Viêm Long tiên đế dường như sớm đã đoán ra được cảnh tượng này, cho nên mới âm thầm lưu lại cho mình 1 đường lui. 

Anh ta sở dĩ dùng trạng thái linh hồn để đến trái đất chính là muốn đề phòng bản thể Vương Dương Minh. 

Nếu như không có cơ thể xác thịt cảnh giới tiên đế thì bản tôn cưỡng ép dung hợp lại cũng không thể phát huy ra được hiệu quả tốt nhất. 

"Cơ thể tiên đế tôi không cần nữa rồi." 

Vương Dương Minh lại không hề quan tâm, mở miệng nói: "Tôi còn có 1 phân thân khác, cũng đã là tiên đế, sau khi dung hợp thì cơ thể của tôi đã là tiên đế rồi." 

"Bây giờ chỉ cần nuốt chửng linh hồn của cậu thì tôi đã có thể trở về đỉnh phong, đạt được cảnh giới tiên đế đỉnh phong." 

"Ông!" 

Viêm Long tiên đế tức giận nói: "Xem ra ông vẫn muốn cưỡng ép tôi dung hợp với ông, bản tôn, nếu như ông đã không nể tình, thì tôi cũng không cần phải lưu tình nữa, ông còn nhớ Hồng Vân nữ đế chứ?" 

"Nhớ." 

Vương Dương Minh thản nhiên nói: "Bà ấy chết rồi, lúc đó là do tôi có lỗi với bà ấy." 

"He he, trí nhớ của ông tốt đấy." Viêm Long tiên đế khẽ nhếch miệng lên nói: "Vậy bà ấy đã sinh cho ông 1 đứa con gái, ông có biết không?" 

"Hử?" 

Vương Dương Minh nhíu mày nói: "Con gái? Ý gì vậy? Hồng Vân sinh con gái cho tôi lúc nào chứ?" 

"He he!" 

Viêm Long tiên đế nghe đến đây thì đã biết Vương Dương Minh chưa biết gì cả, thế là nói: "Kỳ thực, năm đó Hồng Vân nữ đế không có chết, bà ấy vẫn còn sống, tôi đã dùng bảo vật của trời đất để kéo dài cuộc sống của bà ấy." 

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Sau khi ông đi, tôi vì muốn kéo dài sự sống của bà ấy lại phát hiện ra bà ấy đã mang thai." 

"Từ lúc đó, tôi liền sắp xếp một người hầu chăm sóc bà ấy 24/24, để bà ấy ở bí cảnh nghỉ ngơi lấy lại sức." 

"Không lâu sau, con gái ông đã được sinh ra đời, đặt tên là Xích Hồng Nguyệt, và vẫn luôn sống ở bí cảnh." Viêm Long tiên đế nói. 

"Không thể nào!" 

Vương Dương Minh khẳng định nói: "Hồng Vân nữ đế đã chết rồi, bà ấy cũng đã đi vào luân hồi, tôi thậm chí còn nhìn thấy bà ấy ở kiếp này, cậu đừng mơ mà lừa được tôi!" 

"Không sai." 

Viêm Long tiên đế gật đầu, hoàn toàn không có phủ nhận, mà thành thực nói: "Hồng Vân nữ đế quả thực đã chết rồi, nhưng là sau khi bà ấy sinh con được 20 năm." 

"Thương thế của Hồng Vân nữ đế quá nặng, cho dù tôi đã tìm tất cả các dược liệu quý hiếm, đỉnh cấp thì cũng không có cách gì chữa trị hết hoàn toàn, nếu như lúc đó tôi có không có bí cảnh thì chỉ e bà ấy cũng không kịp để sinh con nữa." 

Viêm Long tiên đế giải thích nói: "Cái bí cảnh kia của rôi ẩn chứa mẫu khí thời sơ khai, có thể giúp người ta cải tử hồi sinh, hiệu quả chữa trị vô cùng tốt." 

"Nhưng mà những vết thương của Hồng Vân nữ đế chắc hẳn ông là người rõ nhất, sức mạnh khủng bố trong cơ thể bà ấy không ngừng phá hủy lục phủ ngũ tạng của bà ấy, bí cảnh của tôi cũng không có cách gì cải tử hồi sinh được." 

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Nói tóm lại, tôi cũng tận lực rồi, nhưng Hồng Vân nữ đế vẫn chết." 

"Bí cảnh của tôi còn có một hiệu quả thần kỳ, chính là thời gian ở bên ngoài và bên trong không hề giống nhau." 

"Hồng Vân nữ đế và con gái của ông sống ở bí cảnh 20 năm, nhưng thế giới ở bên ngoài đã trôi qua hơn mấy nghìn năm rồi." 

Viêm Long tiên đế tiếp tục nói: "Bây giờ, con gái của ông xem như chỉ mới 20 tuổi hơn, đã trở thành một thiếu nữ duyên dáng, yêu kiều, vô cùng xinh đẹp." 

"Không, nó không phải là con gái của ông, nó cũng là con gái của tôi, hai chúng ta chính là 1." 

Nói đến đây, Viêm Long tiên đế trầm giọng nói: "Nhưng mà, bản tôn, nếu như ông dám ép tôi dung hộ thì đừng trách tôi ra tay ác độc, hủy đi nó." 

"Tôi và nó sớm đã ký khế ước linh hồn với nhau, ngay cả chính nó cũng không hề biết." 

Viêm Long tiên đế lạnh lùng nói: "Chỉ cần tôi nảy ý niệm một cái thì Xích Hồng Nguyệt mất đi hồn phách, biết thành 1 kẻ ngu ngơ, mãi mãi cũng không khôi phục lại được!"