng. "

" Thiếu gia, lúc nãy chú quản lý gọi về nói là cậu vẫn chưa dùng cơm trưa nên tôi mới chuẩn bị bữa trưa cho cậu. "

Bác quản gia vừa nói vừa mang thức ăn ra bàn.

" Mời Thiếu gia, Triệu thiếu gia và Diệp tổng đến dùng cơm. "

" Bác Trương, cháu không đói. "

Đại Phong thật sự ăn không vô nhưng vẫn Kỳ Ngôn kéo tay đến bàn ăn, ép phải ngồi xuống.

" Đại Phong, cậu ăn một chút đi. Nếu cậu không ăn thì làm sao có sức cùng tớ và Thái Huy đi cứu Diệu Linh đây. "

Thái Huy liền lên tiếng tiếp lời Kỳ Ngôn;

" Kỳ Ngôn nói đúng đó, cậu mau ăn chút gì đi. "

Đại Phong đành phải ngồi xuống dùng cơm. Anh vừa gắp miếng sườn kho lên định ăn, vừa lên tiếng hỏi:

" Bác Trương, món này do Linh Nhi nấu đúng không?"

"Vâng, lúc sáng thiếu phu nhân đã dậy thật sớm để nấu món này. Cô ấy biết cậu thích món thịt sườn kho nên muốn tự mình nấu."

Anh im lặng, cố gắng ăn một chút nhưng lại không thể nào ăn tiếp nữa, liền lên phòng để gọi cho Vĩ Thanh.

"Đại Phong, tớ nghe đây".

"Vĩ Thanh, cậu đã chuẩn bị 10 triệu cho tớ chưa?"

" Đại Phong, tớ đang ở ngân hàng quốc tế. Bọn họ nói cho bọn họ thêm chút thời gian mới có thể đổi tiền nhân dân tệ sang dollars."

"Phải cần bao lâu." Đại Phong hỏi

" Ngân hàng nói nhanh nhất thì khoảng một tiếng đồng hồ nữa. "

" Vĩ Thanh, bảo bọn họ nhanh tay một chút, nếu thời gian càng lâu thì Linh Nhi sẽ gặp nguy hiểm. "

" Tớ sẽ cố gắng. "

" Thôi được tớ cúp đây. "

" Được. "

Đại Phong cúp điện thoại của Vĩ Thanh xong liền bước đến bên bàn cầm bản thảo của Diệu Linh. Chợt anh nhớ đến lời cô nói:

" Tác thẩm này nói lên cảm giác khi em được ở bên cạnh anh."

Anh khẽ gọi:

" Linh Nhi...."


Đột nhiên có một bàn tay vỗ lên vai anh, khi anh quay lại là Thái Huy và người theo sau là Kỳ Ngôn. Sau đó anh đưa tác phẩm cho bọn họ xem:

" Rất là đẹp. " Kỳ Ngôn nhìn tác phẩm này không thể không tán thưởng

Đại Phong nhìn hai người họ rồi lên tiếng;

" Đúng vậy, đây là của Linh Nhi vừa hoàn thành hai ngày trước. "

" Đúng là một tác phẩm hoàn mỹ. " Kỳ Ngôn phải công nhận đây là một tác phẩm tuyệt vời, anh chưa từ thấy qua

" Linh Nhi gọi nó là 'Hạnh phúc bên anh', cô ấy nói nó tượng trưng cho sự hạnh phúc khi bọn tớ được ở bên nhau. "

Kỳ Ngôn nghe Đại Phong nói xong có chút buồn, anh biết người mà Diệu Linh yêu chỉ có chồng của cô ấy thôi. Tuy 5 năm sống bên cạnh anh cô rất trầm tính, rất ít nói và ít cười, nhưng khi cô ở bên cạnh Đại Phong lại rất vui vẻ. Giống như lúc sáng khi gặp anh, nét hạnh phúc ấy vẫn hiện rõ trên khuôn của cô. Kỳ Ngôn bước đến gần để tay lên vai Đại Phong

" Tớ tin là bọn mình sẽ cứu được Diệu Linh. "

" Cảm ơn cậu, Kỳ Ngôn. "

Thái Huy thấy vậy liền lên tiếng:

" Hai cậu đừng coi tớ là người vô hình nữa được không. Tớ....."

Đang nói đến đây thì nghe tiếng bác quản gia gọi:


"Thiếu gia, thiếu gia.... "

Bà vừa gọi vừa thở hổn hển đưa điện thoại đến mặt Đại Phong:

"Cậu xem tin nhắn này....."

Đại Phong vội giật lấy điện thoại:

"Thiếu phu nhân đang ở tại kho hàng bị bỏ hoang vùng ngoại ô phía đông cách biệt thự ngoài bờ biển khoảng một tiếng đi đường"

Cả ba người đều quay sang nhìn nhau rồi lại đọc tiếp....

"Ở đây ngoài Băng Nhu còn có ba tên thủ hạ của cô ta"

Đại Phong quay sang hỏi bác quản gia vì đây là điện thoại nặc danh.

"Bác Trương ngoài mọi người trong nhà, bác còn cho ai số điện thoại nữa không"

"Ngoại trừ những người làm cũ và mấy người thiếu gia thì chỉ có Ngọc Anh thôi."

"Được rồi, bác xuống làm việc đi. "

Sau khi bác quản gia rời đi thì Đại Phong liền lên tiếng:

" Tớ sẽ đi một mình, hai cậu cứ ở nhà điều tra tiếp. Tớ sợ đây là cái bẫy do Ngọc Anh bày ra. "

"Không được....."

Thái Huy và Kỳ Ngôn cùng lên tiếng. Đột nhiên Thái Huy bước đến vỗ vai Đại Phong:

" Tớ biết cậu đang nghĩ gì ,nhưng cậu đừng quên chuyện xảy ra ngày hôm nay cũng là do tớ mà nên. Nếu như tớ nghe lời cậu tìm hiểu cho kỹ tên bắt cóc kia có người thân hay không, để ra tay tránh hậu họa thì bây giờ mọi chuyện đã không như thế này."

Thái Huy thở dài:

"Cũng là do tớ làm việc sơ sót nên tớ không thể để cho cậu đi một mình."

Kỳ Ngôn tức giận lên tiếng;

"Đại Phong, Thái Huy, có phải hai người không xem tớ là bạn đúng không? Thôi được, nếu hai cậu không xem tớ là bạn cũng không sao cả. Nhưng Diệu Linh là bạn của tớ, cho dù hai cậu đồng ý cũng được, không đồng ý cũng không sao, tớ đã quyết định sẽ đi cứu cô ấy."

Đại Phong thở dài:

"Tớ chỉ nghĩ nếu nhưng ba chúng ta cùng đến đó nhưng lại không phải là nơi bọn họ giam giữ Linh Nhi thì sao? Các cậu nghĩ xem nếu như Băng Nhu bắt giữ Linh Nhi nơi khác, còn Ngọc Anh thì hẹn tới kho hàng kia thì sao? "

Kỳ Ngôn và Thái Huy nhìn nhau, bọn họ cũng cảm thấy anh nói rất đúng. Suy nghĩ một hồi, Thái Huy liền lên tiếng:

"Tớ thấy thế này, cậu trước khi vào kho hàng thì gọi cho bọn tớ. "

Kỳ Ngôn liền tiếp lời của Thái Huy nói:

"Đại Phong, tốt nhất là đừng tắt điện thoại, để cho máy GSP dễ theo dõi từ xa. Còn nữa, tớ sẽ lén theo sau cậu."

"Đại Phong , Kỳ Ngôn tớ sẽ cho vài người theo sau bọn cậu. Còn tớ sẽ chờ tiếp ứng bên ngoài."

Đại Phong cũng đồng ý để bọn họ đi cùng.

"Được, vậy tớ sẽ gọi Vĩ Thanh bảo cậu ấy mang mấy trăm tỷ tiền vàng mã cho Tô Băng Nhu xuống dưới âm phủ từ từ sài."

Thái Huy và Kỳ Ngôn đều không nhịn được cười lớn tiếng. Kỳ Ngôn lắc đầu vài cái :

"Đại Phong, có phải cậu sài sang quá rồi không? "

" Kỳ Ngôn, tớ thấy lần này cái tên này vì vợ yêu của hắn nên bố thí cho Tô Băng Nhu nhiều tiền vàng mã chút để xuống âm phủ có tiền nuôi trai. "

Đại Phong tuy là đang giận và lo lắng, nhưng cũng không nhịn được cười

"Chúng ta lên đường đi."

Cả ba người đều lái xe ra khởi biệt thự sau đó phóng xe như bay trên đường cao tốc thẳng đến kho hàng."

****************************************

Chào mọi ng...

Rất lâu mk mới ra chương dc... vì bận học thi giờ thi xong rồi... Cũng làm lễ tốt nghiệp xong 4 năm đại học rồi... Bây đầu từ hôm nay mình sẽ cố gắng viết tiếp cho đến hết truyện.. nhưng phải xem hai đứa em gái mình có thời chỉnh sửa hay kg nhé. Bé Mèo mập thì đang bận giúp mẹ bán hàng... Còn bé Bích Ngọc (Ù) đang bận học thi vào đại học...

Have a wonderful day...

***************************************

Xin vui lòng đừng chuyển version hay mang ra ngoài. Thành thật cám ơn (KHBN2015)