Shinichirou vừa đi được một vài phút, Erika bắt đầu thấy chán khi phải ngồi một mình. Ly kem thuyền của Erika đã hao hết một nửa. Đến cô cũng tự bất ngờ. Cô nhớ cô chỉ vừa suy nghĩ vừa ăn vài ngụm kem, thế quái nào lúc định hình lại thì hết nửa ly rồi.
Erika bỏ muỗng xuống, chống cằm nhìn xung quanh quán. Đây là một quán cà phê nho nhỏ và xinh xắn. Nhìn nó sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu không biết đến món kem ở đây.
Kem ngon thật. Erika liếm môi.
Chợt, cô bắt gặp một thân ảnh kỳ lạ. Một quả đầu trắng hiếm hoi ở đất nước Nhật Bản.
À, cũng không phải hiếm. Cô nhìn lại đầu tóc của mình. Cả một quả đầu màu hồng chứ ít gì. Chẳng hiểu năm xưa sao cô có thể thấy quả đầu này tuyệt vời. Bây giờ thì hay rồi, Erika lại thích tóc đen hơn. Mà mẹ nó, tóc cũ của cô là tóc đen chứ gì! Nhưng Erika rất ngại đi tẩy tóc, nhuộm đã muốn hư rồi mà tẩy nữa chắc phải dưỡng lại từ đầu luôn ấy.
Suy nghĩ bâng quơ một hồi, Erika lần nữa nhìn về phía thân ảnh kia. Không nhìn thì thôi, lần này đã nhìn là Erika phải hút một ngụm khí lạnh, tim đập liên tục như gặp phải mối tình đầu.
Đúng thế, mối tình đầu! Chúng tôi gọi đây là tiếng sét ái tình.
Nghe motif yêu từ cái nhìn đầu tiên nó khá là nhàm chán nhỉ? Nhưng đối với Sano Erika, một cô thiếu nữ độc thân 18 năm, nói trắng ra là "ế" thì, đây là lần đầu tiên Erika được nhấm nháp được hương vị của tình yêu. Tuyệt vời hơn là hương vị đơn phương nữa chứ.
Người khiến tim Erika đập liên hồi ấy là một thiếu niên nhỏ gầy, làn da nâu bánh mật khỏe mạnh,mái tóc hơi dài, màu trắng và được vuốt ra sau, để lại một nhúm tóc mái rơi phía trước.
Mẹ ơi! Đây chắc chắn phải là con lai! Đẹp vãi! Da nâu bánh mật! Chắc chắn là Đông Nam Á! Má ơi mắt gì mà to thế! To vậy mà không có cô ở trong đó là sai rồi!
Erika rất thích người Đông Nam Á, như lần trước cô sẵn sàng giúp đỡ cậu nhóc du học sinh Việt Nam, đàn em Karasawa Tatsumi. Và lần này, Erika cũng như thế. Cô trực tiếp rơi vào lưới tình với chàng thiếu niên da nâu ấy.
Đối với người không có kinh nghiệm tình trường như Erika, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra, soạn tin nhắn.
Trước tiên là cho anh Shinichirou đã.
[ Erika: Anh chuẩn bị đi chưa? ]
[ Shinichirou: Anh mới sắp đồ đạc vào nhà rồi, giờ anh đi nè. ]
[ Erika: Chờ chút, hôm khác hai anh em mình đi nhé? Tự nhiên em có việc bận! ]
[ Shinichirou: OK. Xong việc có cần anh đón không? ]
[ Erika: Không anh, em rể anh sẽ chở em về! ]
[ Shinichirou: ??? ]
Ở nhà, Shinichirou mở to mắt, rồi dụi mắt thật mạnh và nhìn vào màn hình lần nữa. Em rể!? Em rể đâu lòi ra vậy!? Không lẽ anh chỉ mới loay hoay cất đồ thôi mà em gái anh bị bắt cóc mất luôn rồi à!?
Không phí thời gian, Erika nhanh chóng chuyển sang tin nhắn với người quân sư đáng kính cô tự phong, Akashi Takeomi.
Nếu thắc mắc tại sao Erika không hỏi năm tên đồng bọn của mình, thì Erika sẽ ngay thẳng trả lời rằng, tụi kia đều là những con chó độc thân, mỗi ngày sủa cùng những con chó độc thân khác, hỏi chúng nó được gì, lỡ tiền mất tật mang thì ai mà chịu!
Thô nhưng thật.
[ Erika: Anh Takeomi! Online gấp gấp! Mau giúp em gái nhặt em rể về! ]
[ Akashi Takeomi: Mày là đứa nào? ]
[ Erika: Vl không lưu số công chúa xinh đẹp Erika của anh hả!? ]
[ Akashi Takeomi: ... ]
[ Erika: Đừng phí thời gian! Mau mau giúp em! ]
[ Erika: Em gặp được em rể tương lai của Shinichirou! Anh mau nghĩ cách giúp em làm quen đi! Bạn trai tương lai của em ngồi có một mình à! ]
[ Akashi Takeomi: Sao tao biết? ]
[ Erika: Sao anh lại không biết!? Anh 21 tuổi rồi mà? Hồi xưa anh làm quen bạn gái thế nào? ]
[ Akashi Takeomi: Tao đã có bạn gái đ*o đâu? :) ]
Erika trợn mắt. Tưởng 21 tuổi trưởng thành ngon ơ lắm, cuối cùng cũng chỉ là một chú chó độc thân! Erika ngay lập tức quét hết danh bạ của mình, đang định nhắn cho hai anh em Haitani thì mới nhớ, hai thằng nhóc kia tình cảnh cũng có kém gì cô đâu. Đột nhiên, linh quang chợt lóe, Erika nhanh chóng lập một group chat.
[ Erika đã lập một nhóm ]
[ Erika đã thêm Shinichirou, Akashi Takeomi, Waka, Benkei vào nhóm ]
[ Erika đã đặt tên nhóm là Chiến dịch nhặt em rể cho Sano Shinichirou ]
[ Erika: Các anh em tuổi 21, mau giúp anh Shinichirou nhặt em rể về nào! Online gấp gấp ]
[ Waka: ? ]
[ Akashi Takeomi: Tao bảo tao không có người yêu nên tao không biết :) ]
[ Shinichirou: Giờ anh quay lại tiệm đó nhé :) ? @ Erika ]
[ Erika: Không! Ai mướn! @ Waka @Benkei, hai anh mau giúp em! ]
[ Waka: Kể anh nghe cái tình hình. ]
[ Erika: Chuyện là em đang ở một quán cà phê vắng người, trong tiệm chỉ có em với bạn trai tương lai thôi à. Bạn trai tương lai ngồi một mình uống cà phê. Bây giờ em muốn đến làm quen, nhưng mà em không biết làm sao. ]
[ Waka: OK cái này đúng bài anh nghiên cứu rồi. Yên tâm, chờ anh tra. ]
[ Shinichirou: Mỗi tối mày thức tới ba giờ sáng để nghiên cứu mấy cái này đó hả? ]
[ Akashi Takeomi: Mày không biết à? Có đêm hai giờ nó spam tin nhắn tao để hỏi làm cách nào để tán một bé lạnh lùng trong otome game của nó đấy :) ]
[ Shinichirou: Nhìn nó vậy mà không phải vậy :)) ]
[ Waka: Đứa nào nói xấu tao tao gọi Benkei ra xẻo miệng từng đứa đấy!? ]
[ Waka: @Erika xem thử ghế đối diện của thằng nhóc kia có ai đang ngồi không. Nếu có thì từ từ rồi mày hẳn lên nha em. ]
[ Erika: Không anh, bạn trai tương lai em ngồi bàn cho một người. ]
[ Waka: Mày có đem son hay đồ trang điểm gì không? ]
[ Erika: Full bộ trong túi em anh ơi. ]
[ Waka: OK ngon. Em diễn được chứ? ]
[ Erika: Là sao anh ? ]
[ Waka: Anh lượm được cái role này hay, ngó bộ em làm được đó. ]
[ Waka: Bây giờ mày vào vai tiểu bạch thỏ cho anh. Mày giả vờ chạy vào nhà vệ sinh, nhớ phải đi ngang qua bàn của thằng nhóc đó đấy nhưng mà đừng có để cho nó phát hiện mày cố tình. ]
[ Waka: Mày vào nhà vệ sinh, trang điểm thế nào nhìn như mới khóc đấy. Mày đi ra ngoài, kiểu buồn buồn cho tao. Nhớ cầm luôn cây son đấy, mở nắp ra nhé. Rồi mày giả vờ đi ngang bàn nó, nhưng lần này phải kiếm cớ đụng cái gì đó cho tao! Bỏ tiền mua con phục vụ nào nhờ nó giúp. ]
[ Waka: Sau đó mày ráng làm sao mà cây son dính lên người nó đi, hoặc cái vẹo gì đấy của nó cũng được, ưu tiên áo khoác nha em, mày rớt lên quần nó là Shinichirou nó cắt đầu anh đấy. ]
[ Shinichirou: Đừng có cue tao, nói tiếp đi. ]
[ Akashi Takeomi: Tiếp đi, đang hay ]
[ Waka: Rồi mày tiếp tục cái vai tiểu bạch thỏ của mày, xin lỗi nó rối rít rồi năn nỉ nó để mày giặt giúp nó. Ba cái đồ trang điểm tẩy thường thì không ra. Thế nào nó chẳng đưa cho mày. Xin số điện thoại của nó liền để còn gọi trả. ]
[ Waka: Chiến đi em! ]
[ Akashi Takeomi: ... Vl sao tao cứ thấy bánh cuốn thế nhở? ]
[ Shinichirou: ... ]
[ Erika: Em bắt đầu rồi đây! ]
Nhắn xong một câu, Erika liền cầm túi xách đứng lên, đi về hướng nhà vệ sinh, không quên tạt ngang bàn của bạn trai tương lai một cách gấp gáp. Sau đó, trong nhà vệ sinh, Erika nhanh chóng lấy đồ trang điểm và hóa trang lại đôi mắt của mình.
Nhấn chút đỏ vào dưới mắt, son môi cũng chỉnh lại cho hồng hồng bóng bóng nữ tính một chút. Nước mắt? Lấy nước bồn rửa tay. Erika tự đắc chí về chỉ số thông minh của mình.
Nhìn ra nhìn vào chẳng thấy chị phục vụ nào, chỉ thấy một cô bé nhỏ, trông khá lanh lợi, Erika liền đánh bạo nhờ cô bé.
Sau một hồi bày tỏ quyết tâm của mình, cô bé tóc hồng đã bị tình yêu đầu đời của Erika thuyết phục, mắt em sáng trưng, nốt ruồi dưới môi trở nên sinh động, đáng yêu hẳn. Erika cảm thán, đây mới là hình tượng tiểu bạch thỏ nè má ơi.
"Bây giờ nhé, em sẽ giả vờ đi ra trước, lúc chị đi ngang qua bàn anh đó, em sẽ bất ngờ chạy trở lại nhà vệ sinh để lấy đồ bỏ quên." Cho trường hợp càng thêm chân thật, cô bé đặt áo khoác của mình lên thành rửa tay. "Chị cố diễn sao cho té trúng nha! Em tin vào chị!", cô bé cười thật tươi, thánh thiện và năng nổ như ánh mặt trời.
Erika lần nữa cảm thán, trẻ con bây giờ trưởng thành thật. Mới bây lớn đâu mà giúp người ta bày mưu tính kế yêu đương, còn mang thêm cả aura hoa bách hợp nữa chứ. Đáng yêu thật sự!
Cô bé đã ra ngoài trước, tiếp theo vài phút sau là Erika. Cô trấn định đi đến gần bàn của bạn trai tương lai, một tay cầm son, một tay cầm gương giả vờ vừa đi vừa tô chỉnh. Bỗng, cô bé "bất ngờ" chạy ngược vào nhà về sinh, "vô tình" đụng phải Erika đang không nhìn đường.
"Oa, em xin lỗi chị!" Rồi cô bé chạy nhanh vào nhà vệ sinh.
Erika té ngã.
[Tokyo Revengers] Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika