Nhìn gần, người phụ nữ này có vẻ khá lớn tuổi.


Dựa trên những đường nét trên khuôn mặt, cô ta không phải 40 tuổi nhưng ít nhất thì cũng thuộc khoảng từ giữa đến cuối 30.


Cô ta biết tôi? Làm thế nào?


Tôi hơi ngạc nhiên nhưng vẫn giữ bình tĩnh khi nhìn vào người phụ nữ.


"Cô nhầm rồi, tên tôi là Yoo Jonghyuk, Kim Dokja là tên của kẻ mà tôi ghét nhất."


"....Yoo Jonghyuk?"


"Đúng. Vì vậy, hãy nói với người đứng đầu của cô đừng làm chuyện vô nghĩa nữa. Chỉ cần nói lại với cô ta, ngay cả khi cô không hiểu ý tôi là gì."


Tôi nhìn sang một bên và thấy Han Sooyoung đang nhìn tôi với vẻ mặt lố bịch. Tôi nháy mắt với cô ta. Nếu đó là Han Sooyoung thì cô ta hẳn phải biết mình nên làm gì từ bây giờ. Người phụ nữ mở miệng.


"Tôi thừa biết cậu là Kim Dokja. Dừng những lời nói dối vô nghĩa này lại đi."


[Nhân vật 'Han Sooyoung' đã xác nhận rằng tuyên bố đó là đúng.]


Han Sooyoung gật đầu về phía tôi. Người phụ nữ này đến đây vì cô ta đã biết chắc chắn tôi là ai.


"Vua của tôi, ngài ấy sẽ giao phó thiên thạch này lại cho cậu."


Thật bất ngờ. Cô ta biết tôi và giờ cô ta lại nói rằng sẽ cho tôi thiên thạch....


"Các người là ai?"


"Chúng tôi là người của Vua lang thang."


"Người phụ nữ đằng kia là vua của cô?"


Người phụ nữ gật đầu. Tôi nhìn người phụ nữ đeo mặt nạ phía xa. Nhìn kỹ hơn, tôi cảm thấy có chút quen thuộc. Nhưng có một cái gì đó hơi kỳ lạ.


"Vua.... Trông không giống như các cô có cờ?"


"Vua của tôi không thích những thứ như thế."


.....Trả lời kiểu gì vậy? Người phụ nữ tiếp tục nói, "Ngài nói rằng chúng tôi sẽ giải quyết thảm họa ở phía Bắc. Nhưng cô ấy sẽ để lại bốn thảm họa khác cho cậu."


Trước khi tôi có thể hỏi bất cứ điều gì, người phụ nữ bỏ đi mặc kệ nhưng lời cô ta vừa nói.


Han Sooyoung hét lên, "Này! Cô đột nhiên nói cái gì vậy? Chẳng phải cô nên giải thích ý của mình trước khi đi sao?"


Mặc kệ những tiếng la hét, người phụ nữ vẫn bước đi không quay lại. Han Sooyoung nhìn tôi và hỏi, "Cái quái gì.... Anh biết cô ta không?"


"Làm sao tôi biết được?"


Tôi lặng lẽ kích hoạt Danh sách nhân vật.


[Người này không được đăng ký trong 'Danh sách nhân vật.']


[Bạn có thể kiểm tra thông tin của người đó bằng cách cập nhật Danh sách nhân vật. Bạn có muốn cập nhật nó không?]


Dường như chu kỳ cập nhật đã trở lại. Tôi gật đầu.


[Bản cập nhật đã được hoàn tất.]


[Một số người sẽ được thêm vào danh sách.]


Rồi một cửa sổ bật lên.


[Thông tin nhân vật


Tên: Cho Youngran


Tuổi: 37


Chòm sao: Nhà tâm linh đầu tiên của Joseon


Thuộc tính riêng: Tù nhân bỏ trốn (Chung), Cán bộ Tư pháp (Hiếm)


Kỹ năng độc quyền: Thoát tù Lv. 3, Kiên nhẫn Lv. 6, Thời gian thực hiện Lv. 3, Bắn súng Lv. 4...


Dấu ấn: Nghệ thuật chuyển đổi huyền bí Lv. 2


Chỉ số tổng thể: Vóc dáng Lv. 30, Sức mạnh Lv. 34, Nhanh nhẹn Lv.  36, Sức mạnh ma thuật Lv. 28.


Đánh giá tổng thể: Việc đánh giá toàn diện hiện tại đang được tiến hành.


-'Gói khởi đầu' hiện đang được áp dụng.


-Một gói tăng trưởng hiện đang được áp dụng.]


Nhà tâm linh đầu tiên của Joseon?


[Chòm sao 'Nhà tâm linh đầu tiên của Joseon' đang nhìn bạn với ánh mắt cảnh giác.]


Tôi không nghĩ lại có một người phụ nữ với Jeon Woochi làm nhà tài trợ.


(*Jeon Woochi: một học giả Đạo giáo trong triều đại Joeson của Hàn Quốc. Ông được nhiều người biết đến như một "thầy phù thủy" lỗi lạc nhất trong lịch sử Hàn Quốc.)


Ngoài ra, cô ta có thuộc tính khá tốt thuộc về Cán bộ Tư pháp, mặc dù nó yếu hơn 'thẩm phán'.


Nếu cấp dưới tốt như vậy, vậy vị vua sẽ như thế nào? Tôi liền nhìn người phụ nữ cao lớn.


[Thông tin của người này không thể đọc trong 'Danh sách nhân vật.']


[Người này không được đăng ký trong 'Danh sách nhân vật.']


Khoảnh khắc tôi bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ đeo mặt nạ, một cơn đau nhói ập vào đầu tôi.


Tôi theo phản xạ rời mắt khỏi người phụ nữ. Tim tôi đập mạnh.
Bức tường thứ tư rung chuyển theo bản năng.


Người phụ nữ gây ra một chấn động thậm chí còn lớn hơn cả Song Minwoo. Mặc dù đã có 'Tự hợp lý hóa', tôi vẫn không muốn mạo hiểm vì tôi không chắc chắn về hiệu suất của dấu ấn.


Han Sooyoung lo lắng hỏi tôi, "Này, chuyện gì vậy?"


"...Không sao đâu."


Bức tường thứ tư phản ứng khi xuất hiện những người có ảnh hưởng quan trọng đến tôi trong cuộc sống thực.


Nói cách khác, người phụ nữ đó là người mà tôi biết. Nhưng chỉ có một người trên thế giới này có thể gây cho tôi một chấn thương còn lớn hơn cả Song Minwoo.


Vậy.... đúng như tôi nghĩ, bà ấy đã sống sót. Tuy nhiên, tôi không mong đợi bà ấy sẽ ở Seoul.


Đó là lý do tại sao bà ấy có thể tạo ra một lực lượng lớn và tại sao họ lại mặc đồng phục tù. Cũng đúng thôi nếu là người đó.


Những kẻ lang thang sẽ sớm di chuyển.


Họ tự điều chỉnh bản thân và rời đi nhanh như cách họ đến. Đó là một cuộc diễu hành dứt khoát. Có thể cảm nhận được sự trung thành qua tổng thể toàn nhóm.


Người lãnh đạo di chuyển ở vị trí đầu.


Như một bạo chúa, một người phụ nữ khác với Vua sắc đẹp.


Tôi nhìn vào đống đổ nát mà họ di chuyển qua. Những trang trại xu bị phá hủy và những người sống sót được tha mạng. Họ đặt chăn và nhu yếu phẩm xuống cạnh những người sống sót. Những người sống sót nhìn họ rời đi với đôi mắt đầy kinh ngạc.


Tôi đã quên mất.


Một người không cần cờ hay ngồi lên ngai vàng để trở thành vua. Trong thế giới không có vua này, vẫn còn một vị vua.


__________


Một lúc sau, tôi kiểm tra thiên thạch màu vàng mà họ bỏ lại.


Một thiên thạch màu vàng.


Thiên thạch, hay còn được gọi là đá mặt trăng, là một ngôi sao lơ lửng ở các chiều không gian khác.


Nó thực sự giống như những gì tôi đọc trong tiểu thuyết.


Có một sức mạnh ma thuật khi tôi chạm vào nó, ánh sáng mờ nhạt từ những điểm mờ đục và các sọc trắng trên khắp thiên thạch. Thiên thạch màu vàng rõ ràng có sức mạnh để chống lại thảm họa.


Sau đó, một tin nhắn hệ thống vang lên.


['Đá mặt trăng' muốn cung cấp cho bạn sức mạnh ở cấp độ cao.]


Tôi từ chối lời đề nghị của thiên thạch và sức mạnh trở lại với nó.


Thiên thạch về cơ bản có sức mạnh của màn đêm, và các loài bên ngoài sẽ nhận được sức mạnh này. Có lẽ những kẻ ăn thịt người nhận sức mạnh của màn đêm để có thể tiến hóa thành loài bên ngoài - người sói.


['Đá mặt trăng' mang lại cảm giác quen thuộc.]


Tuy nhiên, công dụng của thiên thạch này không chỉ đơn giản là để tiến hóa thành các loài bên ngoài. Thậm chí vài trăm người sói cũng không đủ để ngăn chặn thảm họa trong tương lai.


Tất nhiên, một vài ngàn có thể có ích, nhưng sau đó ta lại phải đối mặt với một thảm họa khác đến từ các loài bên ngoài cấp cao và các Quỷ vương.


"Tôi thấy mình như tình nguyện viên ấy... Này, anh có tìm thấy gì không?"


Khi tôi kiểm tra thiên thạch, Han Sooyoung đang chăm sóc những người sống sót gần đó. Có chút bất ngờ nhưng có lẽ cô ta đang nhắm đến tiền.


[Các chòm sao của hệ thống Cái thiện tuyệt đối hài lòng với những việc tốt của 'Han Sooyoung'.]


Tính hai mặt của con người thật đáng sợ.


Trong số các chòm sao của hệ thống cái thiện tuyệt đối, có thể có Hắc hỏa Vực long. Lựa chọn tài trợ thứ hai đang đến nên Han Sooyoung có lẽ sẽ để ý đến anh ta. Tôi nhìn xung quanh và nói,


"Các avatar khá hữu ích đấy."


Hàng chục avatar đã nhanh chóng sắp xếp mọi thứ xung quanh. Xác chết của các loài bên ngoài bị đốt cháy, trong khi những cái lồng và các 'cửa hàng bán thịt người' cũng bị phá hủy. Cô ta đã kiếm được kha khá tiền trong khi bắt đầu chảy máu mũi....


Han Sooyoung lau máu và hỏi, "Khi nào thì anh định nói với tôi?"


"Gì?"


"Tôi đang nói về điều đó."


Tôi nhận ra câu hỏi của cô ta không phải là về thiên thạch. "Cô vẫn còn lo lắng về điều đó à?"


"Làm sao tôi có thể không quan tâm được?"


"Ai biết?"


"...Anh không biết?"


"Tôi chỉ biết người phụ nữ kia thôi, người lãnh đạo."


"Vua lang thang?"


Tôi gật đầu và nói, "Người đó không phải 'kẻ rời bỏ'. Nói chính xác, bà ấy chưa bao giờ đọc tiểu thuyết."


"Hả? Vậy làm thế nào cô ta lại biết nội dung của câu chuyện?"


"Bằng cách trò chuyện trực tiếp với tôi."


Han Sooyoung trông như bị đập một phát vào đầu. "Anh kể cho người khác về câu chuyện á? Tại sao?"


"Tôi cần có thứ gì đó để kể với bà ấy khi chúng tôi gặp nhau." Tôi để cô ta ổn định một chút trước khi tiếp tục, "Vì tôi chẳng có gì để nói với bà ấy."


Có lẽ cô ta cảm nhận được tâm trạng của tôi, nó khiến Han Sooyoung ngần ngại khi định hỏi tôi. Có lẽ có rất nhiều điều mà cô ta muốn hỏi. Người phụ nữ đó là ai và mối quan hệ giữa bà ấy với tôi là gì?


Han Sooyoung im lặng một lúc rồi nói, "Tôi không biết mối quan hệ của anh với người phụ nữ đó là gì, nhưng liệu có ổn không khi để cô ta yên? Nếu có nhiều người
biết về tương lai hơn...."


Tôi hiểu sự lo lắng của cô ta nhưng nó sẽ ổn thôi. Ít nhất, người phụ nữ đó là một người có nguyên tắc và bà ấy sẽ không bất cẩn khi sử dụng thông tin về tương lai.


Tôi gõ vào thiên thạch và mở miệng.


"Thay vào đó thì có một thứ quan trọng hơn. Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ phải đánh thức nó."


"Gì? Cái này á?" Han Sooyoung nhìn tôi như thể tôi bị mất trí. "Anh muốn đánh thức một thảm họa sao?"


"Giật mình cái gì? Chẳng phải cô cũng từng làm như vậy trước đây à?"


Han Sooyoung đã kích động Đêm tiên tri và đánh thức con rồng lửa Lesser Igneel.


"Này! Tôi đã chọn một thảm họa nhỏ, còn đây..."


"Nó không phải thảm họa."


"...Thế nó là gì?"


"Có vẻ như cô hơi cẩu thả trong việc đạo văn của mình đấy. Cô không nhớ à? Cô không biết điều gì sẽ xuất hiện ở đây sau khi kịch bản bắt đầu sao?"


Han Sooyoung nhìn chằm chằm vào tôi trước khi bật điện thoại và đọc tiểu thuyết của chính mình.


"Ah... cái này... chẳng lẽ..."


"Cô nhớ ra chưa? Cô đã sao chép nó rất cẩn thận đấy."


"Im đi. Nhưng kịch bản chính chưa được mở. Có ổn không khi làm điều này? Hơn nữa, nếu khiếu nại xảy ra thì sao?"


"Nó sẽ không xảy ra."


"Dokkaebi trung cấp ghét anh..."


"Tôi sẽ trao đổi với hắn sau." Mà bây giờ chắc hắn cũng đang bận vì bị Cục khiển trách. "Chúng ta sẽ bắt đầu tiêm mana. Dựa trên tính toán của tôi, nó sẽ nở sau 10 giờ nữa. Tôi sẽ tiêm bốn giờ và cô sẽ tiêm sáu giờ."


"Tại sao tôi phải tiêm mana trong sáu giờ chứ?"


"Chẳng phải cấp độ sức mạnh ma thuật của cô cao hơn tôi sao?" Số lượng avatar đột ngột giảm xuống. Tôi nhận thấy có một cái gì đó. "Nói thật với tôi, sức mạnh ma thuật của cô đang ở cấp mấy?"


"Tại sao tôi phải nói với anh?"


"Đây là thông tin cần thiết để vượt qua kịch bản."


[Các quy định của Hợp đồng tạm thời có hiệu lực.]


Biểu cảm của Han Sooyoung méo mó.


"....55"


Tôi thật sự ngạc nhiên. Tôi nghĩ nó sẽ hơn lv. 40 vì cô ta có thể điều khiển hàng tá avatar, nhưng lv. 55.... điều này gần như đạt đến giới hạn kịch bản.


Thể chất và sức mạnh của cô ta tương đối thấp nên cô ta hẳn đã dùng tất cả xu của mình vào sức mạnh ma thuật.


"Tôi sẽ đổi lại. Tôi tiêm hai giờ, còn cô tám giờ."


"!!! Thật không công bằng! Hơn nữa, bây giờ tôi đã hết sức mạnh ma thuật rồi!"


Tôi mở Túi Dokkaebi và mua một vài bình Độc dược Phục hồi Sức mạnh Phép thuật Trung cấp.


"Uống cái này đi."


"Thứ gì đây?"


"Vật phẩm xu."


"Chắc hẳn nhà tài trợ của anh rất lớn mạnh nhỉ. Anh cứ thế đưa cái này cho tôi à?"


"Mình tôi là đủ mạnh rồi."


Han Sooyoung liếc tôi. "Anh có cho gì kỳ lạ vào đó không đấy?"


"Tôi sẽ bắt đầu trước."


Tôi chạm vào thiên thạch và bắt đầu tiêm mana. 10 giờ sau, chàng trai bên trong thiên thạch sẽ tỉnh dậy.


__________


Tôi đã ngủ bao lâu rồi? Tôi mở mắt bởi tiếng đánh thức của ai đó.


"Này, dậy nhanh lên! Nó bắt đầu di chuyển rồi!"


Han Sooyoung hét lên với khuôn mặt lo lắng khi chạm vào thiên thạch.


Thiên thạch đã bắt đầu nứt.


Đó là một hiện tượng tương tự như khi con rồng lửa thoát ra khỏi thiên thạch. Đó không phải là một phản ứng mạnh mẽ, nhưng nếu tôi làm sai một chút thôi thì cả hai chúng tôi có thể sẽ chết ở đây.


Một ánh sáng rực rỡ xuất hiện từ thiên thạch và xua đi bóng tối của màn đêm.


Đó là sự thức tỉnh của một hiện diện mạnh mẽ mà chỉ cần nhìn vào đã cảm nhận được thứ sức mạnh áp đảo kinh khủng.