--------

Harry muốn hồi sinh Voldermort vì hai lí do chính: đầu tiên, lí do quan trọng nhất đối với cậu, là việc có Voldermort đóng vai trò là 'bộ mặt' của mình đồng nghĩa với việc Harry sẽ không phải tự mình giao lưu hay tạo quan hệ để trở thành một chính trị gia thành công. Dù có muốn giúp đỡ phe Hắc ám và chấm dứt sự ngu ngốc của Bộ Phép thuật đến đâu, Harry không chắc mình sẵn sàng chịu đựng sự tra tấn ấy suốt vài thập kỉ liền.

Ban đầu cậu định dành vị trí đó cho một trong những người bạn của mình, nhưng họ không phải là một sự lựa chọn tốt nếu so với Voldermort, vì Harry vẫn phải sử dụng đến danh hiệu Đứa-trẻ-Sống-sót của mình để lôi kéo những gia đình phe Sáng; đồng nghĩa với việc, đương nhiên rồi, Harry phải tự mình đi giao lưu.

Trong khi đó, Voldermort thậm chí còn không cần chút can thiệp nào; hắn đã làm được chuyện đó trước đây rồi. Vì thế, lí do đầu tiên này là một điều quan trọng đối với Harry, cho dù cậu biết những người khác – cụ thể là bạn bè của cậu – sẽ trêu chọc mình như thế nào.

Lí do thứ hai, đó là với Voldermort bên phe mình, Harry sẽ có đủ sự ủng hộ để tạo ra những thay đổi thực sự trong nhiều nhất là vài năm.

Đồng nghĩa với việc kể cả nếu Harry vẫn phải tham gia vào những khía cạnh xã hội trong kế hoạch, ít nhất cậu sẽ chỉ phải làm một phần nhỏ. Hơn nữa, đạt được quyền lực lớn một cách nhanh chóng có nghĩa Bộ Phép thuật sẽ không thể dễ dàng vượt lên được, và Harry sẽ có cơ hội lớn hơn nhiều trong việc sửa chữa đống lộn xộn này trước khi một cuộc chiến tranh nữa xảy ra.

Vì cậu chắc chắn rằng nếu kế hoạch này tốn quá nhiều thời gian, một cuộc chiến nữa sẽ xảy đến; nó đơn giản là kết quả hiển nhiên sau đủ sự căm ghét và thù địch mà Bộ đang liên tục thúc đẩy. Nếu một cuộc chiến thứ hai vẫn xảy ra mặc dù Harry đã cố gắng ngăn chặn, ít nhật cậu muốn đảm bảo lần này phe Hắc ám sẽ chiến thắng. Và với quyền lực của Chúa tể Hắc ám, điều đó sẽ dễ dàng đạt được.

Nói cách khác, Harry thực sự rất muốn thành công hồi sinh một Voldermort tỉnh táo. Hiện tại, điều đó đồng nghĩa với việc cậu cần phải giúp cho kế hoạch của Tom thành công.

Dù Harry đã cân nhắc việc tiết lộ với một người bạn về cuốn nhật kí và kế hoạch hồi sinh Voldermort của mình – cụ thể là Blaise, vì cậu ta đã biết về phép thuật của Harry – cuối cùng cậu đã không làm vậy vì không có ai ở độ tuổi này có những sự bảo vệ tinh thần đầy đủ để giữ bí mật một chuyện như thế này, và cậu không muốn có một mối đe doạ nào đối với kế hoạch của mình. Có lẽ Harry chỉ đang hơi lo lắng quá mức – Snape đã nói rằng bản thân những người có thể sử dụng Legilimens (Chiết tâm Bí thuật) đã rất hiếm rồi, nên khả năng ấy xảy ra khi họ ở Hogwarts là rất thấp – nhưng Harry hoàn toàn ổn với chuyện đó nếu không phải vào Azkaban. Cậu không dám nghĩ đến điều sẽ xảy ra nếu Bộ bằng cách nào đó phát hiện ra Harry đang chủ động tìm cách đem Voldermort trở lại. Kể cả nếu cậu thuyết phục được mọi người rằng mình đã bị thao túng hay tẩy não, uy tín của cậu trước phe Hắc ám sẽ bị phá huỷ hoàn toàn. Đặc biệt là bây giờ, khi mọi thứ vẫn còn chưa chắn chắn, cậu không chấp nhận nổi mọi rủi ro xảy đến nếu tiết lộ điều này cho bất cứ người bạn nào của mình.

Mối quan tâm đến Salazar Slytherin không có gì đáng chú ý đối với một người nổi tiếng là hiếu kì như Harry, nên cậu chỉ nhún vai trước câu hỏi của Draco. "Không hẳn. Mình chỉ muốn xem có tin đồn thú vị gì về ông ấy, hay có thứ gì ông ấy đã để lại ở Hogwarts hay không. Một món đồ gia truyền của Slytherin, một thư viện, hoặc một căn phòng nào đó nhưng, cậu biết đấy," cậu hạ thấp giọng của mình xuống mức thì thầm, "bí mật."

Draco ngẫm nghĩ. "Hmm, cũng có những tin đồn rằng ông ấy có một thư viện bí mật chứa đầy những cuốn sách Hắc ám trái pháp luật, nhưng chưa ai tìm được nó. Cũng có người nói rằng ông ấy giấu nơi ở của mình đâu đó gần Phòng Sinh hoạt chung Slytherin, nhưng cũng thế, không ai biết ở đâu cả."

"Có lý," Harry nói, cẩn thận thể hiện sự quan tâm nhưng không quá phấn khích.

"Còn về những tin đồn, một số người nói rằng ông ấy nuôi rất nhiều rắn và chúng thường sẽ được tìm thấy dưới hầm ngục," Draco nhíu mày tiếp tục, "nhưng tôi luôn nghĩ đó chỉ là một quan niệm sai lầm về những bức tượng rắn được đặt quanh đây."

"Hai người đang nói chuyện gì vậy?" Blaise nói, bước đến từ lối vào Phòng Sinh hoạt. "Tượng rắn?"

"Harry đang tìm kiếm những bí mật thú vị về Người Sáng lập Nhà của chúng ta," Draco trả lời. "Tôi chỉ đang nói cho cậu ấy về những con rắn được mọi người đồn đại, nhưng tôi nghĩ chúng không có thật."

"Còn con tử xà Basilisk thì sao?"

Draco đảo mắt. "Blaise, không có con tử xà nào cả. Đó là một mớ bòng bong, cậu biết mà."

"Nó có thể là sự thật. Không phải Salazar nói chuyện được với rắn sao?"

"Điều đó không có nghĩa ông ấy nói chuyện được với một con tử xà. Basilisk là sinh vật thần thoại cổ đại tương tự như rồng, chúng không chỉ là những con rắn lớn. Hơn nữa, ngay cả khi ông ấy nói chuyện được với một con tử xà thì chúng cũng chẳng bớt nguy hiểm chút nào! Một cái nhìn của nó đã đủ giết người, cậu thực sự nghĩ ông ấy sẽ nuôi nó như một con thú cưng đi lại xung quanh sao?"

"Chà, không phải đi lại, nhưng--"

"Buồn cười đấy, cậu biết tôi muốn nói gì mà."

"Đúng rồi, Blaise. Ông ấy nuôi một con tử xà khổng lồ, dài 50 mét trong văn phòng của mình. Nhốt nó vào một chiếc lồng nhỏ trong góc, hàng tuần cho nó ăn một chú thỏ nhỏ xinh."

"Cậu chưa bao giờ thấy văn phòng của ông ấy mà! Nó có thể rất lớn."

"Thật lố bịch, sao tôi lại chịu đựng được cậu cơ chứ," Draco nhăn nhó, khoanh tay trước ngực với vẻ kiêu ngạo.

Blaise thở dài đau khổ khi ngồi xuống bên cạnh Harry trên chiếc ghế dài, người đã quay lại với việc đọc sách khi hai người còn lại bắt đầu cãi nhau. "Cậu nghe thấy không, Harry. Sự bất công này." Harry lơ đãng gật đầu. "Thật nhân đạo."

"Cậu thậm chí còn không nghe tôi nói," Blaise bĩu môi, đưa tay chọc vào má Harry. Theo phản xả, Harry giật mình lùi lại, và Draco bật cười.

Harry quay lại, ném cho Blaise một cái lườm nửa vời, xấu hổ vì phản ứng thái quá của mình, phần lớn là vì nó ở trước mặt Draco. Blaise chỉ nhe răng cười. "Cậu biết không, cục cưng, cậu sẽ là một con tử xà tuyệt vời đấy."

Harry hừ một tiếng, giả vờ khó chịu dù đang cười với cậu ta. "Tại sao?"

"Cậu đã có cái liếc mắt chết người rồi," Blasie nhếch mép cười. "Nhắc mới nhớ, Sinh tồn 101: nếu cậu đụng độ một con tử xà, hãy nhắm vào đôi mắt của nó."

Harry nhíu mày. "Tôi tưởng mắt là bộ phận nguy hiểm nhất của nó?"

Draco lắc đầu. "Blaise nói đúng. Tử xà được biết đến rộng rãi với khả năng tấn công, nhưng chúng cũng có khả năng phòng thủ cực kì mạnh mẽ. Vảy của chúng kháng được khá nhiều loại phép thuật; miễn là miệng của nó còn đóng, thì bộ phận dễ tổn thương duy nhất còn lại là đôi mắt. Chúng là vũ khí của basilisk, nhưng cũng chính là điểm yếu của nó, vì nếu có thể làm hỏng mắt nó, nó sẽ không thể nhìn thấy hay tấn công cậu được nữa."

Blaise ngay lập tức quay sang Harry, phép thuật lập loè đầy thích thú. "Đôi mắt của cậu là điểm yếu của tôi," cậu ta cười trêu chọc, và Harry lắc đầu bất lực vì vẻ hài lòng của Blaise trước trò đùa của bản thân.

"Cảm ơn cả hai vì những đóng góp cho nghiên cứu của mình," cậu nói, chỉ có chút mỉa mai, rồi quay lại với cuốn sách của mình. "Mình chắc là tất cả những điều này sẽ có ích trong tương lai."

Draco khịt mũi. "Chắc chắn rồi. Hãy cho tôi biết nếu cậu tìm thấy thư viện bí mật của Slytherin, có thể có vài cuốn sách hay trong đó đấy."

"Tất nhiên rồi," Harry nói dối.

----------

HAPPY LUNAR NEW YEAR 2021!